Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Sau Khi Tân Đế Đăng Cơ, Cả Nhà Ta Mặc Kệ Tất Cả - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:12:15

Khi và mẫu trở về nhà, là giờ Mùi.

Tưởng rằng phụ và ca ca ăn uống xong xuôi, hai đều về phòng nghỉ trưa cả , nào ngờ bước chính sảnh liền thấy bọn họ vẫn nghiêm chỉnh đó.

Trên bàn bày đầy đủ các món ăn nóng hổi, qua là xuất phát từ tay phụ .

“Ta bảo Mặc nhi ước tính giờ hai trở về, ngờ nó đoán chuẩn thật. Ta nấu xong thì nàng và con gái về đến nơi.”

Phụ tươi dậy, một tay kéo mẫu , một tay kéo đến bàn.

“Thứ đồ ăn trong yến hội đó nào cho ăn? Chẳng lạnh ngắt thì cũng cứng như đá, so với cơm nhà? Các nhất định ăn no ?”

Nhìn ánh mắt đầy yêu thương của phụ , âm thầm sờ bụng , rõ ràng no, nhưng vẫn ngoan ngoãn nhận lấy đôi đũa ông đưa.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

“Phụ , chẳng lẽ và ca ca đến giờ vẫn dùng bữa?”

Ta đảo mắt qua chén đũa sạch sẽ mặt bọn họ, nghi hoặc hỏi.

“Không , ca ca con là nam nhân, ăn muộn một chút cũng chẳng c.h.ế.t đói .”

Phụ đáp lời thản nhiên.

Ca ca liếc ông một cái, trong ánh mắt một tia bất đắc dĩ.

khi ánh mắt chạm , liền khôi phục bộ dạng nghiêm nghị như thường ngày, khẽ gật đầu với , đồng tình với lời phụ .

Ta: “…”

Thôi , cúi đầu, yên lặng ăn cơm.

Ca ca lớn hơn tám tuổi, từ nhỏ việc học của đều do trông coi, chỉ cần nghiêm túc liền gõ tay ngay lập tức.

Tính tình vốn lạnh nhạt, vẫn luôn chút sợ .

Phụ thì trái ngược , nâng niu trong lòng bàn tay, chỉ sợ thương tổn dù chỉ là một sợi tóc.

Mẫu thì thường dọa nạt , nhưng cũng chẳng nỡ thật sự trách phạt, chỉ là cứng miệng mà thôi.

Chỉ riêng ca ca, duy nhất thật sự đánh !

đánh đau!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-tan-de-dang-co-ca-nha-ta-mac-ke-tat-ca/chuong-7.html.]

Dù thức ăn phụ ngon thế nào chăng nữa, cũng chỉ ăn mười mấy miếng liền nuốt nổi nữa.

Mẫu cũng chẳng khác là bao, đặt đũa xuống, bàn ăn đầy ắp, trong mắt thoáng chút tiếc nuối.

“Sớm thì vì chọc giận Bạch Tâm Nhu mà ăn nhiều như thế.”

Một câu của bà khiến phụ nhịn bật .

“Ăn nổi thì thôi, nếu nương tử thích, từ nay chỉ bữa trưa, một ngày ba bữa đều để lo liệu.”

Mẫu giọng điệu trêu ghẹo của phụ đỏ mặt.

khi ánh mắt bà quét qua và ca ca, liền lập tức nghiêm túc , âm thầm nhéo tay phụ một cái, chuyển sang chính sự.

“Mặc nhi, hôm nay và Khanh nhi yến hội, đúng là xem hai trò hề lớn. Hai nhà họ Sở, một kẻ thương, một kẻ hóa điên, trùng hợp y hệt những lời đồn về phụ con và con dạo gần đây. Chuyện … chẳng lẽ là con ?”

Mẫu nheo mắt ca ca, giọng điệu đầy nghi hoặc.

Nghe , cũng lập tức sang .

“Chỉ với hai tên hữu danh vô thực, ngoài vô dụng thì chẳng gì đặc biệt, chúng cũng xứng để con tay ?”

Ca ca hờ hững đáp, cứ như đang về hai con kiến mặt đất, ngay cả động tác gắp thức ăn cũng hề dừng .

Thế nhưng, ánh mắt hừng hực sự tò mò của và mẫu , cuối cùng cũng bất đắc dĩ chúng một cái, đặt đũa xuống, chậm rãi mở miệng.

“Sở Phong từ khi còn ở kinh thành đêm đêm chốn lầu xanh, chút bản lĩnh ít ỏi học từ nhỏ sớm vứt sạch. Loại như mà cũng dám cầm đao trận g.i.ế.c địch? Bất quá chỉ là vai diễn hùng rơm mà thôi.”

“Lần chẳng qua một mũi tên sượt qua vai, than sống than chết, nhất định đòi về kinh dưỡng thương. Một vết thương nhẹ, chính tự hành hạ thành trọng thương. Nếu trách, thì chỉ thể trách nhà quá mức nuông chiều, nuôi dưỡng một kẻ hèn yếu đến mức ngay cả đào ngũ cũng dám .”

“Còn về Sở Kiệt, nhát gan sợ chuyện, ngay cả g.i.ế.c gà cũng dám , cứ nhất quyết vị trí Thiếu khanh của Đại Lý Tự.”

“Mới nhậm chức vội vã lập công, thêm hạ uy danh của con, nên liều lĩnh lao tra xét vụ án ác quỷ sát nhân. Con vốn đoán sẽ dọa cho thất kinh, chỉ là ngờ dọa đến mức hóa điên, ngược còn cho hai thêm một màn kịch để thưởng thức.”

“Còn về những tin đồn trong kinh thành…”

Huynh nhấp một ngụm , thản nhiên :

“Con rõ lắm, hai cứ hỏi phụ .”

Dứt lời, ca ca nhấc đũa, tiếp tục thong thả dùng bữa.

Loading...