SỐNG LẠI THẬP NIÊN 80 : KHÔNG GẢ CHO ĐOÀN TRƯỞNG - Phần 2
Cập nhật lúc: 2025-07-28 21:45:21
2.
, Trịnh Hiểu Mẫn và Châu Thành Nghiệp thể xem là bạn thuở nhỏ, cùng sinh và lớn lên trong khu tập thể của nhà máy quân sự.
Trịnh Hiểu Mẫn từ nhỏ theo là văn công học hát múa, là cô gái nổi bật nhất vùng chúng , thiếu theo đuổi, và Châu Thành Nghiệp cũng là một trong đó.
Sau Trịnh Hiểu Mẫn thi đỗ đại học, kết hôn với một kỹ sư chuyển đến thành phố bên cạnh, dập tắt hy vọng của một loạt , trong đó cả Châu Thành Nghiệp.
Châu Thành Nghiệp trường quân đội, ở sĩ quan, còn khi bố qua đời sớm tổ chức sắp xếp đến công tác tại Sở Đo lường của quân đội gần thành phố Thẩm Dương.
Mẹ của Châu đặc biệt thích , mỗi đến thăm Châu Thành Nghiệp đều mang quà cho . Qua vài , chúng tác hợp thành một đôi, cũng tiệc rượu ở quê.
Lúc đó, mặc chiếc áo khoác tặng, đỏ mặt hứa rằng sẽ đối với cả đời.
cũng tin, một lòng một giúp vun đắp các mối quan hệ, từng bước thăng tiến.
Vào ngày chúng chuẩn báo cáo kết hôn lên tổ chức, Châu Thành Nghiệp đón Trịnh Hiểu Mẫn đang bế con trở về.
"Người chồng cũ của cô gì cả, chỉ vì Hiểu Mẫn sinh con gái mà đánh đập chửi bới cô ."
"Hiểu Mẫn khổ quá , chúng quen bao năm, thể quan tâm cô ."
Không Châu Thành Nghiệp dùng cách nào để đưa Trịnh Hiểu Mẫn biên chế với chức danh nhân viên đo lường, cũng tại Sở Đo lường, cùng phụ trách việc đo cự ly cho trung đoàn pháo binh, ghi chép liệu và phân tích tức thời.
Thực tế, cô chủ yếu phụ trách yên tại chỗ phát tín hiệu, còn chạy tới chạy lui để đo cách, tính toán điểm rơi.
Ngày hôm đó, tín hiệu cô đưa sai, chạy đến điểm rơi từ , đạn pháo gần như nổ ngay bên cạnh , còn cô cũng ảnh hưởng bởi sóng xung kích.
Máu tươi nhuộm đỏ tờ giấy đang ghi chép liệu, tai đau đớn như thể tiếng nổ của đạn pháo vẫn hề dừng .
Trong tầm mắt mơ hồ, thấy Châu Thành Nghiệp bế Trịnh Hiểu Mẫn sóng xung kích hất ngã xuống đất lên, cô chỉ tờ giấy :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/song-lai-thap-nien-80-khong-ga-cho-doan-truong/phan-2.html.]
"Tài liệu, tài liệu quan trọng nhất."
Châu Thành Nghiệp giật mạnh tờ giấy đang đè lên , buông một câu an ủi:
"Anh đưa cô , nhân viên y tế ở ngay , em sẽ ."
, chỉ thấy miệng mấp máy, bế Trịnh Hiểu Mẫn rời .
Cảm giác như qua lâu, lâu mới nhân viên y tế tìm thấy.
Đến bệnh viện quân khu, khi nhân viên y tế khiêng ngang qua , liếc một cái yêu cầu khám cho Trịnh Hiểu Mẫn .
thấy gì cả, nhưng cũng , lo lắng chắc chắn là .
Và đôi tai của , vì cứu chữa kịp thời, nên thính lực tổn thương nghiêm trọng.
Tổ chức vì cho một lời giải thích, nên trao cho một cơ hội điều chuyển đến trường học, chỉ điều, Châu Thành Nghiệp đổi cho Trịnh Hiểu Mẫn.
Vì đây là lệnh điều chuyển mang tính bồi thường của tổ chức, nên đơn xin đổi cần sự đồng ý của . Vì , Châu Thành Nghiệp năn nỉ, dỗ dành suốt mấy ngày liền.
"Hiểu Mẫn ly hôn một nuôi con dễ dàng gì, ở trường học thể nhiều thời gian chăm sóc con hơn, ở thành phố cũng tiện cho con bé học. Hơn nữa, tiếng ồn khi trung đoàn pháo binh diễn tập lớn như , sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Phán Phán."
"Vốn dĩ đây là liệu hai đứa cùng đo đạc, cơ hội điều chuyển đáng lẽ Hiểu Mẫn cũng phần. Dù em vẫn còn trẻ, cũng con, sẽ cơ hội khác thôi."
"Chúng kết hôn ? Là loại báo cáo chính thức lên tổ chức , em vẫn luôn ?"
"Em tai sắp điếc , chẳng gì cả, nuôi em gì , em ngang bướng như ?"
trở về nhà bắt đầu thu dọn đồ đạc. Căn nhà lớn, nhưng trống trải.
Bởi vì, nhiều thứ Châu Thành Nghiệp mang cho Trịnh Hiểu Mẫn .