Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Không Phải Hí Thần - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:51:21

Nghe xong câu trả lời, Trần Linh đặt chén rượu xuống. Hắn cầm bút, ghi lên bảng báo cáo một hàng chữ rõ ràng:

“Không tận mắt thấy.”

Viết xong, hiệu lão bản rót thêm cho một ly whisky mới, chậm rãi bước đến mặt kế tiếp – một cư dân ở đường Băng Tuyền.

“Tên?”

“…”

“Ta hỏi tên!” – giọng lạnh lẽo vang lên.

“Tôn… Tôn lão lục.”

“Ngươi thấy tai ách ?”

“Ta… Ta…” – Tôn lão lục vết m.á.u loang khắp nền nhà, nhớ đến cảnh đàn ông lực lưỡng đánh ngất khi nãy, sống lưng lạnh toát, nuốt khan một ngụm nước bọt – “Không… thấy .”

Trần Linh gật đầu, bình thản tiếp tục hỏi kế tiếp.

Đám trong quán lặng như tờ, ánh mắt đầy kinh hoàng. Từ đầu đến cuối, Trần Linh một đánh gục tất cả bọn họ, thản nhiên tra hỏi từng như chẳng chuyện gì xảy .

Trong đầu bọn họ cùng lóe lên một suy nghĩ:

Họ Mã lừa chúng ?!

Không phái đến chỉ là tân binh dự ? né đòn như quỷ, tay nhanh gọn đến mức bọn họ kịp phản ứng, năng lực … chẳng kém chấp pháp quan chút nào. Hay là… vốn là chấp pháp quan?

Chẳng lẽ việc ở đường Băng Tuyền lộ, Mã ca định nhân cơ hội diệt hết bọn họ để rửa tay lên bờ?

Càng nghĩ, bọn họ càng hoảng loạn. Sắc mặt từng trắng bệch, ánh mắt Trần Linh như thần chết. Ai cũng sợ hỏi xong sẽ rút súng, lượt tiễn bọn họ xuống địa ngục.

Trần Linh vẫn bình tĩnh như , ghi chép lời khai của từng , bắt họ điểm chỉ xác nhận. Với những kẻ đánh ngất, trực tiếp điền :

“Không tận mắt thấy.”

Rồi cưỡng ép ấn dấu vân tay.

Xong việc, tìm lão bản xin một cuộn dây thừng lớn, trói chặt tất cả thành một chuỗi, đẩy cửa quán rượu bước .

Thiếu niên khoác chiếc áo bông cũ nát dừng ở ngưỡng cửa, khẽ đầu mỉm với đám trói trong quán, xoay lưng bỏ .

Không một ai dám lên tiếng. Không gian rượu quán hỗn độn chìm trong sự tĩnh mịch c.h.ế.t chóc.

Họ… còn sống ?

Không bao lâu , Tôn lão lục bừng tỉnh khỏi trạng thái sợ hãi tột độ, ướt đẫm mồ hôi lạnh. Hắn đầu hét lên với lão bản:

“… Ngây gì?! Mau cắt dây cho chúng !!”

________________________________________

Cùng lúc đó, tại quán của chấp pháp quan.

“Các ngươi tiếng s.ú.n.g ?” – một chấp pháp nhíu mày lên tiếng.

“Không gì cả… Ngươi chắc nhầm chứ?” – Tiền Phàm xoa mạt chược, thản nhiên đáp – “Yên tâm , bọn ở đường Băng Tuyền còn điều. Nhiều lắm là động dao, chứ ai dại gì nổ s.ú.n.g lớn chuyện.”

“Ừ, cũng .”

“Thằng nhóc Trần Linh hôm nay còn ngoài ?”

“Khó … Bề ngoài hiền hơn Ngô Hữu Đông, nhưng nếu đám m.á.u chó lên thì… haiz.”

“Nếu thật sự án mạng, giải quyết phiền ?”

“Có gì mà phiền? Một thằng nhóc nghèo ở đường Hàn Sương, cha còn tai ách dọa choáng. Nó mà c.h.ế.t ở đây, tìm chỗ chôn là xong. Ai mà quan tâm? Ai dám đến gây chuyện?”

, yên tâm . Khu Ba là địa bàn của Mã ca, lo hết. Nào, ba ống!”

Phanh! Phanh phanh phanh!

Tiếng đập cửa đột ngột vang lên dồn dập.

“Sách! Ai đấy?” – Tiền Phàm bực bội dậy – “Ngày nào cũng hết chuyện đến chuyện !”

“Hay là thằng nhóc đó? Nhận tình hình , chạy về tố cáo bọn ?” – nhạt.

“Không nhanh thế . Nó bao lâu mà…”

Trong tiếng xì xào, Tiền Phàm mở cửa. Nhìn thấy đó, lông mày lập tức nhíu chặt.

“… Lại là ngươi? Ta rõ với ngươi ?”

“Đây là báo cáo công việc của .” – Trần Linh bình thản móc bảng biểu trong n.g.ự.c áo .

lúc , phát hiện một góc bảng biểu dính chút m.á.u khô và mảnh da vụn. Trần Linh dùng ngón tay gẩy sạch, lau qua, mỉm đặt nó tay Tiền Phàm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-khong-phai-hi-than/chuong-28.html.]

