Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

SAU KHI MẸ LY HÔN, BÀ TRỞ THÀNH NGƯỜI ĐÀN BÀ CHUA NGOA NHẤT LÀNG - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:15:36

Giám đốc Cao con trai tầm tuổi , cũng học thêm.

 

Mẹ liền hỏi thăm chỗ ôn thi.

 

Giám đốc Cao sửng sốt:

“Cô lương tháng 480 mà dám cho con học thêm mất 400?”

 

Mẹ chút ngại ngùng:

“Cũng bổ túc quanh năm, chỉ hai tháng hè thôi.”

chỉ mỗi đứa con gái , chẳng lẽ nó lêu lổng mãi .”

 

trong xưởng hiểu nổi, vẫn kiên quyết gửi lớp bổ túc mà với nhà là vô cùng đắt đỏ.

 

Tuy nhiên, học lớp tám , còn con trai giám đốc Cao – Cao Triết Viễn thì học lớp bổ túc một kèm một cao cấp.

 

Mẹ công nhân phổ thông, công việc hàng ngày là chọn nan tre, ép tấm.

 

Trước đây ở nhà, quen đan rổ rá bằng nan tre, nên việc chọn nan nhanh và chính xác. Mẹ còn thể tre nguyên liệu nào cần sản xuất ngay, tre nào thể để dành.

 

Tan , hoặc sách liên quan, hoặc lọc nan tre.

 

Sự cẩn thận và tỉ mỉ đó khiến giám đốc Cao chú ý.

 

Thỉnh thoảng ông sẽ thiện chuyện với vài câu.

 

Đôi khi thấy la mắng đánh , ông cũng lên tiếng:

“Bối Bối lớn , con gái nên la mắng động tay.”

 

Mẹ ngượng ngùng:

“Ở quê bọn vẫn tin câu ‘thương cho roi cho vọt’.”

 

cũng bớt nóng nảy hơn.

 

Nhanh chóng đến ngày khai giảng.

 

Việc đầu tiên là kiểm tra xếp lớp.

 

Dù hè chăm chỉ học bổ túc, nhưng trong 500 học sinh lớp 6, chỉ thứ 300 khối.

 

Mẹ cầm bảng điểm, mặt xanh như tàu lá.

 

Gầm lên như sư tử Hà Đông:

“Tao tốn bao nhiêu tiền cho lớp bổ túc, mà mày thi thứ 300?”

 

Giám đốc Cao cũng nổi trận lôi đình:

“Lớp học một kèm một đấy, mà con học thứ 400? con , con , con chọc tức lão đây hả…”

 

Ông tiện tay chụp cái nan tre đánh .

 

Mẹ vội vàng can ngăn:

“Không trẻ con lớn nên đánh ?”

 

Giám đốc Cao tức điên:

“Nhịn hết nổi !”

 

Cao Triết Viễn ăn đòn.

 

Mẹ cũng vì can ngăn mà đánh trúng hai cái, nên còn sức để đánh nữa.

 

Đêm đó, bà ôm sách tới tận nửa đêm.

 

lén , bìa sách ghi: “Làm thế nào để chấp nhận sự bình thường của con cái”.

 

Đọc xong, còn cảm động và giới thiệu cho giám đốc Cao.

 

và các bạn cách lớn.

 

Họ mê thần tượng.

 

Tranh luận sôi nổi xem F4, Phi Luân Hải Slam Dunk ai là trai nhất.

 

Họ sưu tầm đủ loại poster, bưu , tan học là lấy khoe.

 

Có lúc họ hỏi thích ai.

 

.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-me-ly-hon-ba-tro-thanh-nguoi-dan-ba-chua-ngoa-nhat-lang/8.html.]

 

chẳng quen ai trong đó.

 

Cũng chẳng hiểu cái tóc xoăn, đeo băng đô, mặc áo ba lỗ gọi là Đạo Minh Tự trai.

 

Họ mặc Ayilian, Semir những thương hiệu mà tên.

 

Còn chỉ mặc đồ cũ dì Tú cho.

 

tan thể dục, đều cởi áo khoác đồng phục.

 

Lớp trưởng môn tiếng Anh bỗng chằm chằm áo :

“Hình như áo là của tớ.”

 

chỉ nút áo chỗ cổ tay:

“Nút tớ khâu thêm , tớ ghét cân xứng nên mặc nữa.”

“Sau đó tớ gói gửi cho họ hàng quê.”

 

mở to mắt:

“Cậu chính là đó ?”

 

“Nhà tớ còn nhiều đồ thích, cũng mặc mấy, ?”

 

Cả lớp đều .

 

Lúc đó còn nhỏ.

 

Tự ti ăn sâu xương tủy.

 

Mặt đỏ bừng, chỉ lắp bắp:

“Đây là áo của tớ, là của tớ.”

 

Từ hôm đó, thích nhất là mặc đồng phục.

 

bao giờ cởi áo khoác ở trường nữa.

 

Nhiều xin mua cho vài bộ quần áo mới cho hồn.

 

mỗi thấy vất vả mồ hôi ướt đẫm, .

 

Lấy gì để lấp đầy hố sâu tự ti ?

 

Chỉ học.

 

Thời học, thành tích mới là thứ quan trọng nhất, quần áo.

 

Mẹ ngày càng ở xưởng.

 

Mẹ chọn nan tre giỏi nhất, chịu cường độ thêm, còn giúp sắp xếp kho, phân loại nguyên vật liệu rõ ràng.

 

Mẹ tự tin hơn, nhiều hơn .

 

Lúc việc, như đang tỏa sáng.

 

Tối đến, bài tập, sách chuyên ngành.

 

Bây giờ, cần tra từ điển nữa.

 

Mẹ từ một cây lúa bình thường nơi thôn quê, giờ hóa thành một nhành hoa rực rỡ.

 

Nếu học giỏi, cũng sẽ giống , trở thành tỏa sáng giữa đám đông.

 

nâng cao thành tích chuyện ngày một ngày hai.

 

Cuối kỳ, thứ 250 khối.

 

Mẹ cầm bảng điểm xem mãi, mỉm :

“Một kỳ tiến bộ 50 bậc, giữ phong độ thì nhất trung chắc chắn khó.”

 

ngạc nhiên:

“Mẹ mắng con ?”

 

“Con lười, mắng gì? Mẹ cũng nửa năm nay cố gắng , mà vẫn nhanh nhất tổ.”

 

“Mẹ học ít, giờ mới hiểu đời nhiều chuyện chỉ cần cố gắng là đủ.”

Loading...