Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Biết Trước Thiên Mệnh, Nhưng Lại Chẳng Thể Thay Đổi - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:18:07

Ta một vị mẫu thích khoác lác.

 

bản từng vung cây thương bạc, tung hoành khắp bốn phương.

 

Ta hỏi bà phá nổi bốn bức tường vuông vức trong phủ Yến Vương.

 

bản từng đánh lui dị tộc ba ngàn dặm.

 

Ta hỏi bà đến một tiểu tranh sủng cũng mắng ?

 

Cuối cùng mẫu thẹn quá hoá giận:

 

“Diệp Lệ Chi, cần con hiếu thuận, chỉ cần con câm miệng thôi!”

 

Những lúc thế , bên cạnh mẫu luôn một Bố ma ma mặt mày nghiêm nghị nhắc nhở:

 

“Vương Phi, xin ngài cẩn trọng lời .”

 

Người đều , Yến Vương Phi sủng ái.

 

Đường đường là Vương Phi, mà trong viện chỉ ba .

 

Mẫu , và Bố ma ma.

 

Ta chán ghét Bố ma ma.

 

Lúc nào bà cũng quản thúc mẫu , trông còn giống chủ tử hơn cả mẫu , hễ động một chút là lấy kim bài Thái Hậu ban cho để dọa dẫm:

Tuyết Lạc Vô Ngấn

 

“Nếu Vương Phi điều gì bất mãn, thể tìm Thái Hậu để phân xử.”

 

Thái Hậu thì phân xử cái rắm gì chứ!

 

chỉ phái một đạo ý chỉ đến biên cương, trách cứ ngoại tổ phụ con mà chẳng dạy dỗ.

 

Ta lén đặt cho Bố ma ma một cái tên, gọi là “Không thể ma ma”.

 

Bởi vì câu mà bà nhiều nhất mỗi ngày chính là: “Vương Phi, thể.”

 

Một món ăn gắp đến ba , thể.

 

Ngủ nướng quá thời gian một nén nhang, thể.

 

Đi nhà xí quá thối, cũng thể.

 

Ta hỏi mẫu tìm phụ vương chống lưng.

 

Mẫu lập tức ngẩn .

 

Sau mới , mẫu gả cho phụ vương chẳng qua chỉ là một âm mưu.

 

….

 

Mẫu vốn là đích nữ của phủ Trấn Quốc Công.

 

12 tuổi xông pha chiến trường, 15 tuổi đánh đuổi dị tộc ba ngàn dặm, danh chấn thiên hạ.

 

Lúc bấy giờ, đương kim Thánh Thượng - Diệp Bắc Thần, vẫn còn là Thái Tử.

 

Ông và mẫu là thanh mai trúc mã.

 

Khi đó, Tiên Hoàng từng trêu ghẹo hỏi Diệp Bắc Thần rằng tứ hôn .

 

Ông đáp dõng dạc:

 

"Được Thiên Tử tứ hôn, đương nhiên là vinh quang tột bậc. nhi thần chỉ Thẩm Bình Sương tự nguyện gật đầu. Nếu nàng đồng ý, nhi thần nguyện ý để nàng tự do."

 

Tiên Hoàng lớn, khen ông là kẻ si tình.

 

Sau đó, mẫu trở về kinh, mỉm gật đầu.

 

ngay ngày thành , cuộc tranh đoạt ngôi vị Thái Tử giữa Thái Tử và Yến Vương bước giai đoạn cao trào.

 

Yến Vương dùng kế bẩn, bôi nhọ danh tiết của mẫu , cả kinh thành đều là nhân chứng.

 

Bọn họ tận mắt thấy mẫu xiêm y xộc xệch chạy khỏi phủ Yến Vương, phía là Yến Vương đuổi theo, khản giọng gào lên:

 

"Sương Nhi, để ý !"

 

Mọi đều mẫu quyến rũ Yến Vương, nhưng Yến Vương phát hiện là còn tr-inh tiết.

 

Liên tưởng đến việc bà từng quân địch bắt giữ, ai ai cũng ngỡ rằng nắm chân tướng.

 

Hôn ước giữa Thái Tử và mẫu hủy bỏ.

 

Yến Vương thì vô cùng rộng lượng, bày tỏ sẵn sàng rước mẫu về phủ.

 

Cả đời từng cúi đầu, mẫu đau khổ cầu xin Diệp Bắc Thần giúp đỡ:

 

"Chỉ cần binh sĩ thủ thành đổi ca gác chậm một nén nhang, thể rời ."

 

Diệp Bắc Thần nhắm mắt, im lặng.

 

Mẫu lùi một bước, cầu xin:

 

"Hoặc… hoặc thể nạp . Ta sẽ khiến cảm thấy ghê tởm! Ta chỉ cần trú nhờ ở Đông Cung vài ngày.”

 

“Đợi phong ba qua , sẽ ‘chếc bệnh', trở về Nhạn Môn Quan, cả đời xuất hiện nữa!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-biet-truoc-thien-menh-nhung-lai-chang-the-thay-doi/chuong-1.html.]

