Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Sau Khi Xuyên Vào Trò Chơi Kinh Dị, Tôi Trở Thành Cô Vợ Não Yêu Đương - C3

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:04:34

lúc đó, thư sinh bưng chén bước từ nhà bếp, mỉm đưa cho .

cúi , khẽ thi lễ với thư sinh:

"Vị công tử , thanh chủy thủ thật , thể tặng cho ?"

Thư sinh thoáng sững sờ, mới trả lời:

"Đây là báu vật gia truyền của , chỉ thể tặng cho thê tử, thể tùy tiện cho ngoài."

Hắn hỏi:

"Không cô nương thành ?"

thở dài tiếc nuối:

"Tiếc thật, thành ."

Thư sinh:

"Vậy ? Đáng tiếc thật."

Vừa , vươn tay giật chủy thủ.

nắm chặt nó, chịu buông tay.

Thư sinh vẻ yếu ớt, nhưng lực giành giật ngày càng mạnh.

Thậm chí, khuôn mặt thanh tú cũng bắt đầu vặn vẹo dữ tợn.

đột nhiên cất giọng lạnh lùng:

"Trương công tử, tại ngươi g/ết ch/ết ba vị thê tử của ?"

Tên thư sinh , chẳng qua chỉ là một con quái vật đội lốt mà thôi!

Quả nhiên, , sắc mặt lập tức biến đổi, đó há miệng to.

Miệng toác đến tận mang tai, lộ hai hàng răng sắc nhọn, ánh lên tia sáng âm u lạnh lẽo.

Hắn há cái miệng đầy m.á.u tanh, lao thẳng về phía !

sợ đến mức cuộn tròn , nhắm chặt mắt—

cơn đau mà tưởng tượng hề ập đến.

Ngược , cả bỗng nhẹ bẫng, một vòng tay quen thuộc ôm lấy.

Hương thơm quen thuộc bao trùm lấy .

Mũi cay xè, ôm chặt lấy cổ Tiếu Vô Tuyệt, giọng nũng nịu:

"Phu quân, suýt chút nữa thể gặp ."

Tiếu Vô Tuyệt đặt xuống bên gốc cây, đó , xông lên giao chiến với thư sinh quái vật.

Chỉ vỏn vẹn hai chiêu, Tiếu Vô Tuyệt một kiếm c.h.é.m ch/ết tại chỗ.

Trong tâm hải, hệ thống vang lên:

"Chúc mừng ký chủ, thành công chinh phục thư sinh, nhận chủy thủ."*

"Bước tiếp theo, xin hãy chinh phục Tần Đại Lang ở phía nam thành, lấy Đan Giải Ngữ."*

phớt lờ nhắc nhở của hệ thống, hai mắt lấp lánh xúc động, hô vang cổ vũ:

"Phu quân giỏi quá!"

Tiếu Vô Tuyệt chủy thủ trong tay , ánh mắt sâu thẳm khó đoán.

vẫy vẫy nó mặt , tít mắt:

"Phu quân, thế?"

Tiếu Vô Tuyệt gì, cũng hỏi gì, chỉ ôm chặt , lặng lẽ về sơn trang.

Thế nhưng đêm đó, đặc biệt tàn nhẫn.

Chưa bao giờ, Tiếu Vô Tuyệt thô bạo đến , như thể hành hạ đến c/hết.

Hắn dường như đang tức giận, hoặc lẽ, đang trút giận lên .

kiệt sức đến mức chịu nổi, vươn tay ôm lấy cổ , dịu giọng dỗ dành:

"Phu quân, đừng giận nữa... Hôm nay là ngoan..."

Có lẽ, sự thuần phục của nguôi giận.

Tiếu Vô Tuyệt dừng trong thoáng chốc, cuối cùng dịu dàng hơn một chút.

thở phào nhẹ nhõm, chầm chậm ...

8.

vẫn suốt ngày dính lấy Tiếu Vô Tuyệt.

