Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Siêu Năng Lực Của Tôi Có Chút Kỳ Lạ~ - 2

Cập nhật lúc: 2025-05-14 15:12:59
Lượt xem: 385

6


Lúc đầu, chúng tôi rất mơ hồ, không biết nên bắt đầu "Làm việc thiện mỗi ngày" từ đâu.


Bởi vì bất kể đi đến đâu, người đi đường nhìn thấy vẻ mặt đau đớn như táo bón của Giang Vũ Thần đều sẽ tránh xa chúng tôi.


Đi dạo một lúc, chúng tôi bước vào tiệm trà sữa duy nhất trong làng, là tiệm trà sữa Mi Xue.


Tôi gọi hai cốc nước chanh rồi ngồi xuống.


"Ê, sao cậu không ngồi?"


Tôi gọi Giang Vũ Thần.


Hắn trừng mắt nhìn tôi, tôi toát mồ hôi lạnh!


Quên mất quên mất... hắn không ngồi được là do tôi hại.


Chúng tôi vừa uống nước chanh vừa đi dạo khắp làng.


Mùa cày cấy vừa mới qua, hôm nay lại mưa, trên ruộng rau có những cây con xanh mơn mởn nhú lên.


Đất dưới chân ẩm ướt mềm mại, đi rất thoải mái.


Đột nhiên, từ xa vọng lại tiếng hét lớn:


"Có người trộm chó! Có người trộm Đại Hoàng nhà tôi!"


Cùng với tiếng hét chói tai, một bóng đen vụt qua.


Gần đây, chó trong làng cứ cách ba bữa lại bị đầu độc, có con bị đầu độc bằng xúc xích, có con bị xiên chết, nhưng không ngờ, tên trộm chó lại ngang nhiên ra tay giữa ban ngày ban mặt!


Tình huống bất ngờ khiến mọi người trở tay không kịp!


7


Tên trộm chó mặc đồ đen chạy rất nhanh, mà xe ô tô đón gã đang ở trên đường nhựa cách đó 200m!


Phải chặn gã trước khi gã lên xe!


Ngay lập tức có người bỏ đồ nghề trong tay xuống đuổi theo.


Chúng tôi nhìn nhau:


"Chúng ta cũng đi!"


"Được!"


Kết quả vừa mới bước đi, Giang Vũ Thần đã dừng lại, hai chân kẹp chặt.


Hắn đỏ mặt tía tai:


"Đau, đau..."


Tôi: "..."


Là tôi gây họa mà!


Tôi để hắn lại, một mình chạy theo.


Đường làng sau mưa lầy lội và trơn trượt, lại không bằng phẳng, chỗ sâu chỗ nông, mới chạy được vài bước, tôi đã bị trẹo chân, ngã vào một vũng bùn.


"Ọc ọc ọc..."


Tôi uống đầy miệng bùn.


Tên trộm chó bước chân nhẹ nhàng, chạy trên con đường đất của làng, càng lúc càng gần chiếc ô tô của đồng bọn.


150 mét, 120 mét, 100 mét...


Lúc này, trong đầu tôi nảy ra một ý tưởng.


Tôi nhớ lại tình huống xấu hổ khi lần đầu sử dụng siêu năng lực lên Phì Phì.


Vì siêu năng lực chỉ có thể làm một chân dài thêm 5cm nên Phì Phì mới bị thọt!


Đúng rồi, chính là nó!


Tôi nhổ bùn ra, hít một hơi thật sâu, hét lớn:


"Siêu năng lực! Tấn công chân hắn!"


[Ting! Siêu năng lực đã có hiệu lực!]


Chân trái của tên trộm chó lập tức dài ra 5cm!


Gã tỏ vẻ không thể tin nổi, mất thăng bằng, ngã nhào xuống đất.


Sau đó có người đuổi theo, đè chặt gã xuống đất!


Dân làng tức giận vây thành một vòng, đấm đá tên trộm chó túi bụi.


Tiếng kêu van thảm thiết liên tục vang lên.


Đến lượt tôi, tôi cũng đá mạnh vào cái chân què của gã hai cái.


Gã nghiến răng nghiến lợi:


"Rốt cục mày là thứ yêu ma quỷ quái gì!"


Tôi khạc nhổ:


"Đồ khốn nạn! Đi đạp máy khâu đi!"


