Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Sổ Tay Sinh Tồn Của Công Chúa Hòa Thân

Chương 7



Ta lại dừng lời: “Sao lại là nữ hài tử cãi nhau, tẩu tẩu hỏi Đại Vương ở trong trướng thích rượu gì, ta hào phóng dâng lên, nàng lại nói ta quấn quít lung tung, muốn tới đánh ta.”

Nói xong ta kéo ống tay áo Tông Tì: “Đại Vương nói xem, có phải Đại Vương thích rượu này không?”

Tông Tì liếc mắt một cái, biết ngay là rượu gì, nhìn thấy sự ranh mãnh trong mắt ta, cũng chỉ có thể cắn răng nói: “Thích.”

Bùi Mãn thị mở to hai mắt, như là Thần Quân trong mộng không nhiễm một hạt bụi rơi xuống thần đàn, làm nát giấc mộng tuổi trẻ.

Yên thị không nhìn nổi nữa, chỉ lạnh lùng nói: “Được rồi, còn có hạ nhân ở đây, ngươi có chừng có mực chút.”

Nàng ta lại nhìn về phía Tông Tì: “Đại Vương cũng nên rộng lượng một chút.”

Tông Tì cười lạnh nhìn mọi người chung quanh một vòng, chỉ thấy mọi người nhao nhao cúi đầu.

Ta nhỏ giọng than thở: “Chín đại quý tộc có gì ghê gớm, còn không phải xem bụng ai không chịu thua kém… Đợi thiếp sinh con…”

Tông Tì đột nhiên vỗ vỗ vai ta: “Đi thôi.”

Ta phảng phất giật mình, cắn chặt những gì muốn nói.

Bùi Mãn thị vẫn đang nhìn ta.

Ta vẫn ngại không đủ, dán vào ngực Tông Tỳ, quay đầu khiêu khích nàng ta.

Trong mắt nàng ta nảy sinh ý tranh đấu ác liệt.

10.
Kế kích tướng của ta thật là hữu hiệu, Bùi Mãn thị một bên nhằm vào ta, một bên quan tâm đến việc chuẩn bị mang thai, nhất định phải sinh hạ hài tử trước ta.

Nàng tất nhiên không nhịn được sự khiêu khích, tuy Lang chủ có mấy tôn bối, đều là từ hoàng tử của thiếp thấp sinh ra, hai trướng đông tây hai vị đích tử, hôn nhân ngược lại là nhiều thăng trầm.

Tông Tì cao ngạo, không chịu thành hôn với nữ nhân tiểu tộc, nữ tử kia lại nhiều năm bệnh tật ốm yếu, kéo dài tới khi Tông Tì cầu cưới ta một tháng thì bạo bệnh mà đi.

Trong lòng ta cũng hoài nghi Tông Tì không chịu giữ lại người bên cạnh, cô gái kia có hôn ước với hắn nhưng thân thể yếu ớt không thể thành hôn, là một cái cớ vô cùng tốt, chỉ sợ Tông Tì nắm giữ sinh tử bệnh tật của nàng ta cũng chưa biết chừng.

Mà Lục Đại Vương thì đáng thương một chút, hắn vốn là mỹ nam tử đệ nhất thảo nguyên, rất cao ngạo, mắt nhìn còn cao hơn Tông Tì, người lại lỗ mãng, nữ tử thảo nguyên rất bá đạo, hắn không chịu cưới vợ để bị quản thúc, nhưng bởi vì ngã ngựa hủy dung, phẩm hạnh vốn bình thường, lại mất đi tuấn mỹ, quý nữ thảo nguyên đều là công chúa nhất tộc, làm sao chịu chấp nhận? Từ đó cao không được thấp không xong.

Tây trướng Yên thị nắm chắc thời cơ cưới cho nhi tử ba họ hàng đầu trong chín đại quý tộc, thảo nguyên đều biết chín đại quý tộc chỉ gả cho thái tử, giá trị con người của Lục Vương nhảy lên sánh ngang với Tông Tì.

Huống chi nếu Bùi Mãn thị sinh ra trưởng tôn, có Bùi Mãn nhất tộc ủng hộ, vị trí Lang chủ Lục Vương, tự nhiên như lấy vật trong túi.

Bùi Mãn thị kiêu ngạo như vậy, nhất định phải có con.

Chỉ là nàng ta là nữ nhi được phụ thân nuông chiều, chỉ thấy được một hai ba, sao mà nghĩ được bốn năm sáu.

