Ta Là Trù Thần Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc
Chương 84: Không Cách Nào Làm Chức Tông Chủ Này Rồi
Trên người mặc y phục màu đen, khuôn ngực đầy đặn như muốn căng ra, nhưng khí tức quanh người lại lạnh lẽo đến cùng cực.
Tuyệt Ảnh vẫn luôn trưng ra bộ mặt cá chết, không chút biểu cảm gì, nhưng lúc này lại lộ vẻ ấm ức nói.
Đây thật sự không phải Ảnh Phong của bọn họ có vấn đề, cũng không phải phong chủ Ảnh Phong nàng ta lười biếng, mà là thật sự không biết.
Trước đó không có chút báo hiệu nào, bất chợt xảy ra như vậy, Ảnh Phong bọn họ cũng mơ hồ không rõ.
Nhìn thấy Tuyệt Ảnh như vậy, Tề Hùng bỗng cảm thấy hơi mệt mỏi, làm tông chủ thật sự quá mệt mỏi.
"Để người của Ảnh Phong mau chóng điều tra."
"Ta đã phái người đi điều tra rồi."
Điều tra thì chắc chắn phải điều tra rồi, nhưng trước mắt phải làm sao bây giờ?
Ngay khi tâm trạng Tề Hùng vô cùng uể oải, Đại Trưởng Lão vẫn luôn xem địa bản bên dưới đột nhiên ồ lên một tiếng.
"A, hướng đi của Yêu tộc."
Dựa vào tình huống phát triển mới nhất, Đại Trưởng Lão nhạy cảm phát hiện ra vấn đề trong đó.
Nghe vậy, Tề Hùng nhìn về phía Đại Trưởng Lão nói.
"Có gì cứ nói."
Giọng điệu không được tốt, nhưng cũng có thể thông cảm, đối với điều này, Đại Trưởng Lão cũng không để ý, chỉ vào địa đồ nói.
"Sư huynh, ngươi không phát hiện ra rằng những yêu thú này có cùng một mục tiêu sao?"
"Hả?"
"Ngươi xem, bất kỳ là Yêu tộc đến từ nơi nào, nhìn hướng đi có thể thấy được, dường như chúng nó đang chạy đến cùng một nơi."
Nói xong, Đại Trưởng Lão còn lấy bút lông ra, vẽ lên trên địa đồ tuyến đường đi của những yêu thú này.
Mọi người không chớp mắt nhìn địa đồ, cuối cùng, sau khi đánh dấu tất cả tuyến đường đi của yêu thú, đã tạo thành một điểm tụ trên địa đồ.
Mà điểm tụ này, không sai không lệch, vừa vặn nằm ở doanh trại gần biển.
Nhìn đến đây, Tề Hùng, Thạch Tùng, Tam Trưởng Lão, Tuyệt Ảnh, đáy lòng tất cả mọi người ở đây trầm xuống.
"Không thể nào."
Tề Hùng mở to miệng, lại thì thầm nói ra.
Sao lại là doanh trại gần biển, tại sao có thể là doanh trại gần biển?
"Ừm, sẽ không phải là Thần Kiếm Phong đấy chứ?"
Thạch Tùng là người phản ứng nhanh nhất, dường như đã tìm thấy điểm đột phá của chuyện này rồi, thứ nghĩ đến đầu tiên chính là Thần Kiếm Phong, bởi vì hôm nay Thần Kiếm Phong mới rời khỏi tông môn, tiến đến doanh trại gần biển.
Vừa nói ra lời này, cả đại điện lặng ngắt như tờ, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Vất vả lắm mới đưa được Thần Kiếm Phong đi, vốn cho rằng cuối cùng có thể yên tĩnh rồi, nhưng ai có thể ngờ rằng, Thần Kiếm Phong này vừa đi một ngày mà đã kiếm chuyện cho bọn họ rồi.
Chỉ là rốt cuộc Thần Kiếm Phong này đã làm gì? Lại khiến cho Yêu tộc điên cuồng như vậy!
"Hay là liên lạc với Hồng Tôn hỏi xem?"
Tam trưởng lão cẩn thận nói ra, nghe vậy, Tề Hùng nghiến răng trả lời.
"Vậy còn không mau hỏi đi, hỏi xem rốt cuộc Thần Kiếm Phong của hắn ta đang làm cái gì!"
Ngay lập tức lấy bùa truyền âm ra liên lạc với Hồng Tôn, nhưng còn chưa chờ được câu trả lời của Hồng Tôn thì đã thấy những tông chủ của tông môn khác thi nhau liên lạc với Đạo Nhất tông.