 

Dưới ánh trăng, Diệp Bắc Thần dịu dàng vươn tay, chỉnh tóc mai cho mẫu .

 

lời còn lạnh lẽo hơn cả băng tuyết:

 

"Sương Nhi, nàng thể .”

 

“Nàng phủ Yến Vương, cô giám sát Yến Vương.”

 

“Chỉ khi nàng ở đó, cô mới yên tâm."

 

Mẫu sững sờ ông hồi lâu, giọng khàn đặc:

 

"Vậy nên… những lời ngọt ngào khi đều là giả ?"

 

Diệp Bắc Thần khẽ :

 

"Về sẽ là thật, chỉ cần Yến Vương chếc. Chờ cô đăng cơ, nàng sẽ là Quý Phi."

 

Mẫu cuối cùng cũng thấu bộ mặt giả dối của tất cả .

 

Phía Thái Tử là văn thần, phía Yến Vương là võ tướng.

 

Phủ Trấn Quốc Công chỉ trấn giữ biên cương, từng chọn phe phái.

 

Thái Tử yêu bà , lẽ cũng chỉ vì nhận sự ủng hộ từ quân quyền trong tay ngoại tổ phụ .

 

Yến Vương thể để ông toại nguyện?

 

Vậy nên, mẫu trở thành vật hy sinh duy nhất.

 

Ngày đại hôn, từ lúc bước lên kiệu hoa, mẫu liền to ngừng.

 

Ngay cả khi bái đường, bà cũng hề dừng .

 

Tất cả đều mẫu điên .

 

Họ may mà Thái Tử cưới bà , nếu Hoàng Hậu tương lai chẳng là một kẻ điên ?

 

Họ Yến Vương tình thâm nghĩa nặng, đến cả phụ nữ còn trong sạch cũng chịu cưới, thật cảm động bao.

 

Từ đó, Thẩm Bình Sương trở thành Yến Vương Phi.

 

Ai còn nhớ bà từng cưỡi ngựa vung thương tung hoành thiên hạ chứ?

 

Ai còn quan tâm bà từng sánh vai cùng quần hùng, hề thua kém những vị nam tử đầu đội trời, chân đạp đất chứ?

 

Sau khi đời, phụ vương bao giờ đặt chân đến viện của mẫu nữa.

 

Người chỉ một lòng ở bên chân ái của — Trắc Phi Bạch Cẩm, thậm chí còn giao cả quyền quản gia cho bà .

 

Mẫu ngày ngày ủ rũ buồn bã.

 

Năm lên 5 tuổi, bà cuối cùng cũng chịu nổi nữa, bệnh một trận dậy nổi.

 

Trắc Phi giường bệnh của bà , nghiến răng nghiến lợi :

 

"Ngươi chếc , chính là Yến Vương Phi. Dù ngươi là nữ tướng quân duy nhất của Đại Chiêu thì ? Cuối cùng vẫn thua . Thẩm Bình Sương, những tội nghiệt ngươi gây , ngươi thực sự cho rằng một ai ?"

 

Mẫu phản ứng.

 

Thực tế là bà ai, cũng chẳng để ý đến ai.

 

Ngay cả khi lóc gọi bà là "mẫu ", bà cũng chỉ khẽ động tròng mắt.

 

Cho đến đêm khi mẫu qua đời.

 

Ta vẫn nhớ rõ, đó là một đêm tuyết rơi dày.

 

bỗng dưng tinh thần, ở giữa sân phủ đầy tuyết, biểu diễn cho xem một điệu "Lê Hoa Thương".

 

Bố ma ma sợ bà vui đ.â.m một nhát, hiếm hoi lắm mới một im lặng gì.

 

Một thương cuối cùng hạ xuống, mẫu phun một ngụm m-áu:

 

"Ta thua bất kỳ ai, chỉ là thắng nổi mệnh."

 

Ngày mẫu bệnh mất, bệ hạ cũng cáo bệnh bãi triều.

 

Ngoại tổ phụ vội vã từ Nhạn Môn Quan trở về, chỉ mong thấy con gái cuối.

 

phụ vương mẫu mắc bệnh lao, sợ lan thành ôn dịch nên hỏa t-áng từ lâu.

 

Ngoại tổ phụ cả đời sống ngẩng cao đầu, nhưng đến kinh thành chật hẹp , ông vô thức học cách khom lưng cúi đầu:

 

"Vậy hãy để mang tro cốt của nó .”

 

"Các giam cầm nó, chẳng yêu thương nó. Bây giờ mất, thì hãy để nó về nhà ."

 

Phụ vương đồng ý, rằng nếu bà Yến Vương Phi thì kinh thành chính là nhà của bà .

 

Ngoại tổ phụ bất đắc dĩ, đưa yêu cầu gặp một .

 

Phụ vương vẫn lắc đầu:

 

"Lệ Chi thể yếu ớt, bệnh đến mức hôn mê bất tỉnh.”

 

Loading...