Sau Khi Tân Đế Đăng Cơ, Cả Nhà Ta Mặc Kệ Tất Cả - Chương 25
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:12:39
Bà che miệng , hiệu lên tiếng, đó kéo cửa .
Ta kinh ngạc phát hiện bộ nha , ma ma, tiểu tư trong phủ đều chờ sẵn.
Ca ca cũng trở về, và Tiểu Tiểu đều lưng ngựa.
Tần Ngật cũng mặt.
Hắn bên cạnh phụ , bên cạnh còn một chiếc xe ngựa.
“Phu nhân, nàng đưa Khanh nhi đến trang viên ngoài thành lánh tạm, nhanh thôi, chuyện sẽ thỏa, đừng lo lắng.”
Phụ nắm lấy tay mẫu , trầm giọng .
Cùng lúc đó, Tần Ngật bước tới bên .
Ánh mắt nay luôn lạnh lùng nghiêm nghị, mà lúc chút cảm xúc khó tả.
“Đừng sợ.”
Hắn mở miệng, giọng cũng ôn hòa hơn nhiều so với ngày thường.
Ta ngái ngủ , mơ hồ hiểu chuyện gì đang xảy .
Hắn lặng lẽ một lát, bỗng nhiên giơ tay lên, định đặt lên đầu .
Ta theo bản năng nghiêng tránh .
Bàn tay khựng giữa trung, ngón tay cuộn , chậm rãi hạ xuống, đó đưa trong n.g.ự.c áo.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Chỉ chốc lát, rút một con d.a.o găm nhỏ tinh xảo, đưa đến mặt .
“Dùng để phòng .”
Ta do dự một chút, nhưng vẫn đưa tay nhận lấy.
Xe ngựa nhanh lăn bánh rời , bóng dáng phụ , ca ca cùng Tần Ngật ngày càng nhỏ , cuối cùng biến mất trong màn đêm.
Ta thu tầm mắt, về phía Tiểu Tiểu đang hôn mê trong xe ngựa.
Nàng vốn định theo ca ca, nhưng khi xuất phát, ca ca đánh ngất nàng.
Ta một nữa cảm thán, e rằng con đường truy thê của ca ca dài thêm một đoạn .
Chừng một canh giờ , xe ngựa đưa chúng đến trang viên.
Xem cách , hẳn là khỏi thành.
Bọn hạ nhân nhanh chóng thu dọn sạch sẽ phòng ốc. Mẫu bảo đừng nghĩ ngợi nhiều, thúc giục phòng nghỉ ngơi.
Thế nhưng, khi xuống giường, chẳng thể nào chợp mắt .
Rõ ràng đường còn buồn ngủ vô cùng, mà giờ đây, trong đầu chỉ là hình ảnh bóng lưng của phụ và ca ca dần xa, biến mất .
Cảm giác bất an lan tràn trong lòng.
Ta vô thức ôm chặt con d.a.o găm mà Tần Ngật đưa cho, chỉ khi mới thấy an tâm đôi chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-tan-de-dang-co-ca-nha-ta-mac-ke-tat-ca/chuong-25.html.]
Ngón tay khẽ lướt dọc theo chuôi dao, bỗng nhiên nhận điều gì đó khác thường.
Trên bề mặt d.a.o hình như khắc gì đó.
Ta vội vàng mượn ánh nến xem kỹ, hóa là một áng mây.
Đường nét khắc rõ ràng là do cố tình chạm trổ, hơn nữa, hình dạng còn giống hệt với hoa văn chiếc khăn tay của .
Ngón tay chầm chậm theo đường chạm trổ, ánh mắt chăm chú dõi theo.
Nhìn mãi mãi, chẳng từ lúc nào, chìm giấc ngủ.
Lần nữa tỉnh dậy, trời sáng rõ.
Ta vội vàng xuống giường, bước ngoài.
Mẫu đang giữa sân, mắt luôn hướng về cổng, chẳng rõ bao lâu .
Tiểu Tiểu cũng mặt, nàng bên cạnh mẫu , ánh mắt dõi theo cùng một hướng.
Ta lặng lẽ bước đến bên họ.
Chỉ yên bao lâu, bên ngoài bỗng vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.
Mẫu nhanh chóng đưa tay giữ chặt và Tiểu Tiểu, để chúng tiến lên mở cửa, mà tự bước tới.
Cánh cửa mở , là thuộc hạ của Tần Ngật.
Mẫu lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Ta cũng cảm giác như trải qua kiếp nạn, sống sót trở về.
Thuộc hạ của Tần Ngật đưa chúng hoàng cung.
Mẫu dẫn gặp phụ , Tiểu Tiểu sai đưa nàng tìm ca ca, còn thì đưa đến điện Tuyên Chính.
Trên đường , dần hiểu tình hình mắt.
Vốn dĩ, ôn dịch tại các thành trấn quanh kinh thành lẽ khống chế từ tháng , cùng lúc với kinh thành.
Thế nhưng, Tần Bách thấy Tần Ngật thu phục quá nhiều lòng dân, liền sai lén bỏ độc nữa, gây một đợt dịch mới, hòng lấy cớ định tội .
Hành vi vô đạo, chỉ nghĩ đến lợi ích bản mà bỏ mặc lê dân bá tánh chọc giận ca ca và Tần Ngật.
Cả hai chỉ cần bàn bạc đôi câu, lập tức cảm thấy thời cơ đến, liền quyết định khởi binh tạo phản.
Về phần phụ , ông đẩy lên lưng cọp.
hẳn là ông chuẩn từ , nếu , thể nhanh chóng công hãm hoàng cung đến ?
Khi bước điện Tuyên Chính, thấy cảnh tượng bên trong, bỗng sững .
Giữa đại điện, Tần Ngật thẳng, phong thái uy nghiêm.
Dưới chân một nữ tử đang quỳ rạp, ai khác chính là Sở Huỳnh.
“Trấn Bắc Vương, Huỳnh Huỳnh ngưỡng mộ từ lâu. Xin đừng g.i.ế.c … Chàng gì, đều nguyện ý.”
Giọng nàng nghẹn ngào, nước mắt lưng tròng, tay run rẩy vươn định níu lấy vạt áo của Tần Ngật, nhưng tránh .