"Tông chủ, tông chủ của Lạc Hà tông liên lạc."
"Tông chủ, tông chủ của Thanh Vân tông liên lạc."
"Tông chủ, tông chủ của Hoàng Cực tông liên lạc."
Không chỉ là tam đại tiên tông này, mà còn hơn hai mươi tông môn khác lần lượt liên lạc với Đạo Nhất tông thông qua trận pháp hiển thị hình ảnh.
Thoáng chốc, trong đại điện xuất hiện những màn ánh sáng trận pháp, trong màn ánh sáng, hình chiếu của đông đảo tông chủ tông môn hiện lên, mà không một ngoại lệ, những tông chủ này vừa mở miệng đã hỏi một vấn đề giống nhau.
"Tề Hùng, Đạo Nhất tông ngươi xảy ra chuyện gì vậy? Doanh trại gần biển xảy ra chuyện gì vậy?"
"Đúng vậy, những súc sinh của Hổ Lĩnh kia đều đang liều mạng đuổi về phía doanh trại gần biển, rốt cuộc Đạo Nhất tông ngươi đang mưu đồ cái gì?"
"Tề Hùng à, cho dù Đạo Nhất tông ngươi có kế hoạch, vậy cũng nên nói trước một tiếng cho bọn ta biết chứ, làm thế này khiến cho bọn ta không có chút chuẩn bị gì."
"Đúng vậy, mọi người đều là Nhân tộc, có chuyện gì thì cũng nên báo cho nhau biết chứ!"
Trong lúc nhất thời, cả đại điện huyên náo tiếng người, các đại tông chủ đều tưởng rằng Đạo Nhất tông có kế hoạch gì mà không nói cho bọn họ biết, trong lời nói tràn đầy oán giận.
Đối mặt với chất vấn của mọi người, trên trán Tề Hùng nổi đầy gân xanh, mãi đến khi tiếng chất vấn của tông chủ Lạc Hà tông lại vang lên lần nữa, rốt cuộc hắn ta cũng không kìm nổi.
"Tề Hùng, ngươi nói gì đó đi chứ?"
"Ta nói cái gì? Mẹ nó ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nói cái gì bây giờ? Ngươi nói cho ta biết đi, ta có thể nói cái gì đây?"
Đối với lời này, tất nhiên các đại tông chủ không tin.
"Ngươi không biết? Ngươi là tông chủ Đạo Nhất tông, doanh trại gần biển là Đạo Nhất tông ngươi phụ trách, ngươi không biết sao?"
"Ta biết cái đếch gì, cái chức vị tông chủ này…"
Đang tức giận mắng mỏ, ngoài điện đột nhiên lóe lên một vệt sáng vàng, là hồi âm của Hồng Tôn.
Thoáng chốc, ánh vàng hóa thành bùa truyền âm rơi xuống tay Tam Trưởng Lão, Tề Hùng lạnh giọng nói.
"Mở ra cho mọi người cùng nghe."
Hắn ta cũng lười giải thích, để bản thân Hồng Tôn nói chuyện với những tông chủ này đi.
Vốn cho rằng ít nhiều gì trong hồi âm cũng có đôi lời giải thích, nhưng khi Tam Trưởng Lão kích hoạt bùa truyền âm, tiếng nói của Hồng Tôn vang lên, trực tiếp khiến mọi người trợn tròn hai mắt.
"Tội gì chứ, chờ đánh xong rồi nói, xem kiếm đây!"
"A, Hồng Tôn, ta liều mạng với ngươi."
"Dựa vào ngươi, cũng xứng sao?"
Đến đây, tiếng nói kết thúc, bùa truyền âm tiên tan.
Nghe cuộc đối thoại vừa rồi của Hồng Tôn, tất cả mọi người ở đây, bao gồm cả những tông chủ trong màn ánh sáng trận pháp, ai nấy đều trợn tròn hai mắt.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Đánh nhau chứ sao, vậy mà cũng nghe không hiểu à!?"
"Hình như tiếng nói vừa rồi là của Huyết Hổ Yêu Vương trong Hổ Lĩnh?”
"Hơi giống."
"Cho nên Yêu tộc chạy đến doanh trại gần biển là để cứu người?"
Dường như mọi chuyện đang dần dần rõ ràng, nhưng đây là đối với các vị tông chủ, chứ trong lòng mọi người của Đạo Nhất tông vẫn còn một loạt vấn đề chưa được làm rõ.
Đó chính là hôm nay Thần Kiếm Phong mới đến doanh trại gần biển mà, vì sao đã đánh nhau với Yêu tộc rồi?
