Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

SỔ NỢ NUÔI CON GÁI - CHƯƠNG 9

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:04:43

Chào tạm biệt bố Tưởng Trừng, trong xe mà lòng còn ngơ ngẩn.

Gia đình Tưởng Trừng và gia đình , khí khác biệt.

sớm nhận thói quen ăn uống của và Tưởng Trừng giống , ăn nhanh, một lời nào, ăn xong là xuống bàn ngay.

Còn Tưởng Trừng thì thích nhất ăn cơm trò chuyện với , một bữa cơm thể kéo dài cả nửa tiếng.

Có lúc còn thắc mắc, một thằng đàn ông con trai ăn uống mà lề mề thế ?

Bây giờ nghĩ , là vì khi ăn cơm ở nhà, bố sẽ tranh thủ thời gian để mắng nhiếc .

Họ sẽ trút hết tất cả những ấm ức, giận dữ tích tụ trong công việc, trong cuộc sống lên trong bữa cơm.

Từ nhỏ đến lớn, bữa cơm gia đình đối với luôn là một chuyện vô cùng đau khổ.

Cho nên mới ăn nhanh một chút, nhanh hơn nữa một chút, để còn mau chóng rời khỏi bàn ăn, rời khỏi nơi trút giận của họ.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Còn Tưởng Trừng, một gia đình quây quần bên ăn cơm, chắc hẳn là niềm vui nhân lên gấp ba .

ngưỡng mộ , trong lòng chút cam tâm khó tả.

Nếu như cũng một gia đình như thì mấy.

Tiếc rằng thể lựa chọn.

06

Bố Tưởng Trừng quý , rục rịch đến nhà mắt bố , tranh thủ bàn chuyện cưới xin luôn.

Họ rõ tình cảnh gia đình , nhưng sợ thẳng với thì phép.

bình tĩnh thương lượng với Tưởng Trừng một chút, kể hết cho về tình hình gia đình và những chuyện qua của .

“…Chuyện là như đó, cho nên bây giờ em cắt đứt quan hệ với họ , chắc chắn họ cũng chẳng sắc mặt gì với , em thấy chúng cần thiết về nhà .”

Tưởng Trừng xong thì đau lòng ôm lấy : “Em chịu khổ .”

Anh hề ép buộc nhất định đưa về nhà, chỉ vui là .

Cuối cùng vẫn với gia đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/so-no-nuoi-con-gai/chuong-9.html.]

Lúc học đại học chuyển hộ khẩu , bố , lẽ cũng chẳng để ý.

Ban đầu còn sợ em trai Mỹ về, bố sẽ tìm đến để nhờ cậy chuyện dưỡng lão, nào ngờ đầy ba tháng , em trai về nước .

Chị họ gọi điện thoại cho tối muộn để than thở:

“Thừa Tự lừa ở nước ngoài !

“Cái con bé bạn gái dùng chuyện kết hôn để thẻ xanh, lừa nó lấy hết tiền , bảo là cùng ăn, cái máy xèng gì đó, bảo là kiếm nhiều tiền lắm!

“Kết quả nó bán cả nhà lẫn xe lấy tiền đưa cho con bé đó, mấy tháng hỏi , con bé bảo là thua lỗ hết , sạch sành sanh!”

gõ máy tính bật loa ngoài,  chữ chữ : “Rồi nữa?”

“Rồi thì hết tiền chứ nữa! Thẻ xanh cũng , đến tiền ăn cũng ! Lại về xin tiền dì mày lủi thủi về nước đấy thôi!”

Chị họ tức giận mắng: “Đồ phá gia chi tử, nuôi cái thằng con đấy thà nuôi con lợn còn hơn!”

Cúp điện thoại, cũng chẳng còn tâm trạng lách nữa, chằm chằm màn hình mà ngẩn .

Chuyện của Đường Thừa Tự đúng là ngờ tới.

Lúc nó mua căn nhà , bố bán hết cửa hàng và nhà cửa trong nhà , chỉ chừa một căn nhà cũ nát nhỏ xíu để ở.

Căn nhà đó mua ở vị trí nhất, gần như vét sạch tiền của gia đình.

Không ngờ mới một hai năm tan thành mây khói.

Trong lòng thấy chút hả hê, nghĩ thì thấy .

Đường Thừa Tự về , bố chắc chắn sẽ bỏ mặc nó, phen chắc nghĩ cách moi tiền từ chỗ nữa thôi.

“Vận rủi ứng”, mới nghĩ đến đây, điện thoại của ông nội gọi tới.

Vừa bắt máy, quả nhiên.

.

 

Loading...