Ta Đi Ngắm Non Cao - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:11:56
Ta gắng gượng dậy, nhoài về phía .
Xe lăn ở ngay phía một chút, tay cầm bên giấu cung nỏ.
Ta cho một sự giải thoát.
“Tướng quân ưu tư quá độ, huống hồ căn bản ý chí cầu sinh.”
“Vậy là đổi mấy vị thuốc khác? Phải tìm cách chứ!”
“Haizz, dược liệu quý giá đến , cũng đợi chính khỏi mới .”
Tiếng bàn luận thỉnh thoảng vọng từ phòng bên cạnh, cuối cùng cũng đến gần xe lăn, duỗi thẳng tay lấy cây cung nỏ trong tay cầm.
Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên một tiếng “ầm”, dường như đ.â.m sầm cửa, trong khoảnh khắc, rụt tay .
Hướng Vãn mặc áo lót chạy .
Nàng… nàng mà !
Ngược còn xách váy chạy tới, như con thỏ ba bước hai bước nhảy lên giường .
Rồi ngọ nguậy chui trong chăn của .
“Cây cối bên ngoài giống lão yêu quái, đáng sợ quá, dám về nữa!”
Nàng mềm mại nép trong chăn, sững một lúc lâu, mới cảm thấy mặt nóng ran, vội vàng lên tiếng: “Vậy nàng cũng thể ngủ giường … Mau , cho đưa nàng về.”
Lời dứt, trong chăn liền duỗi tay , ôm lấy eo : “Ta ! Hôm nay ngủ cùng !”
Ta cứng đờ , bàn tay định kéo nàng ngập ngừng.
Do dự quyết là điều tối kỵ trong quân ngũ, nhưng vì Lý Hướng Vãn, phạm quá nhiều .
“Không , mau .” Sự kháng cự của quá yếu ớt.
“Không ! Không !” Nàng trùm chăn kín mít, giọng ồm ồm.
“…”
Trước tình cảnh hiện tại, cũng chút bối rối .
Một lúc , chăn vén lên một góc, lộ khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì ngột ngạt, nàng trợn mắt , giọng hờn dỗi: “Chàng thật nhẫn tâm! Bên ngoài tối như , thể để ở bên cạnh ?”
Đôi mắt tròn xoe tức khắc phủ một lớp lệ mỏng.
Nàng đang trêu chọc , nàng thực sự đang đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-di-ngam-non-cao/chuong-6.html.]
Thế là hoảng hốt đưa tay , nàng mặt chỗ khác, chạm , nhưng bàn tay ôm eo hề buông lỏng.
“Thôi , nàng ngủ thì cứ ngủ .”
Ta dịu giọng dỗ dành, pha lẫn vài phần bất lực.
Nàng mặt , đôi mắt đỏ hoe, giọng cũng nghẹn ngào: “Kỷ Hành Giản mau khỏe ! Ngô nhà thật sự sắp chín .”
Ánh mắt khẽ dừng , lòng hiểu rõ.
Phu nhân thông tuệ, nàng đương nhiên định gì.
Cho nên dùng cách khác để giữ .
Lần đến lượt mặt lau nước mắt.
Nàng bao giờ nghĩ đến việc rời , cho dù tệ hại đến thế, nàng vẫn nguyện ý ở bên .
Ta đưa tay trong chăn, dò dẫm chạm vai và cánh tay nàng: “Vừa đ.â.m cửa ? Có đau ?”
10
Sáng sớm hôm , đưa tay sang bên cạnh, chạm một lạnh lẽo.
Mở mắt , bên cạnh còn bóng .
Nha bưng bát thuốc , liếc , đầy ẩn ý: “Phu nhân dặn Tướng quân tỉnh dậy nhớ uống thuốc ạ.”
Thế là chứ, sáng sớm hôm bắt uống thuốc, cứ như thể …
tối qua… tối qua rõ ràng xảy chuyện gì cả!
Một ngày tốt lành
“Đừng nữa, chuyện như ngươi nghĩ !”
Nha cho là : “Ta gì ạ, Tướng quân bây giờ ngoài hóng gió ? Phu nhân đến từ đường ạ.”
Nàng đến từ đường gì?
Lòng thắt , nhanh chóng uống hết thuốc, sai đẩy đến từ đường.
Trong từ đường, tất cả các bài vị đều mới, là do chính tay nàng .
Bên cạnh còn dựng một ngọn Trường Minh Đăng cao bằng .
Thân hình nhỏ bé của nàng, tay cầm nén hương, quỳ thẳng tắp đệm hương bồ: “Tam thúc công, Đại bá, Phụ , Mẫu , Đại ca… Bây giờ con chính thức đến bái kiến các vị, với phận tân phụ của Hành Giản, mà là với phận của một dân Đại Lương, cảm tạ các vị bảo vệ Đại Lương, để bá tánh an cư lạc nghiệp… Các vị là dũng sĩ, là đại hùng.”
Thật trưởng của chẳng hề dũng cảm chút nào, cũng sợ chết.