Sau Khi Thành Hôn Với Đối Thủ Một Mất Một Còn - Chương 2: Cô nam quả nữ chung một phòng
Cập nhật lúc: 2025-07-11 07:10:00
Chuyển ngữ: Naomi
Sự im lặng c.h.ế.t chóc chỉ kéo dài trong chốc lát, Sở Ý nhướng mày, ung dung rút thanh Đoạn Nguyệt Đao bên hông , xoay vài vòng cầm tay nghịch.
Dung Kim Dao khẽ sững .
Từ khi Sở Ý khải về kinh hơn hai tháng, nhưng đây là đầu tiên họ chính thức gặp mặt hơn một năm xa cách. Khí chất của thiếu niên đổi nhiều, còn vẻ ngang tàng tùy hứng, kiêu ngạo bất kham như khi còn học ở Lăng Vân Đường…
Nay , quả thực trầm hơn nhiều.
Sở Ý thẳng từ bên cửa sổ, chậm rãi bước đến gần Dung Kim Dao, tùy ý mở lời: “Mấy ngày gần đây luôn cảm thấy theo dõi . Ở trong quân ngũ lâu ngày, Sở mỗ khỏi chút cảnh giác, vốn định mượn Hạnh Oanh Lâu xem thử ai vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối, ngờ đợi công chúa.”
Giọng điệu của Sở Ý rõ ràng thuộc, nét mặt cũng coi như ôn hòa, nhưng Dung Kim Dao cảm thấy một luồng lạnh mỏng manh lan tỏa khắp .
“Lại còn là công chúa cải trang.” Tiếng dứt, ngay mặt Dung Kim Dao.
Thiếu niên trầm ngâm cụp mắt xuống, đánh giá cô nương một nam trang vụng về giả tiểu công tử. Im lặng một lát, thu nụ châm biếm môi, dùng thanh Đoạn Nguyệt Đao rút khỏi vỏ dí vai Dung Kim Dao, đúng chỗ gã đàn ông say rượu véo.
Hành động ý tứ rõ ràng.
Dung Kim Dao thoáng chốc hiểu , đột nhiên ngẩng đầu mặt: "Hóa ngươi đều cả ?"
Sở Ý lẽ sớm chú ý đến hành vi theo dõi của nàng, chỉ là bề ngoài giả vờ . Hắn tương kế tựu kế, đợi nàng tự dâng đến cửa.
Vừa ở đầu cầu thang, những lời "ngưỡng mộ", "chiêm ngưỡng phong thái", "Hồng quan"... lúc Sở Ý những lời nhảm nhí đó, đang nhạo nàng ? Quả nhiên dù bao lâu trôi qua, bản tính của khó đổi, vẫn là một con hồ ly xảo quyệt!
"Bắt cô ." Sở Ý nắm lấy cổ tay Dung Kim Dao, khẽ kéo, gương mặt nàng lập tức kề sát trong gang tấc.
Hơi thở quyện , hai thoáng qua như đôi tình nhân đang kề vai sát má, Sở Ý đột nhiên khẽ: "Cái gọi là ôm cây đợi thỏ, xin hỏi công chúa là con thỏ đó ?"
Hắn chỉ khẽ cúi đầu, ánh mắt dò xét và tò mò tựa như một tấm lưới đánh cá, bao trùm lấy bộ Dung Kim Dao, khiến nàng còn đường trốn chạy.
Trong sương phòng yên tĩnh hương khói lượn lờ, rèm thêu khẽ lay động, ánh nắng yếu ớt như những bóng hình lung linh, gợn sóng trong Hạnh Oanh Lâu tựa như đêm tối.
Ánh mắt Dung Kim Dao khẽ động.
"Ta nhớ giao tình của với công chúa thiết đến mức ," bốn mắt , ánh mắt thiếu niên hề chút tình ý lả lướt, "Cô nam quả nữ chung một phòng."
Ánh đèn lưu ly cùng với lời đầy ẩn ý của Sở Ý khiến bầu khí lúc trở nên mờ ám. Dung Kim Dao thoáng chốc ngẩn ngơ, trong lòng trăm mối ngổn ngang.
Nàng thể nào chỉ ngang qua ? Dừng một chút, Dung Kim Dao giãy thoát khỏi gông kìm của , lùi một bước, đánh đòn phủ đầu: "Ta là vì Đại ca của ."
