Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Muốn Kết Đạo Lữ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:41:47

, nữa ..." Toàn đau nhức chỗ nào nhói, đến lê hoa rụng rời, giọng cũng khàn đặc.

 

"Cố gắng thêm chút nữa." Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng sư khẽ thở dốc.

 

"Dạ." Ta lệ khí lượn lờ bốn phía, nước mắt lã chã rơi, "Huynh... nhanh thêm chút nữa ."

 

Đột nhiên, một trận mất trọng lực truyền đến, dọa phát một tiếng thét chói tai, nữa nắm chặt sợi Tỏa Tiên Thẳng .

 

"Xin , trượt tay." Giọng sư chút áy náy nào.

 

Bị sư treo ngược Tru Tiên Đài, bắt đầu nấc lên.

 

Trên Tru Tiên Đài, sư bạch y phiêu dật, đang bận rộn thu thập nước mắt Giao nhân của gió thổi lên, đến nửa con mắt cũng thèm liếc một cái.

 

Nước mắt Giao nhân nhiễm lệ khí Tru Tiên Đài là vật liệu cần để luyện khí.

 

Còn , cam tâm tình nguyện chịu đựng sự giày vò của cương phong lệ khí, thật sự là vì... Ta quá kết đạo lữ!

 

Ta tên là Như Ý, là một Giao nhân, chí lớn, tâm nguyện lớn nhất đời là gả cho một vị bạch y tiên quân nguyện sủng tận xương.

 

Ta chấp niệm của từ , mỗi thấy bạch y tiên quân, liền chân nhũn nổi, đương nhiên, trừ sư .

 

mà, chuyện lấy chồng , hề đơn giản như .

 

Tu tiên ngàn năm, chẳng nhớ theo đuổi bao nhiêu, cuối cùng đều tan nát cõi lòng, đến giờ vẫn cô đơn chiếc bóng.

 

Để thành đại nghiệp "gả thần" của , quyết định chuyển mục tiêu sang Tàng Phong Cốc.

 

Tàng Phong Cốc thuộc quyền quản hạt của Thiên giới, sản sinh vô , thể là thiên đường của .

 

Hiện tại, thủ tịch tử Thanh Lâm của Tàng Phong Cốc sắp đại hôn, sư và Thanh Lâm mối giao hảo tệ, xét cả tình lẫn lý, sư nhất định sẽ .

 

Ta quan hệ với tân nương Liên Sinh, để cầu sư dẫn theo cùng, một giao dịch với .

 

Thế nên giờ, treo lơ lửng Tru Tiên Đài, dùng nước mắt hóa thành trân châu giúp thu thập lệ khí.

 

Ta đong đưa Tru Tiên Đài, nơm nớp lo sợ – chỉ cần sư sơ sẩy một chút thôi, cái mạng nhỏ của coi như xong đời.

 

, mái hiên, đành cúi đầu thôi.

 

Đợi gả , nhất định vạch rõ giới hạn với sư , sống c.h.ế.t qua nữa.

 

Ngay khi tâm trí còn đang hỗn loạn chìm nổi, sư nhấc lên, thu hồi Khổn Tiên Tác.

 

Hắn cân nhắc cái túi đầy ắp trân châu trong tay, thong thả bước về, "Đủ , về thôi."

 

Nhìn một thiên y sạch sẽ tinh tươm, còn thì quần áo tả tơi, bèn phịch xuống đất, nghểnh cổ lên, chẳng buồn để ý .

 

Hắn vài bước, thấy theo, bấy giờ mới đầu , "Sao, vẫn còn , xuống dạo thêm một vòng ?"

 

"Chân mềm nhũn, nổi..." lóc, vô cùng tủi .

 

Cứ nghĩ đến con đường tình duyên trắc trở của , nước mắt tuôn rơi ngừng.

 

Ta thương cho lang quân như ý của , bởi vì đến giờ vẫn gặp ...

 

Trong làn nước mắt m.ô.n.g lung, sư chậm rãi bước về phía , lưng , xổm xuống mặt , "Sư , leo lên ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-muon-ket-dao-lu/chuong-1.html.]

 

Ta ngẩn .

 

Với cái tính của , chẳng sớm bỏ ...

 

"Cơ hội ngàn năm một." Sư liếc .

 

Ta chợt bừng tỉnh, nhanh chóng trèo lên lưng , ôm chặt cổ .

 

"Sư , quá." Ngàn lời xu nịnh cũng bằng một hành động, luôn điều mà.

Dưa Hấu

 

khẽ , gì.

 

Hắn cõng về Thiên Tôn điện, bước chân vững chãi và nhẹ nhàng.

 

Ta mệt lả, cơn buồn ngủ ập đến, lưng .

 

2

 

Hôm , sư dẫn đến Tàng Phong Cốc.

 

đến Tàng Phong Cốc, y lư bế quan mấy ngày, còn dặn chạy lung tung.

 

Sao mà chịu chứ, vốn an phận!

 

Hơn nữa, Tàng Phong Cốc nổi tiếng khắp nơi, tiếng lành đồn xa, chẳng sợ.

 

Ta chạy khắp nơi trong cốc, vô tình lạc đến một cánh đồng hoa rộng lớn.

 

Cánh đồng hoa bao la bát ngát, muôn hoa đua nở, cứ ngỡ lạc Bách Hoa bí cảnh của Hoa Thần.

 

Ta men theo lối giữa đồng hoa, càng ngắm càng ngứa tay, thấy xung quanh vắng vẻ, lén lút trở thành tên trộm hoa.

 

Một canh giờ , vòng tay ôm đầy một bó hoa lớn, lòng tràn ngập thỏa mãn.

 

Ngay lúc , chân vướng thứ gì đó, cả mất thăng bằng, nhào thẳng về phía .

 

Bó hoa trong n.g.ự.c bay lên trung, lúc mới thấy một vị bạch y tiên quân đang nhắm mắt giữa biển hoa.

 

Dung mạo tuấn mỹ vô song, tựa bức tranh sơn thủy vẽ bằng mực đậm, dù hoa rực rỡ khắp trời cũng thể che lấp phong thái ngời ngời.

 

Ta mặc kệ bản ngã nhào lên , tim đập thình thịch ngừng.

 

Hoa tung bay rơi xuống, như một tấm chăn hoa, phủ kín cả .

 

Chàng chậm rãi mở mắt, đôi mắt đến khuynh thành, tựa như chứa cả một trời ráng chiều lộng lẫy, thấy điểm dừng.

 

"Vị Tán Hoa tiên tử từ đến ?" Chàng xuống , khẽ bật .

 

Một nụ , trong nháy mắt cướp bảy hồn sáu vía của .

 

"Ngươi thật ." Ta nghĩ , liền như .

 

"Nàng cũng tệ." Khóe môi cong lên, "Ta ngại mỹ nhân tự tìm đến, nhưng nàng chắc chắn cứ như mãi ?"

 

"A, ngại quá..." Ta vội vàng lăn sang một bên.

 

Loading...