Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

SAU KHI MẸ LY HÔN, BÀ TRỞ THÀNH NGƯỜI ĐÀN BÀ CHUA NGOA NHẤT LÀNG - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:15:33

, cũng thể thốt nên lời.

 

Chiếc váy biểu diễn quá lòe loẹt, thể mặc thường ngày.

 

treo gọn gàng trong tủ, hằng năm khi nắng hè gay gắt nhất, mang giặt giũ phơi phóng, miệng lẩm bẩm:

“Hồi đó mà, chỉ mặc một thôi…”

 

Buổi biểu diễn đổi , cũng đổi cả .

 

Bà nhận ở quê cày cấy chăm chỉ đến mấy cũng thể đẻ trứng vàng.

 

Vùng chúng nhiều tre, ông chủ định mở xưởng sản xuất đồ tre.

 

Mẹ giục thi trường tư thục ở huyện, còn bà xin việc ở xưởng tre.

 

lo lắng.

 

“Huyện bao nhiêu trường , điểm con thế đỗ nổi ?”

 

Mẹ trừng mắt mắng .

 

“Phải thử mới ! Mẹ, Kim Dục Phân nuôi đồ vô dụng.”

 

Cả làng xôn xao.

 

“Nó nghĩ gì thế, thành tích của Bối Bối cũng nổi bật gì , mà đòi cho lên huyện học.”

 

“Lên huyện ăn ở tiêu xài, mỗi tháng mất đến hai ba trăm tệ, lấy tiền?”

 

là não hỏng , nuôi con gái tốn kém thế, cũng gả nhà khác.”

 

Bà nội thì ha hả:

“Nó mượn cớ cho Bối Bối học đại học để từ chối bao nhiêu lời mai mối .”

 

“Tao bảo là nó vẫn quên thằng Thanh Sơn nhà tao.”

 

“Nó bảo cho Bối Bối lên huyện học, chẳng qua là lên huyện tìm Thanh Sơn thôi.”

 

“Bối Bối đầu đất thế , trường huyện mà nhận nó, tao sẽ ngược tên tao!”

 

Bố còn quá đáng hơn:

“Mẹ mày tính khí như hố xí thế, trừ phi gả cho thằng bốn thằng con trai ai lấy vợ nổi, chứ ai thèm lấy?”

 

“Bảo mày đừng mơ chuyện với tao nữa.”

 

Bộ dạng tự mãn của ông khiến suýt nôn hết cơm tối.

 

giành lấy chút thể diện .

 

Không chỉ cho bản , mà còn vì .

 

Mẹ mua cho nhiều sách bài tập.

 

dồn hết sức từng bài khó.

 

thầy cô ở làng năng lực hạn, lúc cầm bài hỏi mà thầy cô xoay mãi cũng đưa đáp án sai.

 

Con đường học hành hẹp nhiều gai góc, buộc tự tìm lối .

 

Mẹ cũng xin việc ở xưởng tre.

 

vì bà học hết tiểu học, nên từ chối.

 

tưởng sẽ bỏ cuộc, nào ngờ bà mua cả đống sách về đặc tính và công dụng của tre.

 

“Dựa cái đầu gỗ của mày mà đợi tao hưởng phúc thì khó lắm, tao tự cố thôi.”

 

Buổi tối bài, bà bên cạnh sách.

 

Nhiều chữ bà , tra từ điển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-me-ly-hon-ba-tro-thanh-nguoi-dan-ba-chua-ngoa-nhat-lang/6.html.]

 

Dân làng lưng nhạo .

 

“Muốn lên phố kiếm tiền thì rửa bát, quét đường, giúp việc.”

 

“Đi xin xưởng tre gì, ôm sách cả ngày.”

 

“Tiểu học còn xong, nổi đấy?”

 

Bà nội mỉa mai cay độc:

“Đàn bà thì cứ an phận cày cấy, mơ tưởng hão huyền, may mà thằng Thanh Sơn nhà tao ly dị sớm.”

 

Hôm là một ngày hè nóng bức.

 

Chiếc xe khách bảy chỗ chở nhồi nhét mười lăm .

 

cũng xe.

 

thi đầu trường THCS Nam Thành, thì nữa phỏng vấn ở xưởng tre.

 

Trước cổng trường, vỗ vai :

“Họ nghĩ , nhất định cho họ sáng mắt!”

 

“Bối Bối, chúng sợ!”

 

Quạt trần trong lớp vù vù, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.

 

Lời châm chọc của bà nội và câu nuôi đồ vô dụng” vang vọng bên tai.

 

hít sâu, bắt đầu bài.

 

Mẹ ơi.

 

Kim Bối Bối đồ vô dụng!

 

Sau khi thi xong về làng, ngày nào cũng bà cô bà cô lên mặt dạy dỗ .

 

“Lên huyện học tốn lắm, mày cũng đứa giỏi nhất, phí tiền gì?”

 

“Mẹ mày một nuôi mày dễ, ở thị trấn học xong cấp 2 kiếm tiền phụ mới .”

 

đấy, khuyên mày kiếm chồng nữa, đẻ thêm thằng con trai còn dưỡng già.”

 

Bà nội ngậm tăm tre xỉa răng, châm chọc:

“Mẹ mày sách mãi chẳng trò trống gì, xưởng tre cũng thèm nhận.”

 

“Bọn mày cả đời nông dân quèn, còn mơ phố như thằng Thanh Sơn nhà tao, mơ giữa ban ngày.”

 

tức điên lên.

 

“Liên quan quái gì đến các , ăn bát cơm nhà các !”

 

Đám bà cô lập tức xúm chỉ trích hỗn láo, đúng lúc đó, vác cuốc xuất hiện.

 

Bà trừng mắt, lập tức mắng thẳng:

 

“Các mới ăn phân , miệng thối thế?”

 

“Các thích mục rữa ở cái làng là chuyện của các .”

 

thì đưa Bối Bối lên huyện, lên thành phố, còn cùng nó khắp thế giới.”

 

“Một lũ cóc đáy giếng, ngày ngày ồm ộp, còn nỗ lực, thử soi gương xem bản .”

 

Bà chỉ bà nội:

“Bà còn dám Vương Thanh Sơn là thành phố? Nó chỉ là thằng rể họ nhà bà thôi.”

 

“Sau mà sinh con trai, con cũng mang họ Vương!”

 

 

Loading...