Sở Ý lơ đãng nàng, "Liên quan gì đến Thái tử Điện hạ?"
Dung Kim Dao vẻ nghiêm nghị chính trực, "Ngươi tuy ở chiến trường bách chiến bách thắng, nhưng dù hiện tại cũng đang ở Thượng Kinh, vẫn nên chú ý lời cử chỉ của . Trong mắt triều thần, ngươi và Đại ca quan hệ , ngươi lưu luyến Hạnh Oanh Lâu, chìm đắm trong phong nguyệt, khó tránh khỏi đàm tiếu, cũng tổn hại đến danh dự của Đại ca ."
Nghe xong một tràng những lời buộc tội đầy châm biếm, Sở Ý giận mà còn : "Hiểu , như , công chúa Thái tử Điện hạ đến giám sát Sở mỗ."
Nói xong, lướt qua Dung Kim Dao, đến bên cửa sổ kéo rèm lụa gấm , sương phòng tối tăm lập tức sáng bừng lên, cuốn trôi sự mờ ám và dò xét.
Sở Ý đến bàn xuống, rót một chén nóng. Làn khói lượn lờ che khuất gương mặt , trong làn sương mờ ảo thể lờ mờ thấy ngũ quan rõ nét.
Thiếu niên áo đỏ thẫm mấy để tâm : "Muốn xem gì cứ tự nhiên."
Lúc mới sương phòng, đồ đạc trong phòng chỉ lướt qua, kỹ càng. Lúc , Dung Kim Dao qua lớp lụa mỏng, mơ hồ thấy tấm chăn gấm chiếc giường gỗ trầm hương phồng lên.
Bên trong như đang trốn!
Nghĩ đến lời Liên Quỳ về chuyện đêm đêm đàn ca hát xướng, đồng tử Dung Kim Dao co rụt , "Chẳng trách tiểu tướng quân lên lầu vội vàng như , hóa mỹ nhân đang chờ."
Sở Ý nhấp một ngụm , gì, như ngầm thừa nhận.
Dung Kim Dao liếc một cái đầy ẩn ý.
Cái gì mà cô nam quả nữ chung một phòng, cái gì mà ôm cây đợi thỏ, rõ ràng là đánh lạc hướng. Kẻ quen thói tâm cơ như Sở Ý, lời đều thể tin , nhưng cũng , nàng thể lấy chuyện cớ thoát .
"Nếu như , phiền hứng thú của tiểu tướng quân nữa." Dung Kim Dao điều đẩy cửa phòng , " với tư cách là bạn học cũ, thấy cần khuyên ngươi vài câu, ngươi cũng sẽ thành hôn cưới vợ... Vì phu nhân tương lai của ngươi, cũng nên chơi bời quá trớn."
Cửa phòng đóng , trong sương phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh, chỉ còn một tiếng khẽ. Sở Ý nghiêng đầu theo bóng lưng Dung Kim Dao, cho đến khi vạt áo sẫm màu khuất dạng.
Nhìn mãi, ánh mắt chợt dừng , chút biểu cảm đặt chén lên chiếc bàn nhỏ, khẽ ngả , liếc "ngọn đồi nhỏ" phồng lên chiếc giường gỗ trầm hương.
"Ra đây." Sở Ý .
Giây tiếp theo, một cái đầu chui từ tấm chăn gấm.
Cậu bé nhỏ hơn Sở Ý vài tuổi, gương mặt vẫn còn nét ngây thơ, khuôn mặt tròn trịa bịt kín đến đỏ bừng. Khi đầu lộ , lập tức há miệng thở dốc, vội vàng hít lấy hít để khí trong lành.
"Tử Chiêm ca... thể cho cha ?" Sau khi bình tĩnh , bé rụt rè đến mặt Sở Ý, giọng nhỏ nhẹ mang theo ý lấy lòng vang lên.
"Ta ca ca của ngươi, cũng như ngươi." Sở Ý nhếch môi, "Phương Vân Lãng, ngươi đúng là bản lĩnh đấy. Không chỉ trốn học, còn lấy danh nghĩa của đặt sương phòng ở Hạnh Oanh Lâu. Hôm nay nếu đến, ngươi cũng sẽ gọi Hồng quan đến hầu hạ luôn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-thanh-hon-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/chuong-2-co-nam-qua-nu-chung-mot-phong.html.]
"Không, ! Oan uổng quá, cái tuyệt đối dám!" Phương Vân Lãng sợ đến giật nảy , vội vàng biện bạch: "Ca, hôm nay trốn học là vì đó!"