Tiền Phàm ngây , mấy chấp pháp còn đang chơi mạt chược bên trong cũng sững sờ.

Tiền Phàm lật báo cáo, ánh mắt hiện vẻ nghi hoặc nhếch mép :

“Tiểu Trần … Ta công việc khó cho ngươi, nhưng cũng thể bịa lời khai, điểm chỉ giả mạo thế chứ…”

“Ta bịa.” – Trần Linh nghiêm giọng, mắt thẳng – “Họ đang ở quán rượu. Không tin, các ngươi thể đến đó xem.”

Tiền Phàm đờ một thoáng. Trong đầu chỉ còn một dấu hỏi to tướng:

Không thể nào. Đám đó chịu ngoan ngoãn cho tra hỏi? Hay là… bán sắc đổi lấy hợp tác? … nhanh đến ?!

“Được, để xem.” – Tiền Phàm dập mạnh quân mạt chược, bước cửa. Đang , chợt dừng , ngoảnh đầu :

“Ngươi đấy. Báo cáo sai sự thật, coi như hủy tư cách khảo thí.”

“Biết.” – Trần Linh bình tĩnh đáp.

Tiền Phàm ngậm điếu thuốc, nửa tin nửa ngờ bước . Vài chấp pháp khác cũng hiếu kỳ, nối đuôi theo .

Nhìn bọn họ rời , Trần Linh cúi mắt xuống bàn mạt chược. Dòng chữ phù quen thuộc hiện lên mắt:

[Người xem chờ mong giá trị +1… +1… +1…]

________________________________________

Quán rượu Rìu Đen.

“Lẹ lên ?!” – tiếng rên rỉ nối trong căn phòng tan hoang. Tôn lão lục, kẻ thương nhẹ nhất, nghiến răng lão bản đang chậm chạp cắt dây – “Mẹ kiếp, chậm thế gì?!”

Lão bản liếc một cái, lạnh lùng nhả từng chữ:

Phiêu Vũ Miên Miên

“Nhiều lời nữa, tao g.i.ế.c luôn.”

“Hừ! Sao lúc nãy cứng miệng như ?!”

“Đối mặt thằng nhóc đó, cứng cũng vô dụng. Nó là chấp pháp quan.”

“… Hắn thật sự là chấp pháp quan?!” – Tôn lão lục tròn mắt.

“Rất nhiều năm , tao từng buôn hàng trắng ở Khu Ba, một chấp pháp quan đuổi đến tận mạng. Thân pháp của thằng nhóc … giống hệt . Nếu nhờ mạng lớn, tao c.h.ế.t từ ngày đó.” – Lão bản dừng , giọng thấp xuống – “Mày chấp pháp quan đó là ai ?”

“Là… ai?”

“Tổng trưởng chấp pháp Khu Ba – Hàn Mông.”

Tôn lão lục sững .

Két két ——

Cửa quán đẩy .

Tiền Phàm xuất hiện ở ngưỡng cửa. Nhìn thấy quán rượu hỗn độn, m.á.u me vương khắp nền, đám cư dân rên rỉ la liệt… ngây như tượng gỗ.

“… Cái …” – Tiền Phàm lắp bắp – “Chuyện … thằng nhóc đó ư?”

Những chấp pháp chạy tới cũng c.h.ế.t lặng.

Tiền Phàm bước , len qua từng kẻ thoi thóp. Thân thể chúng như những khúc gỗ mềm nhũn hoặc d.a.o xương gãy nát. Hễ còn tỉnh, mắt chúng bốc lửa, gườm gườm bọn chấp pháp.

“Tiền Phàm!!” – Tôn lão lục bật dậy, nghiến răng rít lên – “Đồ chó má nhà ngươi!! Tao g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi!!”

“Ngươi mắng cái gì?!” – Tiền Phàm cau mày.

Cạch ——

Tiếng lên đạn lạnh lẽo vang lên. Lão bản chẳng từ lúc nào sát , họng s.ú.n.g dí thẳng trán.

Mấy chấp pháp còn hoảng hồn, rút s.ú.n.g chỉa đám cư dân đang giãy giụa bò dậy.

Không khí trong quán rượu lập tức căng như dây đàn, mùi m.á.u tanh quẩn đặc trong thở.

“Các ngươi định gì?!” – mồ hôi lạnh chảy dọc trán Tiền Phàm, giọng trầm xuống – “Đừng quên, chúng đang hợp tác!”

“Hợp tác?” – Tôn lão lục bật , giọng khàn như d.a.o cứa – “Các ngươi phái tên đó đến đập nát chỗ , chuyện hợp tác ?!”

“Ta… ! Trần Linh chỉ là tân binh dự …”

“Tân binh dự cái con ngươi!!” – Tôn lão lục chỉ tay về phía những hình bê bết m.á.u nền – “Mẹ kiếp, ! Đây mà là tân binh ư?!”

Tiền Phàm nghẹn họng, lời nào.

“Trần Linh ?!” – sang hỏi một chấp pháp bên cạnh.

“… Hình như… .”

“Đi ?!”

. Hắn tan .”

Loading...