Khi cảnh sát đến, tên trộm chó đã bị thương khắp người, mặt mày bầm dập.


Thấy cảnh sát, gã kích động đến nỗi nước mắt trào ra.


Nếu cảnh sát đến muộn thêm một chút nữa thì gã thực sự sẽ bị đánh chết!


Cảnh sát mở loa phóng thanh, mới miễn cưỡng át được tiếng ồn ào xung quanh.


"Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, tí nữa lại chết người mất!"


Nghe vậy, dân làng mới dần dừng tay.


Thấy những người vừa ra tay sắp bị cảnh sát dạy dỗ thì bí thư làng đứng ra.


Ông giơ hai tay lên:


"Các đồng chí cảnh sát, người này cứ nhất quyết dùng đầu đập vào chân dân làng chúng tôi, chúng tôi biết phải làm sao đây!"


"..."


Biểu cảm của cảnh sát vô cùng phức tạp.


Cuối cùng, anh ta phẩy tay: "Thôi, lần này chỉ cảnh cáo thôi, lần sau phải cẩn thận hơn đấy."


Nói xong, tên trộm chó và đồng bọn bị đưa lên xe cảnh sát.


Chủ của Đại Hoàng ôm chặt con chó, vẫn còn sợ hãi, mọi người nhìn xe cảnh sát đi xa, mới dần tản đi.


Lúc này, trong đầu tôi vang lên một giọng nói:


[Ting! Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ: Làm việc thiện mỗi ngày.]


[Phần thưởng nhiệm vụ: 20 điểm.]


Thì ra là làm như này!


Tôi vô cùng phấn khích.


Chỉ cần làm thêm một nhiệm vụ nữa là mông của Giang Vũ Thần được cứu rồi!


8


Ngày hôm sau đi học, giáo viên chủ nhiệm thông báo một chuyện trên bục giảng.


Bạn Trần Dương lớp chúng tôi đã được chẩn đoán mắc bệnh bạch cầu.


Cô ấy là con một, sống nương tựa với mẹ, cuộc sống rất khó khăn.


Chi phí điều trị rất cao, mẹ cô ấy đã vay mượn khắp nơi nhưng vẫn còn thiếu 25 vạn.


Họ đã đăng ký gây quỹ trên nền tảng gây quỹ cộng đồng, hy vọng những học sinh có điều kiện có thể giúp đỡ họ.


Trần Dương xinh đẹp và hào phóng, trước đây rất được lòng mọi người trong lớp, vì vậy rất nhiều người sẵn sàng quyên góp và chia sẻ.


Nhưng mà, mọi người đều còn là học sinh, số tiền quyên góp được chỉ là một phần nhỏ trong số tiền lớn cần phải chi trả.


Tan học, Giang Vũ Thần lại tiến đến gần.


Hắn nghĩ ra một cách siêu vớ vẩn:


"Có thể dùng siêu năng lực này để tăng số dư tài khoản lên 5cm không?"


"Hả?" Tôi hơi không tin: "Có vẻ không thực tế lắm nhỉ!"


Hệ thống kiêu ngạo nói:


[Sao lại không thực tế? Tôi là hệ thống toàn năng mà!"]


Á đù?


Còn có thể chơi như vậy sao?


Tôi gật đầu: "Vậy thì làm theo lời cậu ta đi."


[Ting! Siêu năng lực đã có hiệu lực!]


Chúng tôi đầy mong đợi mở số dư tài khoản WeChat, đột nhiên hai mắt tối sầm, suýt nữa ngã nhào xuống đất…


Trên màn hình điện thoại hiện lên một dòng chữ lớn:


Số dư ví WeChat:

 

 

                              …đ


...


Sát thương không cao.


Nhưng độ nhục nhã cực mạnh.


Tôi không nhịn được rap diss chim hót hoa nở một trận.


Hệ thống: [Sao vậy? Không phải là làm theo lời cậu, tăng số dư WeChat lên 5cm sao?]


Tôi bị nghẹn họng không nói nên lời.


Phải mất một lúc lâu mới thốt ra được một câu:


"Tổ sư mày."


9


Năm lần sử dụng năng lực đi kèm với nhiệm vụ ban đầu, cứ thế bị lãng phí mất một lần.


