Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Sau Khi Xuyên Vào Trò Chơi Kinh Dị, Tôi Trở Thành Cô Vợ Não Yêu Đương - C4

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:04:36

Đôi khi những kẻ xâm nhập, bọn họ tìm cách để giế/t .

Vì theo lời hướng dẫn của trò chơi, chỉ cần moi t.i.m nhân ngư, thể thoát khỏi thế giới .

hết đến khác, tất cả đều thất bại.

, nhẹ giọng.

"Chàng sống quá lâu, lâu đến mức chính cũng quên mất."

"Quên mất trở thành nhân ngư như thế nào."

Tiếu Vô Tuyệt mở to mắt, sững sờ.

"Ta... trở thành nhân ngư thế nào?"

Giữa chớp giật sấm rền, một mảnh ký ức vỡ vụn bỗng lóe lên trong đầu , đau đớn đến mức khiến đầu như nổ tung.

siết lấy tay , kéo tiến về phía giếng cổ.

Dưới cơn mưa cuồng loạn, mặt nước giếng đột nhiên cuộn trào.

Từng đợt sóng đen gào thét, sát khí ngập trời.

Hệ thống trong đầu lập tức cảnh báo.

"Không tiến gần giếng cổ!"

"Nếu ngươi nhảy xuống, sẽ bao giờ rời khỏi thế giới nữa!"

mặc kệ.

nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Tiếu Vô Tuyệt, khẽ thì thầm.

"Phu quân, tin ?"

Tiếu Vô Tuyệt chăm chú, đôi mắt ngập tràn mê mang.

siết c.h.ặ.t t.a.y , cả hai cùng lao thẳng xuống giếng cổ.

10

Khi mở mắt nữa.

vẫn trong Phong Nguyệt sơn trang.

nơi giống với Phong Nguyệt sơn trang của Tiếu Vô Tuyệt.

Khắp nơi đều là , nha , tiểu tư, còn quản sự, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.

Trước viện, viện, hoa nở rực rỡ, tràn đầy sức sống.

Trong đầu đột nhiên vang lên giọng của hệ thống.

"Chúc mừng ký chủ, mở khóa phó bản Hà Thần."

Một câu lửng lơ, đầu đuôi.

Mọi thứ trong thế giới giống như một cuộn băng tua ngược, chậm rãi tái hiện quá khứ của Tiếu Vô Tuyệt.

Cuộc sống của tại Phong Nguyệt sơn trang vốn hề .

Bởi vì chỉ là con riêng của trang chủ Phong Nguyệt sơn trang, Tiếu Trần Sơn.

Là kết quả của một đêm hoang đường giữa ông và một kỹ nữ gảy đàn trong sơn trang khi say rượu.

Không chỉ , thời điểm khi Tiếu Vô Tuyệt chào đời, tại Vô Song thành xảy một biến cố kinh hoàng.

Hôm , trời đổ mưa lớn.

Nước sông Thất Tinh dâng tràn, nhấn chìm bộ Vô Song thành.

Sóng dữ cuốn qua, hàng ngàn lâm cảnh màn trời chiếu đất, nơi nương tựa.

Bảy ngày , một sinh vật kỳ dị xuất hiện giữa dòng sông Thất Tinh.

Đó là một con quái vật đuôi cá, dáng vẻ quỷ dị rợn .

Nó tự xưng là Hà Thần của sông Thất Tinh.

Nó tuyên bố rằng, mỗi năm ngày rằm tháng bảy, Vô Song thành hiến tế một thiếu niên sống cho sông Thất Tinh, thì mới thể xoa dịu cơn thịnh nộ của nó.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Trong tiếng sóng gầm thét, dân chúng quỳ rạp đất, ngừng cầu xin Hà Thần thu hồi thiên phạt.

Bỗng trong đám đông, kẻ lớn tiếng hô to.

"Cầu xin Hà Thần thu nhận con trai !"

Vừa , ông đẩy thiếu niên mười lăm tuổi bên cạnh về phía .

Hà Thần bật vang dội.

Nó lập tức bắt lấy bé, đó biến mất giữa cơn lũ.

Chuyện kỳ lạ là, ngay khi Hà Thần biến mất, trận đại hồng thủy cũng theo đó mà rút xuống.

Chỉ trong chớp mắt, Vô Song thành vốn nhấn chìm trở về dáng vẻ nguyên vẹn như .

Dân chúng hò reo "Hà Thần hiển linh", điên cuồng quỳ rạp xuống đất dập đầu.

Kể từ đó, năm nào cũng , đến rằm tháng bảy, Vô Song thành đều cống nạp một thiếu niên cho sông Thất Tinh, bao giờ gián đoạn.

Rồi chẳng bao lâu , Tiếu Vô Tuyệt đời.

Từ khi còn nhỏ, phụ vẫn luôn bằng ánh mắt khó lường, .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-xuyen-vao-tro-choi-kinh-di-toi-tro-thanh-co-vo-nao-yeu-duong/c4.html.]

"Vô Tuyệt, đợi con lớn thêm chút nữa, sẽ hầu hạ Hà Thần thật chu đáo đấy."

Cha của luôn căm ghét .

