Sau Khi Tân Đế Đăng Cơ, Cả Nhà Ta Mặc Kệ Tất Cả - Chương 26
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:12:40
“Ngươi thật sự sẽ bất cứ điều gì bảo?”
Tần Ngật thản nhiên hỏi, ánh mắt lạnh lùng như hồ nước mùa đông.
“… đúng !”
Sở Huỳnh như kẻ c.h.ế.t đuối vớ cọng rơm cuối cùng, vội vã gật đầu.
“Được. Vậy ngươi g.i.ế.c Tần Bách. Nếu , sẽ tha cho ngươi.”
“Giết… g.i.ế.c bệ hạ ?”
“Một mạng đổi một mạng. Ngươi sống, dĩ nhiên g.i.ế.c một cho , ?”
Tần Ngật lạnh lùng cất giọng.
Sở Huỳnh thẳng ánh mắt sắc bén của , hồi lâu , như hạ quyết tâm, khẽ thì thào một chữ: “Được.”
“ nếu Huỳnh Huỳnh vì Vương gia mà một việc lớn như , khi đại sự thành công, Vương gia đăng cơ, thể lưu cho Huỳnh Huỳnh một chỗ trong hậu cung chăng?”
Tần Ngật cúi mắt nàng , chợt bật .
“Người bên cạnh Tần Bách, quả nhiên ai cũng giống !”
Vừa , vỗ tay một cái.
Cửa bên lập tức mở , hai tên thị vệ trong trang phục cấm quân áp giải Tần Bách bước .
Miệng nhét chặt một chiếc khăn, đôi mắt đỏ ngầu đầy sát ý, hung hăng trừng thẳng Sở Huỳnh, như thể xé xác nàng .
Sở Huỳnh thấy , run lên bần bật.
Tần Ngật phất tay một cái, hai tên thị vệ lập tức thả lỏng.
Tần Bách tự do liền lao về phía Sở Huỳnh như một con thú dữ.
Sở Huỳnh hoảng sợ, liên tục lùi , định trốn lưng Tần Ngật.
Tần Ngật sớm lùi xa, cạnh long ỷ, lạnh lùng quan sát.
“Bệ… bệ hạ…”
Sở Huỳnh nghẹn ngào, giọng run rẩy.
kịp hết câu, Tần Bách chồm tới, một tay túm chặt tóc nàng , ấn đầu xuống nền điện.
“Tiện nhân! Trẫm đối xử với ngươi như , ngươi dám phản bội trẫm?! Đồ tiện nhân!”
Tiếng gầm của vang vọng đại điện.
Chỉ trong khoảnh khắc, Sở Huỳnh tắt thở.
Phát tiết xong, Tần Bách như kiệt sức, phịch xuống đất.
Có lẽ cũng hiểu, hôm nay chính là ngày tận của .
Gương mặt xám ngoét, ánh mắt đờ đẫn.
ngay đó, vô tình quét mắt về phía cửa điện, chợt sững .
Rồi đột ngột, mắt sáng rực lên.
“Khanh nhi! Khanh nhi! Nàng đến ! Nàng nhất định là đến cứu trẫm, đúng ? Ta mà! Nàng vẫn là đối xử nhất với trẫm! Đều là của trẫm, đáng trẫm nên Sở Huỳnh mê hoặc!”
“Nếu như khi trẫm cưới nàng, phụ nàng, ngoại tổ phụ của nàng chống lưng, trẫm nhất định sẽ rơi kết cục hôm nay!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-tan-de-dang-co-ca-nha-ta-mac-ke-tat-ca/chuong-26.html.]
Tần Bách như phát cuồng, đột nhiên lao về phía , túm lấy .
“Chặn !”
Tần Ngật quát lớn.
Hai tên thị vệ lập tức đè chặt Tần Bách xuống đất, ép mặt chạm mạnh nền điện lạnh lẽo.
“Ai cho các ngươi dẫn nàng tới lúc ?!”
Tần Ngật sải bước đến bên , giọng lạnh lùng quát hỏi.
Thuộc hạ đưa đến lập tức quỳ xuống.
“Vương gia thứ tội! Thuộc hạ cho rằng ngài gặp Vân tiểu thư ngay lập tức, nhất thời nóng lòng, nên tính sai thời gian.”
“Ngày mai tự lĩnh mười gậy.”
“Tuân lệnh!”
Tên thuộc hạ lập tức dậy, lui sang một bên.
Trong đại điện, chỉ còn và Tần Ngật đối diện .
“Đi theo , đừng chạy lung tung.”
Hắn thẳng mắt , giọng điệu nghiêm túc.
Ta theo bản năng gật đầu.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Tần Ngật dẫn điện.
Lúc , nửa khuôn mặt của Tần Bách áp chặt xuống nền gạch lạnh lẽo, thấy cùng Tần Ngật bước , mắt lập tức trợn trừng, như nứt cả con ngươi.
“Ngươi! Các ngươi! Vân Khanh, ngươi liêm sỉ!”
Hắn gầm lên.
ngay giây , một cước của Tần Ngật đá thẳng tâm thất , khiến đập mạnh lưng cột trụ, phun một ngụm máu.
“Không chuyện thì cũng cần giữ cái lưỡi.”
Tần Ngật lạnh lẽo lên tiếng.
Tần Bách co rúm nền đất, ôm lấy ngực, mở miệng, nhưng rốt cuộc dám phát bất kỳ âm thanh nào nữa.
Tần Ngật chỉ liếc một cái đầy khinh thường, đó sang hỏi thuộc hạ:
“Trần Nhàn ?”
“Trần Thái hậu đang áp giải ở phía , cần đưa bà ?”
“Dẫn !”
Chỉ chốc lát , Trần Thái hậu thất thểu bước điện.
Vừa thấy Tần Bách sóng soài nơi góc đại điện, bà thét lên một tiếng chói tai, vội vã lao đến.
“Nhi tử của ! Bách nhi của ! Đừng dọa mẫu hậu!”
Thấy Tần Bách mở mắt, bà mới thở phào nhẹ nhõm.
ngay đó, bà phắt , đôi mắt đầy căm hận Tần Ngật.
“Tần Ngật! Bách nhi của bản cung là thiên tử! Nếu ngươi dám động nó, ngươi sẽ thiên hạ phỉ nhổ!” Trần Thái hậu xoay , lạnh giọng Tần Ngật.
“Ngươi cứ yên tâm, kẻ vạn dân phỉ nhổ chỉ thể là !”