Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Muốn Kết Đạo Lữ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:41:49

"Ta là Mộ Vân, tam tử của Tàng Phong Cốc, còn nàng?" Chàng dậy, chống một chân.

 

Ta đỏ mặt cúi đầu, "Ta là Như Ý của Thiên Tôn điện."

 

Chàng ngước mắt , "Vô Nguyệt dẫn nàng đến?"

 

"Vâng." Ta ngạc nhiên, "Ngươi cũng quen sư ?"

 

"Luyện khí thuật của sư nàng đầu tam giới, ai mà ." Chàng ôn hòa.

 

Ta ngẩn , "Đứng đầu tam giới? Sư lợi hại ?"

 

"Đương nhiên." Chàng tiện tay nhặt một cành Phượng Vĩ La đất, "Thích ?"

 

"Thích ạ." Ta gật đầu.

 

Ta sinh từ đáy biển Vô Uyên, tự hóa thành hình , thích nhất là vẻ kiều diễm của trăm hoa.

 

Chàng khẽ , bàn tay trắng như ngọc vẽ một đường uyển chuyển trung.

 

Những cánh hoa mặt đất như sống , bay lên tạo thành một vòng xoáy rực rỡ khổng lồ, bao trùm lấy cả hai bọn .

 

cánh hoa khẽ lung lay, tựa như một cơn mưa hoa bất tận.

 

Ta khỏi kinh ngạc thốt lên.

 

"Hoa càng , quả là xứng đôi." Chàng hái một đóa Mộng Đàm trắng muốt đưa cho , "Vườn hoa do chăm sóc, lúc nào cô nương rảnh thì cứ đến."

 

Khóe môi nở nụ dịu dàng, ý mời bộc lộ rõ, như ma xui quỷ khiến mà gật đầu.

 

3

 

bế quan , bèn thường xuyên chạy đến vườn hoa.

 

Mộ Vân chuyện hài hước, kiến thức uyên bác, thiện và thú vị.

 

Chàng kể cho vô vàn chuyện lạ về những nhân vật kỳ dị. Dưới lời kể của , tam giới biến thành một bức tranh cuộn tròn sống động, từ từ mở mắt , với đủ loại thần tiên, yêu ma, vô cùng đặc sắc.

 

Chàng còn dẫn đến Nhân Gian Giới, cùng ngắm giang sơn như tranh và vô vàn sinh linh từ cao.

 

Những ngày ở bên luôn khiến phấn khích mong chờ. Đôi khi, ngắm vẻ của trăm hoa, chỉ là chăm sóc vườn hoa .

 

Mộ Vân đối xử với thật sự quá , quá dịu dàng, dần chìm đắm trong chốn ôn nhu mà tạo .

 

Nửa đời , giam cầm đáy biển Vô Uyên; khi thành tiên, nhốt trong Thiên giới rộng lớn.

 

Thiên Tôn điện chỉ ba : sư tôn, và sư . Sư ngày thường bận rộn, ngoài luyện khí thì vẫn là luyện khí, cũng chẳng mấy khi chuyện.

 

Ở Thiên Tôn điện cả ngàn năm, từng vui vẻ như những ngày .

 

Tìm kiếm mỏi mòn cả ngàn năm, cảm thấy cuối cùng cũng tìm   thuộc về .

 

Ta lấy hết dũng khí, tặng cho Mộ Vân chiếc trâm cài tóc tua rua ngọc trai do chính tay luyện chế, và với rằng thích . Chàng mỉm và hôn lên trán .

Dưa Hấu

 

Khoảnh khắc , cảm thấy trái tim như tan chảy.

 

Ngày xác định quan hệ với Mộ Vân, nửa đêm trằn trọc ngủ , kìm lòng mà đến Hoa Điền Cư tìm .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-muon-ket-dao-lu/chuong-2.html.]

đêm đó ở Hoa Điền.

 

Ta ở Hoa Điền cả đêm, nghĩ đến việc khi trở về Thiên giới sẽ ít gặp , càng thêm thất vọng.

 

Một ngày nọ, khi bí mật hẹn hò với Mộ Vân trở về, thấy sư đang đánh cờ với Thanh Lâm ở y lư.

 

Đây là, cuối cùng cũng xuất quan ?

 

"Đi ?" Sư hạ một quân cờ, giọng chậm rãi.

 

"Bình thường ở trong phòng đả tọa, thỉnh thoảng ngoài dạo." Ta dám mắt sư , ngó nghiêng xung quanh chuyển chủ đề, "Liên Sinh ?"

 

nhíu mày, trả lời.

 

Thanh Lâm ngẩng đầu, thản nhiên: "Liên Sinh gần đây thể khỏe, nhất thời tỉnh , Như Ý cô nương e là đợi ."

 

"Nàng bệnh ?" Ta chớp mắt, "Bệnh gì ? Nghiêm trọng ? Có cần thảo dược gì ?"

 

nghiêng đầu, lướt một cái.

 

Ta kệ , "Thanh Lâm ca ca, quen Tuyết Trà của Dược Vương Điện, thiếu dược liệu gì cứ , đừng khách sáo với ."

 

Thanh Lâm mỉm gật đầu, "Làm phiền Như Ý cô nương ."

 

"Thanh Lâm , chợt nhớ còn chút việc xong, ván cờ để ." Sư dậy rời .

 

Ta còn kịp kéo ngoài.

 

Khi giãy giụa, giọng sư truyền đến trong đầu, "Một là về trời, hai là ngoan ngoãn theo."

 

Ta: "..."

 

Chọn cái ít tệ hơn, để ở bên cạnh Mộ Vân, quyết định thỏa hiệp.

 

Ra khỏi Cốc, sư liền ngự kiếm về hướng tây, cuối cùng dừng ở một nơi oán khí ngút trời.

 

Nơi lạnh lẽo thấu xương, ôm chặt lấy tay run cầm cập, "Đây là ?"

 

liếc , lạnh nhạt đáp, "Hoàng Tuyền."

 

"Đến đây gì?" Ta khó hiểu.

 

"Ta vốn định đến Hoàng Tuyền hôm nay, chỉ tại quá ồn ào." Sư hừ nhẹ, "Vừa nháy mắt với , thấy cố tình thấy?"

 

Ta bực , "Liên Sinh bệnh, quan tâm một chút thì ?"

 

"Quan tâm thì , nhưng chừng mực." Sư thản nhiên .

 

Mặt nóng bừng – ý là điều ?

 

"Sư , hỏi chuyện của Liên Sinh nữa, chúng về thôi." Bốn phía âm u đáng sợ, tận đáy lòng thấy sợ .

 

"Đợi một lát." Sư lấy từ trong tay áo một viên trân châu màu đen, định ném .

 

Trân châu? Lại còn màu đen nữa!

 

"Đừng ném—" chắn mặt sư , đưa tay giật lấy.

 

Loading...