Chúng tôi hơi lo sợ, không dám đi đường tắt nữa, đàng hoàng quyên góp giúp Trần Dương.


Tôi đảm nhiệm mảng viết giới thiệu trong bộ phận tuyên truyền của trường.


Bố Trần Dương trước đây là lính cứu hỏa, trong một trận hỏa hoạn cách đây năm năm, để cứu một cụ già bị liệt, ông ấy đã hy sinh anh dũng.


Quanh câu chuyện người hùng của bố Trần Dương, tôi đã viết một bài báo, lại kết hợp với các bạn khác trong bộ phận tuyên truyền, tổng hợp một video phỏng vấn, đăng tải trên các phương tiện truyền thông xã hội.


Việc tiến triển thuận lợi hơn cả tưởng tượng.


Đầu tiên, cả trường rất coi trọng việc này.


Toàn thể học sinh quyên góp được 1 vạn, ban giám hiệu nhà trường quyên góp được 15 vạn.


Sau đó, video được tài khoản chính thức của tin tức địa phương chia sẻ, có người tốt bụng đã mua hot search.


Với sự hỗ trợ của hiệu ứng Matthew, sự việc nhận được ngày càng đón nhận nhiều sự quan tâm.


Cư dân mạng đã hào phóng quyên góp, giúp góa phụ của người hùng vượt qua khó khăn, không lâu sau, 9 vạn còn thiếu đã được quyên góp đủ.


25 vạn tiền chữa bệnh đã được chuyển vào tài khoản của mẹ Trần Dương.


[Ting! Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ: Làm việc thiện mỗi ngày.]


[Nhận được phần thưởng: 20 điểm.]


[Số điểm còn lại: 40.]


Hoạt động quyên góp kéo dài trong hai ngày.


Nói cách khác... Hai ngày nay, Giang Vũ Thần lại nhe răng trợn mắt ẻ ra “thủy tinh”.


Thật sự rất có lỗi với hắn.


Ngay khi có điểm, tôi đã không kịp chờ đợi mà đổi đạo cụ với hệ thống.


"Nhanh lên! Mau chóng xóa bỏ siêu năng lực đang có hiệu lực trên người Giang Vũ Thần đi!"


[Ting! Đã trừ điểm! Hiệu quả siêu năng lực đã xóa bỏ thành công!]


[Số điểm còn lại: 10.]


Nhìn khuôn mặt như trút được gánh nặng của Giang Vũ Thần, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.


Hắn phấn khích gào lên với trời:


"Cuối cùng cũng không phải nằm sấp ngủ nữa rồi!"


Tôi thầm rơi nước mắt, cuối cùng cũng không phải mắt nhắm mắt mở mỗi đêm nữa rồi!


10


Đạt được mục đích, tôi bắt đầu lười biếng.


Hệ thống tức giận vì tôi không chịu phấn đấu:


[Cố gắng lên chứ!]


[Thành tích của tôi bị tụt xuống cuối cùng trong giới hệ thống rồi!]


Tôi từ chối khéo: "Không có ham muốn thế tục đó."


Không có chút áp lực nào, thực sự không thể động đậy được chút nào.


Nhưng bất ngờ đến không kịp trở tay.


Ngay khi chúng tôi nghĩ mọi chuyện đều suôn sẻ, một bài đăng về sự kiện quyên góp của Trần Dương nhảy lên hot search.


Trong tiêu đề, hai chữ "Lừa đảo" đặc biệt chói mắt!


ID tài khoản của người đăng bài là "Kiếm khách vô tình".


"Kiếm khách vô tình" nói trong bài đăng rằng, sau khi bố Trần Dương hy sinh, gia đình đã nhận được một khoản tiền trợ cấp tử vong lớn, còn được phân nhà cho.


Vì vậy, mẹ con Trần Dương hoàn toàn đang giả vờ đáng thương.


Để chứng minh, anh ta còn đăng tải mấy bức ảnh mẹ con Trần Dương ngồi xe sang, ra vào những nơi cao cấp.


Bài đăng này hoàn toàn là vu khống!


Nhưng khi chúng tôi phát hiện ra bài đăng này, nó đã lên hot trend, độ hot ngày càng tăng, bây giờ đã quá muộn.


Cảm xúc của mọi người đã chuyển từ đồng cảm sang tức giận vì bị lợi dụng!

 

Loading...