Chỉ là càng lúc càng vẻ như, chỉ bận rộn, còn thì yên lặng trò.

trồng rau, tưới hoa, nấu ăn, đút cơm cho hắng.

Chăm sóc phu quân là trách nhiệm của .

Sinh con nối dõi là bổn phận .

Tính , và Tiếu Vô Tuyệt thành cũng ba, năm tháng .

bụng vẫn động tĩnh gì.

Thế nên sáng sớm hôm nay, một rời khỏi sơn trang, hướng về phía nam thành mà .

Nhà họ Tần ở thành nam là y quán nổi danh nhất trong thành Vô Song.

Tần Đại Lang là danh y trứ danh trong vòng mười dặm.

Khi bước , đang bốc thuốc cho bệnh nhân.

kiên nhẫn xếp hàng, mãi nửa canh giờ mới đến lượt.

Tần Đại Lang nheo đôi mắt nhỏ như hạt đậu, vuốt chòm râu dê, hỏi :

"Có gì khỏe ?"

ghé sát , hạ giọng:

"Đã thành lâu mà thai."

Tần Đại Lang bốc thuốc ngay tức khắc, dặn dò :

"Ngày ba bữa, đút hết cho phu quân của cô uống."

hỏi:

"Không ở đây ... Đan Giải Ngữ ?"

Ba chữ "Đan Giải Ngữ" thốt , vẻ mặt hiền hòa của Tần Đại Lang lập tức nứt một vết rạn.

Mắt trợn trừng, chằm chằm :

"Cô Đan Giải Ngữ gì?"

điềm nhiên đáp:

"Nghe Đan Giải Ngữ thể giải bách độc, bồi bổ thể cho phu quân."

Tần Đại Lang phá lên quái dị, đôi mắt bạo nộ , khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Hắn kéo dài giọng âm u:

"Muốn lấy Đan Giải Ngữ?"

"Lấy đầu của cô đổi ."

"Một cái đầu, đổi một viên đan."

Lời còn dứt, lao thẳng về phía !

Vừa còn là một con , thoắt cái hóa thành một con nhện khổng lồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-xuyen-vao-tro-choi-kinh-di-toi-tro-thanh-co-vo-nao-yeu-duong/c3.html.]

Miệng ngừng phun tơ, trong chớp mắt dệt xong một tấm lưới khổng lồ.

Nhện tinh nhào tới, yếu ớt chạy trối ch/ết.

Tơ nhện sắp quấn lấy , nhưng khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng chắn mặt , đỡ lấy đòn tấn công!

Tiếu Vô Tuyệt!

Hắn che chắn cho , quyết chiến cùng đại nhện.

Chiêu nào của cũng đánh tử huyệt, chỉ trong đầy nửa nén nhang, đại nhện m.á.u chảy đầm đìa, chế/t thảm ngay tại chỗ.

Máu màu xanh thẫm văng tung tóe khắp nơi.

Từ t.h.i t.h.ể nhện, một viên nội đan phát sáng chầm chậm bay lên.

đưa tay đón lấy, nắm viên đan lòng bàn tay.

Trong tâm hải, hệ thống vang lên:

"Chúc mừng ký chủ, đạt Đan Giải Ngữ."

"Bước tiếp theo—"

"Đào lấy trái tim của Boss Tiếu Vô Tuyệt, thể thông quan."

ngớ .

cứng đờ tại chỗ, bàn tay nắm viên đan khẽ run lên.

đột nhiên cảm thấy, trời đất xung quanh như tối sầm .

Câu lệnh của hệ thống , rõ ràng từng chữ một.

"Đào lấy trái tim của Tiếu Vô Tuyệt."

Không "phá vỡ rào cản trong tim", cũng chút mơ hồ nào.

Là thật sự đào tim .

Khoảnh khắc ngỡ ngàng, mới chậm rãi nhận

Thính lực của khôi phục.

