Sau Khi Trở Thành Kế Mẫu Của Thái Tử - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:42:52
Ta mới tròn hai mươi, trở thành kế mẫu của Thái tử.
Chỉ mong đợi đến ngày cẩu Hoàng đế thối băng hà, để bản cung trở thành yêu hậu vang danh một thời.
Nào ngờ, Thái tử một lòng yêu thích bản cung.
Cẩu Hoàng đế phạt , bên giả vờ hiền lành: "Nương nương, Cô cảm thấy thực sự ."
Bản cung cũng học theo mà thuận nước đẩy thuyền, uất ức chớp mắt bộ đáng thương: "Bản cung cũng cho rằng, Thái tử ."
Thái tử ngỡ rằng cây hồng hạnh rốt cuộc cũng sẽ vươn khỏi tường, vui mừng mà : "Vậy chúng …"
Bản cung khẽ : "Chúng đều là !"
1
Mới lên ngôi Hoàng hậu một tháng, liền kẻ hại bản cung.
Bản cung thập phần chắc chắn, đó chính là tên điên Thái tử.
Hôm qua, bản cung đang ở ngự thư phòng quyến rũ cẩu Hoàng đế vô dục vô cầu .
Bản cung cầm một khay bánh hoa quế, uốn éo dáng suốt nửa canh giờ, đến mức y phục bên trong cũng ướt đẫm mồ hôi, mà cẩu Hoàng đế vẫn thèm liếc lấy một .
Có lẽ do động tĩnh của bản cung quá lớn, cuối cùng cũng nhướng mày, thản nhiên hỏi: "Hoàng hậu, cổ trật ?"
Bản cung gượng vài tiếng, ngoài mặt , nhưng trong lòng mắng từ đầu đến chân.
lúc đó, Thái tử xông , thấy bản cung liền bày vẻ si mê thâm tình, miệng bắt đầu ngâm nga mấy câu gì mà "gầy hao tiều tụy"…
Bản cung thầm hô , vội vàng thoái lui: "Bệ hạ, thần thấy khỏe, xin cáo lui ."
Còn kịp cách xa, Thái tử chắn ngang đường, khóe môi nhàn nhạt: "Nương nương chạy gì thế, là đang trốn Cô ?"
Hắn mạnh mẽ kéo lấy cổ tay bản cung, dù xung quanh ai, nhưng một cơn lạnh lẽo len lỏi khắp . Nếu để kẻ tâm bắt gặp, truyền lời đồn đại…
Bản cung há thể giữ tính mạng?
Bản cung dù tính khí đến , cũng nhịn mà lớn tiếng quát: "Thái tử! Bản cung là Hoàng hậu!"
"Thì chứ?" Hắn vô tội nhướng mày, bộ nhu tình như nước, khẽ : "Cô thật tâm yêu mến Nương nương."
Bản cung suýt nữa vững, yêu mến cái đầu ngươi !
Bản cung mà như , lạnh lùng trừng mắt .
Một lát .
Bản cung chạy: "Nếu cứ tiếp tục hồ nháo, bản cung sẽ c.h.ế.t đấy!"
Hắn đuổi theo: "Vậy Cô sẽ cùng c.h.ế.t với Nương nương."
Bước chân bản cung loạng choạng, trượt ngã xuống đất, đầu gối đập mạnh lên bậc đá lởm chởm, đau đến mức hít một lạnh.
Thái tử khoanh tay từ xa, chẳng buồn tiến thêm một bước.
Ánh mắt còn thâm tình lưu luyến, nay như một khối băng, khác biệt.
Bản cung chẳng còn tâm trí để giữ gìn dáng vẻ đoan trang, vội vã lăn một vòng bò về tẩm cung của .
2
Nửa đêm, bản cung trằn trọc ngủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-tro-thanh-ke-mau-cua-thai-tu/chuong-1.html.]
Thái tử chán ghét cẩu Hoàng đế.
Ngay cả bản cung mới nhập cung bao lâu cũng thể .
Dù ngoài mặt luôn miệng xưng thần, hành lễ chu , nhưng vẻ giả dối của khiến bản cung rợn cả .
Cẩu Hoàng đế vốn là Hoàng thúc của Thái tử, hai tuổi tác chênh lệch bao nhiêu. khi Tiên hoàng băng hà, lập Hoàng của – Tạ Vô Từ kế vị.
Bản cung từng ít dùng bánh ngọt tự để mua chuộc các cung nữ, nhằm thăm dò nội tình bên trong.
bây giờ, chính bản cung tên điên Thái tử để mắt tới, chẳng khác nào lửa bén tận cửa, càng thêm nguy nan.
Bản cung cuộn trong chăn, càng nghĩ càng giận, nhịn đ.ấ.m mạnh xuống giường.
"Hoàng hậu."
Thanh âm ôn nhuận vang lên, một bóng dáng y phục đen tuyền cửa.
Là Cẩu Hoàng đế.
Bản cung suýt nữa kịp phản ứng, theo bản năng nín thở, giả bộ ngủ say.
giọng thanh lãnh vẫn biến mất.
"Khải An, là A Lễ hiểu chuyện, nàng cần tự trách ."
Chàng cần tự trách.
Chàng đều cả.
Ngực bỗng nghẹn .
Thấy đáp, nhẹ nhàng thở dài. Tim đập dồn dập như trống trận, tưởng chừng như đóng chặt xuống giường.
Chàng cúi , chỉnh góc chăn cho , hương thuốc nhàn nhạt từ ngón tay thoảng qua.
Một ý niệm điên cuồng chiếm lấy tâm trí , lau mồ hôi trong lòng bàn tay, ngược nắm lấy tay : "Vì chọn ?"
Lúc lập hậu, giữa muôn vàn nữ nhi khắp kinh thành, vì chọn ?
Nhập cung hơn một tháng, vì chạm ?
Bàn tay lạnh lẽo, tựa như chính con , xa cách lạnh nhạt.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
đêm nay, phá lệ, vỗ về nỗi sợ thể thổ lộ của .
Chàng thoáng sững sờ, bất đắc dĩ bật : "Khải An, nàng vẫn còn là một đứa trẻ."
"Ta ." Mắt đỏ hoe, bướng bỉnh phản bác.
"Nếu Bệ hạ rời , thần sẽ nhạo."
Không màng liêm sỉ, cắn răng nuốt nước mắt.
Cẩu Hoàng đế mất một lúc lâu mới hiểu ý tứ của , khẽ , nhẹ nhàng gõ lên trán : "Khải An, hậu cung của Trẫm chỉ nàng, ai dám chứ?"
"Cung nữ… Thái hậu… Thái hậu cũng sẽ hỏi…"
Uất ức trong lòng thể kiềm nén, ôm lấy cổ , nức nở thôi.
Chàng trách bản cung vô lễ, chỉ lặng lẽ vỗ về lưng , từng chút, từng chút một.
Không bao lâu, đến khi mệt mỏi ngủ , đấy là giấc ngủ ngon nhất từ khi nhập cung đến nay.