Ta đến Hạnh Oanh Lâu là vì Đại ca của ...
Hôm nay trốn học là vì ...
Sở Ý lạnh một tiếng: "Tứ thư ngũ kinh học hiểu, b.ắ.n cung quyền thuật một chút cũng thông, bản lĩnh già mồm thì học nhanh thật đấy."
Phương Vân Lãng ngẩn , chợt phản ứng , cái gọi là "già mồm" mà Sở Ý bóng gió, chẳng chính là lời của và Dung Kim Dao trùng khớp ?
Phương Vân Lãng nhân cơ hội chuyển chủ đề, vén vạt áo xuống đất bên cạnh Sở Ý, vẻ mặt hóng hớt : "Tử Chiêm ca, tiểu Lục tỷ vì Thái tử mà đến giám sát , tin ?"
Cha của Phương Vân Lãng đây là Thái phó, nên khi còn nhỏ thường xuyên hoàng cung, chơi với nhiều . Dung Kim Dao xếp thứ sáu trong các công chúa hoàng tử, nên Phương Vân Lãng mật gọi nàng là tiểu Lục tỷ.
cũng lạ, Dung Kim Dao tính tình ngoan ngoãn, dung mạo cũng xinh , đối với ai cũng dịu dàng. Vậy mà tại Sở Ý luôn đối đầu với nàng, thậm chí còn nàng là "khẩu Phật tâm xà" chứ?
Sở Ý hỏi ngược : "Ta nên tin ?"
"Không ... nên tin." Phương Vân Lãng rụt cổ , toe toét khoa tay múa chân vài cái, "Hai các là đối thủ một mất một còn mà! Không tin là ! Giống như với thằng nhãi Vệ gia , lời nó cũng tin..."
Sắc mặt Sở Ý chút khác thường.
Theo thấy, và Dung Kim Dao hẳn là "đối thủ một mất một còn", mặc dù bạn học ở Lăng Vân Đường và bạn bè xung quanh đều như .
Hắn và Dung Kim Dao là thanh mai trúc mã, đáng lẽ nên trở thành tri kỷ tương trợ lẫn , tiếc là thể thiết với nàng . Sở trường của Dung Kim Dao chính là "ngụy trang", giống như con nhộng tự trói trong kén, dùng từng lớp mặt nạ giả dối để che đậy bộ mặt thật. Nhìn hoa trong sương, khiến thể nào thấu .
Trước đây xảy quá nhiều chuyện lặt vặt vui, lọc qua trong đầu, nhất thời nhớ nổi nữa. hành vi gần đây của Dung Kim Dao quá kỳ lạ, Sở Ý luôn cảm thấy nàng đang âm thầm ấp ủ chuyện , lúc nào giăng một cái bẫy cho , cảnh giác một chút.
Giống như trò hề xảy lầu.
Nụ của thiếu nữ vẫn mang theo ba phần xuân sắc, tươi tắn dịu dàng, nhưng lúc tay dứt khoát gọn gàng, phảng phất như lột bỏ lớp mặt nạ nhu thuận.
Làm bạn học bao năm, nhớ Dung Kim Dao vốn "yếu ớt nhiều bệnh" thủ như ?
"Tử Chiêm ca?" Phương Vân Lãng đột nhiên gọi một tiếng.
Lời tiếp theo của thể sẽ khiến Sở Ý cảm thấy khó xử, nhưng thực sự quá tò mò – đây cũng là lý do hôm nay lấy danh nghĩa của Sở Ý để đặt sương phòng ở Hạnh Oanh Lâu.
Sở Ý thu hồi suy nghĩ, nhàn nhạt đáp: "Sao?"
"Đệ cha , bệ hạ ý định ban hôn cho , mấy ngày gần đây vẫn luôn lựa chọn. đoán xem ? Gần đây Thượng Kinh đồn ầm lên, một lòng yêu mến tiểu Lục tỷ, cái gọi là 'đối thủ một mất một còn' chẳng qua chỉ là thủ đoạn để thu hút sự chú ý của nàng . Tất cả những điều , đều vì một cuốn thoại bản tên là Lương Duyên Trời Ban..."
Sau khi thức trắng đêm hết cuốn Lương Duyên Trời Ban, nhập tâm câu chuyện đến mức khiến Phương Vân Lãng nhất thời quên mất mối thù truyền kiếp từ nhỏ giữa Sở Ý và Dung Kim Dao.