Không còn rõ nữa.

Hệ thống lên tiếng:

"Khi song tu với nhân ngư, ngũ quan của ngươi sẽ ngày càng nhạy bén."

: "Hở? Còn hiệu ứng ẩn ?"

Hệ thống lạnh nhạt:

"Mau chóng hành động . Chỉ cần thông quan, ngươi thể thoát khỏi thế giới ."

bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ.

Trước mặt , Tiếu Vô Tuyệt vẫn đang chăm chăm , ánh mắt chớp.

bước đến gần, nắm lấy tay :

"Về nhà thôi, phu quân."

Tiếu Vô Tuyệt hề động đậy.

Hắn chỉ lặng lẽ , trong mắt đen như mực, hề gợn sóng.

chớp mắt, hì hì:

"Sao thế, phu quân?"

Tiếu Vô Tuyệt hất tay .

Hàng mi phủ đầy u ám, những đầu móng tay—

Lại biến thành hình dáng sắc nhọn đáng sợ.

Giống như Tu La thoát khỏi địa ngục.

9.

Tiếng sấm trầm đục nổ tung từ sâu trong tầng mây.

Từng đợt, từng đợt, ngừng vang vọng.

Sấm chớp gào thét, dữ dội như thiên phạt.

Cơn mưa bão sắp trút xuống.

nắm lấy tay Tiếu Vô Tuyệt, nhẹ giọng khuyên nhủ.

"Phu quân, sắp mưa to , chúng mau về nhà thôi."

vẫn yên, hề nhúc nhích.

Một lúc lâu , bỗng nhiên bật .

Tiếng sấm chớp nổ tung bầu trời.

Ánh điện lóe lên, chiếu rọi gương mặt Tiếu Vô Tuyệt màn mưa, khiến nụ của càng thêm yêu mị quỷ dị.

Hăn chằm chằm, từng chữ từng câu rành rọt thốt .

"Kiều Kiều, nàng lấy đoản đao của Tú tài."

"Giờ giải ngữ đan của Tần đại lang."

"Để đoán xem…"

Tiếu Vô Tuyệt chậm rãi ghé sát gần, ánh mắt sâu như vực thẳm.

"Bước tiếp theo, là dùng đoản đao đó, moi t.i.m ?"

Quả thật, đây là vũ khí duy nhất thể rạch qua da thịt nhân ngư.

Mà m.á.u nhân ngư kịch độc.

Giải ngữ đan chính là thuốc giải.

siết chặt đoản đao trong tay, yên mặt .

Bầu trời tối sầm, cơn mưa ồ ạt đổ xuống.

ôm lấy eo , dụi đầu n.g.ự.c .

"Phu quân là yêu thương nhất, thể g/iết ?"

Giọng khẽ run rẩy, ánh mắt hoen đỏ.

"Vì tin ?"

Tiếu Vô Tuyệt nâng cằm lên, ép thẳng mắt .

"Vậy cho , nếu nàng ý định g/iết , tại cần đoản đao và giải ngữ đan?"

Giữa cơn mưa như trút, đưa tay vuốt ve khuôn mặt .

"Vì cứu , Tiếu Vô Tuyệt."

Hắn sững , trong đáy mắt, một tia mơ hồ hoài nghi hiện lên.

nắm lấy tay , kéo về phía hậu sơn của Phong Nguyệt sơn trang.

Nơi một chiếc giếng cổ, nó phong ấn suốt bao năm, một ai dám đến gần.

chỉ nó, hỏi .

"Tiếu Vô Tuyệt, còn nhớ nơi ?"

Hắn nhíu mày, rõ ràng hề nhớ.

Mọi đều , trang chủ Phong Nguyệt sơn trang là một con nhân ngư tàn bạo.

Tính khí thất thường, gi/ết như ngóe.

Những ai tiếp cận , ai sống sót rời .

Không ai sống bao lâu ở đây, kể cả chính .

Loading...