Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Đi Ngắm Non Cao - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:11:55

Sợi dây căng cứng trong cơ thể đột nhiên đứt phựt, suy sụp ngã phịch xuống xe lăn.

Ám vệ phủ phục mặt đất dám mở miệng nữa.

Nhìn đĩa bánh Phù Dung đùi, bỗng lạnh một tiếng, ngây ngốc về cuối con phố dài.

Quả nhiên chẳng thể nắm giữ gì, thứ đều sẽ mất .

Năm đó Cẩm Châu và Lê Thành thất thủ, mang viện binh đến, buộc đưa lựa chọn.

Lê Thành là cửa ải trọng yếu, chọn Lê Thành.

Mà bên ngoài thành Cẩm Châu, quân địch đóng giữ, chúng dùng ba ngày để thảm sát cả một tòa thành.

Khi đó mẫu mới gửi áo ấm mùa đông của bọn đến biên quan, họ đến c.h.ế.t cũng mặc chúng.

Tin tức cha tử trận truyền về kinh sư, mẫu đau đớn tột cùng, tự vẫn tại nhà, cũng mặt cuối.

Chắc hẳn họ hận lắm, đến mức gặp nữa.

Bây giờ Hướng Vãn cũng , chắc chắn sẽ rời bỏ .

Ta ngây cúi đĩa bánh Phù Dung, cầm một miếng lên, nhưng tay chút sức lực nào, ngược còn đổ cả đĩa bánh xuống đất.

“Tướng quân nên uống thuốc ạ, phu nhân chắc tối nay sẽ về .”

Nha lo lắng khuyên nhủ.

Ta như kẻ mất hồn: “Không, đợi nàng về.”

Cho dù nàng mắng chửi một trận, hoặc hận , ghê tởm , cũng gặp nàng cuối.

Ta lời từ biệt đàng hoàng.

Những ly biệt đây, cứ ngỡ sẽ ngày gặp , đáng tiếc những mãi mãi ở ngày hôm qua, một lời từ biệt tử tế.

8

Khi bình minh ló dạng, bóng nhỏ bé xuất hiện.

Nàng trông vẻ mệt mỏi, cái đầu thường ngày luôn ngẩng cao nay rũ xuống, vẻ mặt đầy vẻ uể oải.

Đi đến cổng phủ mới từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt thêm vài phần phức tạp.

“Ăn cơm ?” Ta mở lời , thậm chí còn mang theo vài phần lấy lòng.

Nàng cúi đầu xuống, lí nhí : “Ăn , nghỉ đây.”

Rồi chậm rãi trong phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-di-ngam-non-cao/chuong-5.html.]

Lòng thắt , nàng mắng , cũng hỏi .

Ta thà rằng nàng cau mày lạnh nhạt với , còn hơn là nàng đánh mất vẻ tràn đầy sức sống thường ngày.

Cũng thể nàng đang sợ , sợ sẽ bỏ rơi nàng như bỏ rơi cha .

Sau khi trở về, nàng tự nhốt trong phòng ba ngày, đến Quân Cơ Doanh, cũng ngoài gặp ai.

Còn thì ở bên ngoài phòng nàng suốt ba ngày.

Như một tội nhân đang chờ phán quyết.

Biết rõ lưỡi đao kề cổ, nhưng vẫn cam lòng, cứ nhất quyết đợi đao rơi xuống, nhất quyết đợi chính miệng nàng lời rời .

Mãi cho đến khi bệnh cũ tái phát, hạ nhân mới khiêng về phòng.

Một ngày tốt lành

Bệnh đến như núi đổ, cảm thấy chân như vạn kiến cắn xé, đau đến mức đập đầu tường, bốn giữ chặt lấy đổ thuốc miệng, mới khiến mê man .

Trong mơ thứ kỳ quái chồng chất.

Ta mơ thấy trưởng, khi đó 20 tuổi, 17 tuổi.

Chúng theo phụ trận.

Ta cưỡi con ngựa trắng như tuyết theo họ, vẫy tay chào bá tánh hai bên đường đang tiễn đưa.

cha  chẳng lấy một tiếng, cứ lạnh lùng về phía .

Đó là đầu tiên chiến trường.

Cảnh tượng đột ngột đổi, trưởng trong vũng máu, còn mẫu bên cạnh, gương mặt méo mó: “Ta đến đưa áo ấm mùa đông cho ca ca con, con cũng mặc cùng bọn !”

“Người đến… đón con ?”

Ta kéo lê cái chân bệnh tật, bò về phía .

lạnh lùng , khóe miệng nhếch lên: “Phải! Hành Giản, thôi! Đến giờ .”

9

Đi ư? Ta quả thực nên , con đường phía xương trắng chất đống, tối tăm ẩm ướt, cảm nhận sự giải thoát từng .

Nàng chắc nhỉ?

Lại là từ mà biệt.

như cũng , thể dứt khoát .

Đột nhiên, mở mắt, trong phòng chỉ một ngọn nến leo lét, mấy tâm phúc thuộc hạ đang ở phòng khác cùng thái y bàn bạc về bệnh tình của .

 

Loading...