SỐNG LẠI THẬP NIÊN 80 : KHÔNG GẢ CHO ĐOÀN TRƯỞNG - Phần 3
Cập nhật lúc: 2025-07-28 21:45:22
3.
Ban đầu là chiếc khăn choàng và đôi găng tay len Châu đan cho , chỉ vì một câu của Trịnh Hiểu Mẫn:
"Họa tiết thật, ở ngoài thấy bao giờ".
Châu Thành Nghiệp một lời, liền trực tiếp tặng cho cô .
Tiếp theo là bộ chăn mới mà chị gửi đến để chuẩn cho đám cưới của và Châu Thành Nghiệp. còn kịp sờ thì Châu Thành Nghiệp đem cho khác.
Châu Thành Nghiệp :
"Mấy hôm nay trời lạnh , Phán Phán sức khỏe , dùng ngay mới . Em là lớn, tranh giành với trẻ con gì, cùng lắm chợ mua cho em hai bộ khác!"
Sau đó là chiếc ti vi, Phán Phán ở nhà một buồn chán thể xem ti vi.
Còn , việc nhà, cũng chẳng thời gian xem ti vi.
Rồi đến chiếc máy giặt, , Trịnh Hiểu Mẫn chăm con, thời gian giặt giũ.
Còn , bao nhiêu năm nay đều giặt tay quen , máy giặt cũng chẳng .
Rõ ràng khi những lời , thấy những vết nứt nẻ vì lạnh tay , nhưng chỉ xót xa đôi bàn tay ửng đỏ của Trịnh Hiểu Mẫn, còn dặn cô nhớ đeo đôi găng tay len mà Châu đan.
Tuy nhiên, lúc , tất cả những điều đó trở thành một lợi thế. Đồ đạc của đem cho quá nhiều, nên hành lý ngược chỉ còn một túi nhỏ.
Buổi tối, Châu Thành Nghiệp dẫn theo Trịnh Hiểu Mẫn và Trịnh Phán Phán canh đúng giờ về ăn cơm, thứ họ thấy là một căn nhà còn trống trải hơn .
"Trần Tĩnh, cô giở chứng gì thế, đến cơm cô cũng nấu nữa ?"
Châu Thành Nghiệp chê đồ ăn ở nhà ăn cứ lặp lặp vài món, nên buổi tối thường đổi món cho . Trịnh Hiểu Mẫn cũng từ một khen tay nghề của , hình thành thói quen dẫn con đến nhà ăn tối.
"Con đói, con ăn cơm", Trịnh Phán Phán cũng òa lên.
Trịnh Hiểu Mẫn vội vàng bế con lên dỗ dành:
"Em dâu, nếu nấu cơm thì một tiếng. Chị thì , nhưng Thành Nghiệp sẽ đau dày đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/song-lai-thap-nien-80-khong-ga-cho-doan-truong/phan-3.html.]
"Cô xót thì cô nấu cho ," nhún vai, cầm hành lý của định ngoài.
Châu Thành Nghiệp chặn :
"Cô định , còn mang theo hành lý? Cả trung đoàn đều và cô sắp kết hôn , cô khác chê ?"
Tai ù một trận, âm thanh bên ngoài như cách một lớp kính, rõ.
Nỗi ấm ức trong bùng nổ:
"Chê , vốn là một trò . Cái máy trợ thính còn là do trong sở góp tiền mua cho . Còn thì , Thẩm Dương bao nhiêu , mua cho thứ gì ? Anh mua cho cô những gì?"
Châu Thành Nghiệp nhất thời nên lời.
Trịnh Hiểu Mẫn là nức nở :
"Lẽ em nên nhận chiếc áo khoác đó, em là em dâu nhất định sẽ vui mà."
Châu Thành Nghiệp vội vàng an ủi cô :
"Áo khoác là cho em, những thứ cũng là tặng em. Anh và cô còn kết hôn, cô dựa mà quản tiền của tiêu như thế nào, là cô hiểu chuyện."
Trịnh Phán Phán cũng theo, đột nhiên ngất . Châu Thành Nghiệp và Trịnh Hiểu Mẫn vội vã bế con chạy ngoài.
Lần nào cũng , Trịnh Phán Phán từ nhỏ phối hợp với để diễn kịch.
Họ diễn mệt, chứ xem mệt . đang định xách hành lý rời thì một bức điện báo đột ngột đến khiến dừng bước.
Điện báo , Châu đột ngột xuất huyết não, đang cấp cứu trong bệnh viện, bảo mau chóng trở về.
liên lạc với Châu Thành Nghiệp, đành nhờ cảnh vệ viên báo giúp. Đến rạng sáng mới bắt chuyến xe chở vật tư để đến bệnh viện, chỉ tiếc là vẫn chậm một bước.
Bố Châu đau buồn đến mức dậy nổi. thức trắng đêm lo liệu tang lễ, thông báo cho họ hàng nhà họ Châu, chuẩn cho lễ truy điệu.
Trưa hôm , họ hàng nhà họ Châu lượt đến. chút thời gian rảnh, mới ăn một miếng cơm thì Châu Thành Nghiệp mới đến đẩy , giận dữ quát:
"Sao cô thể dùng chuyện của để giở chứng? Mẹ đối xử với cô như , bà mất mà cô còn tâm trạng ăn cơm ở đây ?"
Nước canh văng đầy , hộp cơm nhôm đập đầu . Không là do đói do đập, thấy đầu óc choáng váng, tai ù , mắt nổ đom đóm.