Sau Khi Trở Thành Kế Mẫu Của Thái Tử - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:42:54
3
Những ngày tháng trong cung của dần trở nên bình .
Cẩu hoàng đế... , là Tạ Vô Từ, rốt cuộc vẫn giữ thể diện cho , thỉnh thoảng đến Khôn Ninh cung lưu . Nếu bận rộn thể đến, cũng ngầm cho phép ôm chăn đến Ngự thư phòng ngủ .
Tuy chỉ là đồng sàng bất đồng chẩm, nhưng mặt mũi vẫn giữ .
Để hồi đáp, dụng tâm chế biến ít điểm tâm, mỗi ngày đổi một món, hòng lấy lòng .
Thế nhưng, đời luôn kẻ thấy sống yên .
Thái tử cứ cách ba hôm đến tẩm cung của Tạ Vô Từ chặn đường . Ban đầu còn nhẫn nại né tránh, thấy phiền liền khoác y phục cung nữ, hễ đến, liền hòa đám đông, ngó rút kiếm trừng trừng tìm kiếm mà lòng hoảng loạn, trốn trong góc len lén thầm.
Từ về , trong cung lưu truyền một kỳ cảnh: một cung nữ lớn mật tày trời, ngang hàng cùng Hoàng đế mà dùng bữa.
“Bệ hạ.” Ta cắn đùi gà, hàm hồ , “Thái tử dường như quá mức nhàn rỗi .”
Tạ Vô Từ bất đắc dĩ đáp: “Hắn Trẫm xử lý phân nửa triều chính đấy.”
Ta lặng im, im lặng đến mức thể thấy tiếng gió thổi qua ngọn đèn.
“Thần tham kiến Bệ hạ.”
Thái tử sát khí lẫm liệt mà đến.
Ta cúi đầu vùi mặt bát cơm, giả chết.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Tên điên giơ chân, một cước đá văng khỏi ghế.
“Hừ, cung nữ nơi nào?” Hắn giả lả , nghiến răng nghiến lợi. Sau vẻ bừng tỉnh, “A, thì là Nương nương, vì ăn mặc như ?”
Ngươi còn giả bộ cái gì chứ?
Ta nén giận, âm thầm nhủ ba "Đại nhân chấp kẻ tiểu nhân, hậu bối chấp gì?"
Tạ Vô Từ rốt cuộc cũng mở miệng. Thanh âm vẫn như , bình tĩnh gợn sóng, nhưng trong đó vài phần tức giận: “A Lễ, ngươi quá phận .”
“Vậy ?” Sắc mặt Thái tử chợt trầm xuống, “Xem Bệ hạ cùng Nương nương thật tình thâm nghĩa trọng.”
Nói nhảm! Chúng tình thâm nghĩa trọng, chẳng lẽ cùng ngươi ?
Ta rốt cuộc nhịn , hung hăng trừng một cái.
Tên điên , từng bước đến mặt Tạ Vô Từ.
Ta kinh ngạc, chỉ thấy thốt một câu: “Những gì của Bệ hạ, đều đoạt lấy.”
…
Đêm , mất ngủ.
Dù ánh đèn trong Ngự thư phòng hạ nhân chỉnh cho dịu bớt, vẫn khó lòng an giấc.
Tạ Vô Từ vẫn xử lý chính sự, nhưng chần chừ mãi một bản tấu chương.
Trong lòng khó chịu, trống n.g.ự.c đập dồn.
“Chàng...” Ta do dự một chút, gọi thẳng tên , “Tạ Vô Từ.”
Chàng lấy thần trí, đầu : “Không ngủ ?”
Ta bước tới, ôm lấy , vùi đầu trong mùi hương , lòng mới dần định .
lạnh lẽo quá. Ta siết chặt vòng tay, tựa như thể giúp sưởi ấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-tro-thanh-ke-mau-cua-thai-tu/chuong-2.html.]
“Tạ Vô Từ, sẽ luôn ở đây.”
Chàng thoáng sững sờ, đó nhẹ nhàng tách : “Ta .”
Thật sự ?
Bị chính đối đãi như , thật sự ?
Nếu từng trải qua, lẽ sẽ tin.
“Hắn hận , cũng là chuyện đương nhiên.”
Ta đáp, chỉ lặng lẽ nắm lấy tay .
“Nàng Thẩm gia ?” Chàng cất giọng hỏi.
Ta gật đầu, ký ức mơ hồ, chỉ nhớ loáng thoáng đó là nhà đẻ của Thái tử, vài năm diệt.
Tạ Vô Từ tựa hồ chìm một giấc mộng xa xăm:
“Hoàng của , cũng chính là phụ của Thái tử, đại ca của ... Ta và A Lễ tuổi tác xấp xỉ, thuở nhỏ cùng đại ca nuôi dạy, tình như thủ túc.
Ta từng nghĩ cả đời thể một vương gia nhàn tản, nhưng khi Tiên hoàng lâm bệnh nguy kịch, Thẩm gia mưu phản, chỉ thể tay.”
Chàng khổ, đáy mắt thăm thẳm như vực sâu đáy:
“Hoàng tẩu ngay mặt tự sát, A Lễ thể hận ?”
Ta lặng .
Một tầng u sầu dày đặc bao phủ lấy ảnh , rốt cuộc nứt vỡ lớp bình tĩnh xưa nay của .
Lần đầu tiên, Tạ Vô Từ cúi đầu, tựa như mất hết sự sống.
Không rõ là cảm giác gì, nhưng tim như thứ gì đó lấp đầy, căng chặt đến phát đau.
Ta quét sạch bi thương trong mắt , nhưng thể.
Lần đầu tiên, vô lực đến .
5
Ta cáo bệnh, trở về tẩm Khôn Ninh cung.
Những chuyện qua, từng chút từng chút một hiện về trong tâm trí .
Trong lòng Tạ Vô Từ, Tạ Huyền Lễ tựa như tình như thủ túc. Thế nhưng là gì? Tình cảm của thiên gia vốn mỏng như cánh ve, nào dám vọng tưởng.
"Nương nương, Giang đại nhân cầu kiến." Cung nữ bẩm báo.
Ta phần kinh ngạc, vì phụ đột nhiên tiến cung?
Phụ vẫn mang bộ dáng cứng nhắc như ngày , khuôn mặt như quan tài lạnh lùng.
"Kỳ An, vì hồi đáp thư nhà?"
Quả nhiên, vẫn là điều cầu.
Ta nhấc tay, giọng điệu đầy mỏi mệt: "Thân còn khó giữ, với dã tâm to lớn của phụ , một nữ nhân chốn hậu cung như thể đáp ứng đây?"
"Ngươi đường đường là Hoàng hậu, ngay cả việc xin cho trưởng một tiền đồ sáng lạng cũng nổi ?"
Huynh trưởng? Lại là trưởng.
Rõ ràng và cùng là con của , nhưng từ đến nay, phụ từng để mắt.
Ta giả vờ như thấy, chỉ thể cầm chặt chén trong tay, để che giấu nỗi lòng dậy sóng.