Hơn nữa cho dù muốn đánh, cũng phải là đánh với Thủy tộc ở Đông Hải chứ, vì cái quái gì lại đánh với Huyết Hổ Yêu Vương ở Hổ Lĩnh?
Nghĩ mãi mà không ra, cho đến khi trên chủ tọa truyền đến tiếng va chạm cực lớn, Tề Hùng tung chưởng đập vỡ nát cái bàn trước mặt, sắc mặt âm trầm đến cực hạn, nghiến răng nói ra.
"Thạch Tùng, Bách Hoa, theo ta đến doanh trại gần biển, về phần những Yêu tộc kia, có thể chọn ra mấy Yêu Vương tiến đến doanh trại gần biển, nếu không đồng ý, vậy thì đánh."
Cho dù doanh trại gần biển xảy ra chuyện gì thì vẫn phải đi một chuyến.
Nghe vậy, mọi người đều không phản đối, các đại tông chủ cũng bày tỏ đồng ý.
Lúc này, ba người Tề Hùng, Thạch Tùng, và phong chủ Bách Hoa của Ngọc Nữ Phong cấp tốc chạy đến doanh trại gần biển.
Một bên khác, bên ngoài doanh địa gần biển, sau khi dành thời gian ra hồi âm bùa truyền âm của Tam Trưởng Lão, Hồng Tôn lại tiếp tục đánh nhau với Huyết Hổ.
Một người một yêu đánh tới khó phân thắng bại, nhưng đám yêu thú bên dưới lại rất thê thảm.
Kim Điêu Yêu Vương đau lòng khôn cùng, đánh xong trận chiến này, nó cũng sắp thành một mình một tướng rồi, e rằng thung lũng Phi Ưng cũng chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa mà thôi.
Lửa giận công tâm, nhưng lại không còn cách nào, mãi đến khi yêu khí nồng nặc từ nơi xa nhanh chóng tới gần, Kim Điêu Yêu Vương mới tức giận rống lên.
"Gϊếŧ bọn họ, gϊếŧ những đệ tử Thần Kiếm Phong này."
Chi viện của Yêu tộc đã tới rồi, lúc này Kim Điêu Yêu Vương chỉ có một suy nghĩ, đó chính là gϊếŧ chết những đệ tử Thần Kiếm Phong này, báo thù cho các yêu thú của thung lũng Phi Ưng nó.
Tuyệt Ảnh vẫn luôn trưng ra bộ mặt cá chết, không chút biểu cảm gì, nhưng lúc này lại lộ vẻ ấm ức nói.
Đây thật sự không phải Ảnh Phong của bọn họ có vấn đề, cũng không phải phong chủ Ảnh Phong nàng ta lười biếng, mà là thật sự không biết.
Trước đó không có chút báo hiệu nào, bất chợt xảy ra như vậy, Ảnh Phong bọn họ cũng mơ hồ không rõ.
Nhìn thấy Tuyệt Ảnh như vậy, Tề Hùng bỗng cảm thấy hơi mệt mỏi, làm tông chủ thật sự quá mệt mỏi.
"Để người của Ảnh Phong mau chóng điều tra."
"Ta đã phái người đi điều tra rồi."
Điều tra thì chắc chắn phải điều tra rồi, nhưng trước mắt phải làm sao bây giờ?
Ngay khi tâm trạng Tề Hùng vô cùng uể oải, Đại Trưởng Lão vẫn luôn xem địa bản bên dưới đột nhiên ồ lên một tiếng.
"A, hướng đi của Yêu tộc."
Dựa vào tình huống phát triển mới nhất, Đại Trưởng Lão nhạy cảm phát hiện ra vấn đề trong đó.
Nghe vậy, Tề Hùng nhìn về phía Đại Trưởng Lão nói.
"Có gì cứ nói."
Giọng điệu không được tốt, nhưng cũng có thể thông cảm, đối với điều này, Đại Trưởng Lão cũng không để ý, chỉ vào địa đồ nói.
"Sư huynh, ngươi không phát hiện ra rằng những yêu thú này có cùng một mục tiêu sao?"
"Hả?"
"Ngươi xem, bất kỳ là Yêu tộc đến từ nơi nào, nhìn hướng đi có thể thấy được, dường như chúng nó đang chạy đến cùng một nơi."
Nói xong, Đại Trưởng Lão còn lấy bút lông ra, vẽ lên trên địa đồ tuyến đường đi của những yêu thú này.
