Ta Đi Ngắm Non Cao - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:11:49
1
Ta vì Hoàng đế khổ cực trấn giữ biên quan suốt năm năm, lẽ sớm nên công thành thoái, cưới vợ sinh con.
Tiếc , và cùng lớn lên, quá rõ là hạng thế nào.
Gần đây triều thần dị nghị, rằng thiên hạ là của nhà họ Kỷ. Hắn lòng đầy bất mãn.
Vì thế, thanh đao tặng năm xưa khi xuất chinh, cùng quyền lực ban cho , tất cả đều thu hồi .
Thậm chí tiếc dùng danh nghĩa dưỡng thương để tước đoạt binh quyền của , còn ban hôn cho nữa.
“Con gái của Lý mộc tượng ở kinh thành, nổi danh kiêu dũng. Trấn Bắc tướng quân trung dũng vô song, trấn thủ biên cương công, nay đặc biệt ban hôn tại đây, để biểu dương đức hạnh.”
Hắn long ỷ, đáy mắt tràn đầy vẻ chế nhạo.
Ban hôn chỉ là để nhục , mà hủy hoại cả đời một cô nương.
Ta kéo lê tấm tàn phế quỳ xuống, ngừng van xin : “Bệ hạ, thái y thần sắp qua khỏi, xin Người thu hồi thành mệnh.”
“Kỷ Hành Giản, hoàng ân rộng lớn, ân điển Trẫm ban cho ngươi, ngươi nhận lấy.”
Một ngày tốt lành
Phải , và , chẳng qua chỉ là vua mà thôi.
Vua bề chết, bề thể chết.
2
Xem hôn sự thể thành .
Đã lâu ở kinh sư, cũng cô nương đó thế nào, bèn sai quyền dò hỏi.
Kết quả, thuộc hạ trở về cứ ấp a ấp úng: “Tướng quân, vị cô nương … nàng …”
“Nói !”
“Cô nương tên Lý Hướng Vãn, tiếng tăm gì, từ hôn ba , cầm kỳ thư họa nữ công càng gì cả, chỉ theo cha nàng thợ mộc thôi.”
“Nàng tệ đến thế, tại vẫn thành hôn với nàng?”
“Bởi vì nhà nàng tiền ạ.”
Nghe đến đây, bật .
Thuộc hạ sốt ruột gãi đầu gãi tai: “Tướng quân nghĩ cách từ hôn, còn ?”
Ta ho khan vài tiếng: “Không cô nương , mà là đời tham lam vô độ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-di-ngam-non-cao/chuong-1.html.]
Vừa tiền tài quyền thế, danh lợi.
Thôi cũng , nghĩ nàng là một nữ tử thể chống chọi với sự đời. Đợi khi chết, nàng cũng thể tự sống .
Nàng thoát khỏi thế tục, liền dùng cả phủ tướng quân chỗ dựa cho nàng, để nàng sống vui vẻ quãng đời còn . Như cũng tính là phụ bạc nàng.
3
Ngày đại hôn, vốn nghĩ khách khứa chắc sẽ vắng tanh.
Suy cho cùng, thái độ của Hoàng đế đối với , các triều thần đều thấy rõ trong mắt.
Ai ngờ Hoàng đế đích đến, lưng còn đông đủ văn võ bá quan.
Thời niên thiếu, chúng từng uống rượu luận đàm, nếu thành hôn, nhất định sẽ đích đến chúc mừng, còn chứng hôn, để trong thiên hạ đều , và là ruột thịt.
Nay xem cũng tính là nuốt lời.
Ta xe lăn, đẩy đến mặt .
“Nghe trong dân gian tục lệ b.ắ.n trúng Tam Thái¹, nay Trẫm đích đến chúc mừng tân hôn của ngươi, Kỷ tướng quân thể trổ tài một phen ?”
Tiếng dứt, hạ nhân liền ném cây cung xuống chân .
Hóa đến chúc mừng , mà là nhục mặt văn võ bá quan.
Hắn rõ tay thương tích, thể kéo nổi cung. Vậy mà vẫn cố tình bắt mất mặt bàn dân thiên hạ.
Nhìn đóa hoa giấy treo cao ở phía xa, lặng im .
Triều thần đen nghịt lưng , cũng một ai dám lên tiếng.
Giữa lúc khí căng như dây đàn, một giọng trong trẻo, lanh lảnh chợt vang lên: “Ta cứ thắc mắc mãi bái thiên địa, hóa bên ngoài náo nhiệt thế .”
“Tân nương tử tự chạy ngoài thế ?”
“Còn tự vén khăn voan nữa.”
“ là coi thường vương pháp, hồ đồ hết sức!”
Triều thần mới im lặng ban nãy tức thì nhao nhao cả lên.
Trước đây chỉ nàng hành xử phóng túng, ngờ to gan đến mức .
Lý Hướng Vãn một hồng y, rạng rỡ động lòng .