Lang chủ đang tuổi tráng niên, nhi tử nhỏ nhất bây giờ còn đang bú sữa, làm sao có thể chứa được con trai trưởng có Nhạc gia hiển hách và hậu duệ huyết mạch của cửu tộc chứ?

Lòng đế vương đều giống nhau, năm đó phụ vương ta nghi ngờ Tam ca kiêu ngạo như thế nào, Lang chủ đương nhiên cũng sẽ nghi ngờ Lục Đại Vương như thế.

Tây trướng Yên thị chỉ sợ trăm triệu lần không nghĩ tới, Tông Tì làm mùng một, nàng mặc dù làm mười lăm, chiếm hết tiện nghi, ta còn có một tay phản kích.

Con dâu gia thế hiển hách như vậy, nàng không dám khuyên nhủ tạm thời chớ sinh con.

Nàng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt bị Lang chủ càng thêm ngờ vực vô căn cứ.

Ta ở trong trướng đòi Tông Tì thưởng: “Đại Vương có nhìn thấy tóc bạc mới mọc gần đây của Tây trướng Yên thị không, chắc hẳn là Lục Đại Vương bị Lang chủ khiển trách, Lang chủ quay đầu lại nạp trưởng nữ tộc tỷ của nàng làm tiểu phu nhân, Tây trướng Yên thị ban đêm khó ngủ, Lang chủ rốt cuộc cũng không quan tâm đến Đại Vương nữa, Đại Vương phải thưởng cho thiếp thứ gì đó?”

Tông Tì nhìn ta, giơ tay ném qua một phong thư, trên đó có nét chữ quen thuộc của ca ca.

Trong lòng ta mừng rỡ không thôi, trên mặt lại không lộ ra nửa phần.

Tông Tì cười khẽ: “Ngươi không cần phòng bị, nếu không có ta bảo vệ ngươi, chỉ dựa vào chuyện ca ca ngươi làm ở Bắc quốc, chín đại quý tộc đã sớm trói ngươi lại rồi.”

Trong lòng ta khẽ động, đúng vậy, ca ca làm con tin ở Bắc Quốc, làm sao có thể để cho thảo nguyên sống yên ổn, bằng không Lang chủ làm sao có thể không chịu thả ca ca hoàn triều, nhất định bức bách ta như vậy.

Nhưng ta vẫn làm như thật kêu oan cho ca ca: “Ca ca xưa nay nhân hậu, là người dịu dàng nhất, nhất định là nam bắc khác biệt, lại có nhiều hiềm khích, các quý tộc hiểu lầm ca ca điều gì đó.”

Tông Tì cười nhạo không thôi: “Thảo nguyên quý quyến, có truyền thống phụ tử tử kế, huynh tử đệ kế, hắn xúi giục Tứ ca vì tiểu phu nhân của Tam ca, đánh chết huynh trưởng ruột thịt, lại xúi giục đại ca cùng Nhạc gia của Thập đệ sống mái với nhau, đến nỗi hai người bọn hắn không hòa thuận đến tận bây giờ, không chỉ để dê bò nhiễm dịch, còn trộn lẫn nước khoai mỡ vào trong vải vóc mà Đông Hạ quốc tiến cống, khiến cho toàn bộ thảo nguyên đều bị bệnh phát ban , giá cả rung chuyển không ngừng, ở Nam Quốc các ngươi lại gọi là nhân hậu sao?”

Ta nói: “Đại Vương có chứng cứ không? Sao có thể tùy ý ngậm máu phun người?”

“Nếu có chứng cớ, chỉ sợ ca ca ruột thịt của ngươi đã sớm bị bắt đi cho sói ăn, buồn cười hoàng tử hoàng tôn Hoàn Nhan gia ta cộng lại mười bảy mười tám người, lại tính kế không lại một người!”

Ta cười lạnh, người ở Nam quốc, sao có thể không dùng toàn lực mà Triệu gia chúng ta có thể đấu với ngươi một trận hòa?

Ta không nói lời nào, chỉ mở thư ra, nhìn lại từng chữ, chỉ là lời ân cần thăm hỏi sốt ruột của ca ca.

Nhưng cho dù cách xa thiên sơn vạn thủy, ta và ca ca một mẹ sinh ra, tự có chỗ tâm linh tương thông, chỉ mấy chữ cùng ngày xưa dùng bút bất đồng, ta đã biết được ý tứ của ca ca.

Một khi phong thư này tới tay, chính là ngày ta và ca ca dắt tay đánh loạn thảo nguyên.

Chương trước Chương tiếp
Loading...