Mọi người không chớp mắt nhìn địa đồ, cuối cùng, sau khi đánh dấu tất cả tuyến đường đi của yêu thú, đã tạo thành một điểm tụ trên địa đồ.
Mà điểm tụ này, không sai không lệch, vừa vặn nằm ở doanh trại gần biển.
Nhìn đến đây, Tề Hùng, Thạch Tùng, Tam Trưởng Lão, Tuyệt Ảnh, đáy lòng tất cả mọi người ở đây trầm xuống.
"Không thể nào."
Tề Hùng mở to miệng, lại thì thầm nói ra.
Sao lại là doanh trại gần biển, tại sao có thể là doanh trại gần biển?
"Ừm, sẽ không phải là Thần Kiếm Phong đấy chứ?"
Thạch Tùng là người phản ứng nhanh nhất, dường như đã tìm thấy điểm đột phá của chuyện này rồi, thứ nghĩ đến đầu tiên chính là Thần Kiếm Phong, bởi vì hôm nay Thần Kiếm Phong mới rời khỏi tông môn, tiến đến doanh trại gần biển.
Vừa nói ra lời này, cả đại điện lặng ngắt như tờ, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Vất vả lắm mới đưa được Thần Kiếm Phong đi, vốn cho rằng cuối cùng có thể yên tĩnh rồi, nhưng ai có thể ngờ rằng, Thần Kiếm Phong này vừa đi một ngày mà đã kiếm chuyện cho bọn họ rồi.
Chỉ là rốt cuộc Thần Kiếm Phong này đã làm gì? Lại khiến cho Yêu tộc điên cuồng như vậy!
"Hay là liên lạc với Hồng Tôn hỏi xem?"
Tam trưởng lão cẩn thận nói ra, nghe vậy, Tề Hùng nghiến răng trả lời.
"Vậy còn không mau hỏi đi, hỏi xem rốt cuộc Thần Kiếm Phong của hắn ta đang làm cái gì!"
Ngay lập tức lấy bùa truyền âm ra liên lạc với Hồng Tôn, nhưng còn chưa chờ được câu trả lời của Hồng Tôn thì đã thấy những tông chủ của tông môn khác thi nhau liên lạc với Đạo Nhất tông.
"Tông chủ, tông chủ của Lạc Hà tông liên lạc."
"Tông chủ, tông chủ của Thanh Vân tông liên lạc."
"Tông chủ, tông chủ của Hoàng Cực tông liên lạc."
Không chỉ là tam đại tiên tông này, mà còn hơn hai mươi tông môn khác lần lượt liên lạc với Đạo Nhất tông thông qua trận pháp hiển thị hình ảnh.
Thoáng chốc, trong đại điện xuất hiện những màn ánh sáng trận pháp, trong màn ánh sáng, hình chiếu của đông đảo tông chủ tông môn hiện lên, mà không một ngoại lệ, những tông chủ này vừa mở miệng đã hỏi một vấn đề giống nhau.
"Tề Hùng, Đạo Nhất tông ngươi xảy ra chuyện gì vậy? Doanh trại gần biển xảy ra chuyện gì vậy?"
"Đúng vậy, những súc sinh của Hổ Lĩnh kia đều đang liều mạng đuổi về phía doanh trại gần biển, rốt cuộc Đạo Nhất tông ngươi đang mưu đồ cái gì?"
"Tề Hùng à, cho dù Đạo Nhất tông ngươi có kế hoạch, vậy cũng nên nói trước một tiếng cho bọn ta biết chứ, làm thế này khiến cho bọn ta không có chút chuẩn bị gì."
"Đúng vậy, mọi người đều là Nhân tộc, có chuyện gì thì cũng nên báo cho nhau biết chứ!"
Trong lúc nhất thời, cả đại điện huyên náo tiếng người, các đại tông chủ đều tưởng rằng Đạo Nhất tông có kế hoạch gì mà không nói cho bọn họ biết, trong lời nói tràn đầy oán giận.
Đối mặt với chất vấn của mọi người, trên trán Tề Hùng nổi đầy gân xanh, mãi đến khi tiếng chất vấn của tông chủ Lạc Hà tông lại vang lên lần nữa, rốt cuộc hắn ta cũng không kìm nổi.
"Tề Hùng, ngươi nói gì đó đi chứ?"
"Ta nói cái gì? Mẹ nó ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nói cái gì bây giờ? Ngươi nói cho ta biết đi, ta có thể nói cái gì đây?"
Đối với lời này, tất nhiên các đại tông chủ không tin.