Ngày hôm , mang đôi mắt thâm quầng đến Lăng Vân Đường, phát hiện các bạn học khác cũng đang ! Phương Vân Lãng như tìm tri kỷ, dựa mối quan hệ với Sở Ý, lớn tiếng bàn luận tình tiết thoại bản trong học đường...
Nghĩ đến đây, Phương Vân Lãng chút chột , đặt sương phòng chỉ để trốn học, mà còn dụ Sở Ý đến Hạnh Oanh Lâu kể chuyện kể câu chuyện đó. Dù cũng khoác lác với bạn học, rằng Dung Kim Dao nhất định sẽ là tẩu tẩu của !
lời dám mặt Sở Ý.
"Vừa tiểu Lục tỷ vì phu nhân tương lai mà đừng chơi bời quá trớn ! Giọng điệu khó tả, như chút ghen tuông bất mãn..." Phương Vân Lãng vẫn còn chìm đắm trong câu chuyện, nên một suy đoán táo bạo, "Có lẽ tiểu Lục tỷ cũng thích đó? Chính là vì gặp nhiều hơn mới đến Hạnh Oanh Lâu. Lời là mùi giấm chua! Ca, thật sự ghen tị với !"
Sở Ý khịt mũi một tiếng "nhàm chán", ánh mắt Phương Vân Lãng đầy nguy hiểm và cảnh cáo. Phương Vân Lãng sợ mách tội, dám tiếp tục bịa đặt nữa.
Im lặng hồi lâu, Sở Ý cất thanh Đoạn Nguyệt Đao , nở một nụ vô cùng " thiết", khiến Phương Vân Lãng run lên cầm cập.
Hắn chậm rãi : "Ghen tị? Nếu ngươi thích nàng như , chi bằng trực tiếp để nàng em dâu của ."
...
Bên .
Trung tâm nội đình hoàng gia sừng sững những điện đài nguy nga, trang nghiêm thần thánh. Về phía bắc, những bức tường cung dày cộm kéo dài vô tận, cho đến những cung điện ở rìa nội cung, cây cổ thụ trồng xung quanh vươn cao, cây xanh rợp bóng, càng thêm sức sống mãnh liệt.
Dung Kim Dao một bộ váy lụa Lăng La mỏng màu hoa xương bồ, lúc đang chiếc ghế Túy Ông bên hồ sen mát mẻ, đột nhiên hắt một cái.
Con mèo béo tròn vo đang phơi bụng ngủ say sưa, mơ màng thấy tiếng chủ nhân, tai bất giác động đậy, "meo" một tiếng.
Trán Dung Kim Dao giật giật, ôm con mèo béo lên xoa xoa bụng nó, lẩm bẩm: "Phát Tài, ngươi xem Sở Ý đang lưng ?"
Phát Tài như tán thành giơ hai chân lên.
Nàng rõ Dung Duật Hành và Sở Ý giao tình sâu đậm, nhưng vẫn chọn cách mượn danh Dung Duật Hành để dối. Chỉ cần hai họ đánh tiếng với một chút, những tính toán nhỏ nhặt trong lòng Dung Kim Dao đều sẽ bại lộ hết.
Hay là, chọn Sở Ý phu quân nữa? Con tâm cơ sâu, thực sự khó đối phó. bạc cho những lời đồn thổi phong nguyệt và thoại bản tiêu tốn , hơn nữa mức độ công nhận trong dân gian đối với hai họ cao, kết thúc qua loa cũng đáng.
Đang lúc do dự, "cộp cộp" hai tiếng, cửa cung đột nhiên gõ, tan vỡ sự yên bình tĩnh lặng bên trong. Âm thanh bất ngờ như sấm sét nổi gió, khiến Dung Kim Dao đang ở bên hồ sen tò mò ngẩng đầu.
Lòng Dung Kim Dao chùng xuống.
Người đến là Nam Yên cô cô, chưởng sự cung nữ vẫn luôn hầu hạ bên cạnh Hoàng hậu, ngày thường nếu việc gì đặc biệt khẩn cấp, bà sẽ đến truyền lời.
Quả nhiên, Nam Yên dừng mặt Dung Kim Dao, phúc lễ một cái, "Lục công chúa, Hoàng hậu nương nương mời bây giờ qua Khôn Ninh cung một chuyến, việc quan trọng."