Căm ghét gương mặt của , một gương mặt giống hệt , mơ hồ giữa nam và nữ.

Căm ghét đôi mắt xinh .

Lại càng căm ghét tính cách của , mềm mại như , lúc nào cũng dịu dàng, cứ như đang quyến rũ khác.

Quả nhiên, khi mới bốn tuổi, cha , Tiếu Vô Tuyệt sợ hãi đến bật .

Hắn quỳ xuống mặt cha, nước mắt giàn giụa, cầu xin ông đừng vứt bỏ .

Từ nhỏ, các ma ma kể vô chuyện về Hà Thần.

Hà Thần ăn thịt thiếu niên, là một con quái vật khủng khiếp.

Hắn Hà Thần ăn mất, chỉ ở bên cha.

Đêm hôm đó, Tiếu Vô Tuyệt quỳ bậc đá, dập đầu đến nát trán, m.á.u chảy ướt đẫm mặt đất, nhưng vẫn thể đổi dù chỉ một ánh của cha.

Mãi đến khi trời hửng sáng, ánh bình minh rọi xuống , mới dần dần hiểu .

Cha bao giờ yêu thương .

Chưa từng, dù chỉ một .

11

Thời gian thấm thoát trôi qua, Tiếu Vô Tuyệt mười sáu tuổi.

Hắn sống lẩn trốn trong sơn trang, mỗi ngày chỉ ăn những món do ma ma cận chuẩn cho.

Những năm qua, cha cưới hết đến khác, lượt sinh thêm nhiều hài tử.

Ông luôn tỏ nhân từ với những đứa con khác.

Chỉ duy nhất khi đối mặt với Tiếu Vô Tuyệt, ánh mắt ông trở nên u ám, lạnh lẽo như băng, sâu thẳm một tia đỏ như máu.

Tính cách của Tiếu Vô Tuyệt ngày càng khép kín, kỳ quái, quanh năm suốt tháng nhốt trong phòng, bước chân ngoài.

Còn chính là tỳ nữ mới điều đến hầu hạ trong phòng của .

thường núp mái hiên quan sát .

Nhìn thiếu niên trầm mặc , tựa như một đóa phù tang ẩn nơi khe núi, rực rỡ mà cô độc.

Sự tò mò trong lòng ngày càng lớn.

Một đêm nọ, lén lút lẻn phòng , bắt gặp Tiếu Vô Tuyệt đang cầm d.a.o khắc lên cánh tay .

Máu tươi nhuộm đỏ, nổi bật làn da trắng tái nhợt, chói mắt đến cực điểm.

hỏi : "Tiếu Vô Tuyệt, nếu vui như , đưa hiến tế ?"

Hắn lạnh lùng , ánh mắt u tối, hờ hững buông hai chữ: "Cút ."

Tính tình kỳ quái, giao tiếp với

đành thôi.

Chớp mắt đến ngày mười lăm tháng bảy.

Sáng sớm hôm , Tiếu Vô Tuyệt cha cho uống nhuyễn cân tán.

Sau đó, họ cho một bộ trường bào đẽ, cài lên búi tóc một cây trâm ngọc đen.

Cha hài lòng ngắm , liên tục gật đầu khen .

Toàn Tiếu Vô Tuyệt vô lực, mặc cho đám hạ nhân dìu , bước từng bước rời khỏi sơn trang.

ẩn trong đám đông, trơ mắt vây quanh, đưa đến bờ sông Thất Tinh.

Sóng lớn cuồn cuộn, nước sông đen sẫm, sâu thấy đáy.

Tế sư bên bờ phép, đám đông lặng lẽ chờ đợi thời khắc cát tường.

Đến lúc hoàng hôn buông xuống, khi thời điểm u linh đến gần, Tiếu Vô Tuyệt ném xuống sông.

Trong tiếng cầu nguyện vang vọng khắp bờ, thiếu niên mười sáu tuổi cơn sóng khổng lồ nhấn chìm ngay tức khắc.

Trên bờ, dân chúng hoan hô, một ai buồn ngoảnh nữa.

Cũng chính lúc đó—

biến mất khỏi đám bờ.

xuất hiện giữa dòng sông Thất Tinh.

Phàm nhân Tiếu Vô Tuyệt lặng lẽ trôi nổi trong làn nước, còn thở.

lập tức lao đến, ôm lấy , đặt lên môi một nụ hôn, truyền miệng một luồng chân khí thật lớn.

Tiếu Vô Tuyệt cuối cùng cũng lấy thở. Hắn mở mắt, ngơ ngác

khẽ với .

Sắc mặt Tiếu Vô Tuyệt lập tức đổi, vùng vẫy thoát khỏi vòng tay , cảnh giác lạnh lùng chằm chằm: "Ngươi là ai?"

khẽ đong đưa chiếc đuôi cá của , đôi mắt cong lên như trăng khuyết, dịu dàng : "Ta là Hà Thần."

Tiếu Vô Tuyệt sững sờ.

vén mái tóc dài, mà như : "Hà Thần là một cô nương xinh , bất ngờ ?"

Trong mắt Tiếu Vô Tuyệt lóe lên tia lạnh lẽo sắc bén nhanh chóng biến mất: “Ngươi định ăn ?”

Loading...