"Ngươi không biết? Ngươi là tông chủ Đạo Nhất tông, doanh trại gần biển là Đạo Nhất tông ngươi phụ trách, ngươi không biết sao?"
"Ta biết cái đếch gì, cái chức vị tông chủ này…"
Đang tức giận mắng mỏ, ngoài điện đột nhiên lóe lên một vệt sáng vàng, là hồi âm của Hồng Tôn.
Thoáng chốc, ánh vàng hóa thành bùa truyền âm rơi xuống tay Tam Trưởng Lão, Tề Hùng lạnh giọng nói.
"Mở ra cho mọi người cùng nghe."
Hắn ta cũng lười giải thích, để bản thân Hồng Tôn nói chuyện với những tông chủ này đi.
Vốn cho rằng ít nhiều gì trong hồi âm cũng có đôi lời giải thích, nhưng khi Tam Trưởng Lão kích hoạt bùa truyền âm, tiếng nói của Hồng Tôn vang lên, trực tiếp khiến mọi người trợn tròn hai mắt.
"Tội gì chứ, chờ đánh xong rồi nói, xem kiếm đây!"
"A, Hồng Tôn, ta liều mạng với ngươi."
"Dựa vào ngươi, cũng xứng sao?"
Đến đây, tiếng nói kết thúc, bùa truyền âm tiên tan.
Nghe cuộc đối thoại vừa rồi của Hồng Tôn, tất cả mọi người ở đây, bao gồm cả những tông chủ trong màn ánh sáng trận pháp, ai nấy đều trợn tròn hai mắt.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Đánh nhau chứ sao, vậy mà cũng nghe không hiểu à!?"
"Hình như tiếng nói vừa rồi là của Huyết Hổ Yêu Vương trong Hổ Lĩnh?”
"Hơi giống."
"Cho nên Yêu tộc chạy đến doanh trại gần biển là để cứu người?"
Dường như mọi chuyện đang dần dần rõ ràng, nhưng đây là đối với các vị tông chủ, chứ trong lòng mọi người của Đạo Nhất tông vẫn còn một loạt vấn đề chưa được làm rõ.
Đó chính là hôm nay Thần Kiếm Phong mới đến doanh trại gần biển mà, vì sao đã đánh nhau với Yêu tộc rồi?
Hơn nữa cho dù muốn đánh, cũng phải là đánh với Thủy tộc ở Đông Hải chứ, vì cái quái gì lại đánh với Huyết Hổ Yêu Vương ở Hổ Lĩnh?
Nghĩ mãi mà không ra, cho đến khi trên chủ tọa truyền đến tiếng va chạm cực lớn, Tề Hùng tung chưởng đập vỡ nát cái bàn trước mặt, sắc mặt âm trầm đến cực hạn, nghiến răng nói ra.
"Thạch Tùng, Bách Hoa, theo ta đến doanh trại gần biển, về phần những Yêu tộc kia, có thể chọn ra mấy Yêu Vương tiến đến doanh trại gần biển, nếu không đồng ý, vậy thì đánh."
Cho dù doanh trại gần biển xảy ra chuyện gì thì vẫn phải đi một chuyến.
Nghe vậy, mọi người đều không phản đối, các đại tông chủ cũng bày tỏ đồng ý.
Lúc này, ba người Tề Hùng, Thạch Tùng, và phong chủ Bách Hoa của Ngọc Nữ Phong cấp tốc chạy đến doanh trại gần biển.
Một bên khác, bên ngoài doanh địa gần biển, sau khi dành thời gian ra hồi âm bùa truyền âm của Tam Trưởng Lão, Hồng Tôn lại tiếp tục đánh nhau với Huyết Hổ.
Một người một yêu đánh tới khó phân thắng bại, nhưng đám yêu thú bên dưới lại rất thê thảm.
Kim Điêu Yêu Vương đau lòng khôn cùng, đánh xong trận chiến này, nó cũng sắp thành một mình một tướng rồi, e rằng thung lũng Phi Ưng cũng chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa mà thôi.
Lửa giận công tâm, nhưng lại không còn cách nào, mãi đến khi yêu khí nồng nặc từ nơi xa nhanh chóng tới gần, Kim Điêu Yêu Vương mới tức giận rống lên.
"Gϊếŧ bọn họ, gϊếŧ những đệ tử Thần Kiếm Phong này."
Chi viện của Yêu tộc đã tới rồi, lúc này Kim Điêu Yêu Vương chỉ có một suy nghĩ, đó chính là gϊếŧ chết những đệ tử Thần Kiếm Phong này, báo thù cho các yêu thú của thung lũng Phi Ưng nó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương