TÀ THẦN TÁI XUẤT 2: KẺ NỔI LOẠN - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:49:26
8
Khi Quý Lan Từ đến thì thấy một cảnh tượng như .
Ta đang ngừng vỗ khí, miệng còn liên tục lẩm bẩm điều gì đó.
Trong cái bọc vương vãi đất là những món đồ quý giá trông vẻ cũ.
"Đại nhân, ngài đây là... định thu dọn đồ đạc bỏ trốn ?"
"Hả?"
Quý Lan Từ nhanh tay nhanh mắt, nhặt cái bọc lên cùng những thứ vương vãi đất ném ngoài.
"Đại nhân, gì đúng, ngài cứ với ! Những thứ đó cũ quá , tiệm cầm đồ còn thèm nhận."
"Ngài đừng tự khổ như !"
Là ảo giác của ?
Sao cảm thấy vai Thời Gia đang run lên dữ dội, hình như đang ?
"Đại nhân..."
Thấy Quý Lan Từ còn định tiếp, vội hiệu cho nàng đừng nữa.
Nàng thấy Thời Gia, nhưng mỗi câu nàng đều đ.â.m tim Thời Gia.
Quý Lan Từ lúc mới phản ứng , che miệng, ánh mắt lảng .
"Vị đại nhân cũng ở đây ?"
Ta gật đầu.
"Đại nhân, sai điều gì ?"
Thời Gia lau nước mắt, dậy, đau đớn tột cùng.
"Ngươi sai, là tự lượng sức ."
Nói xong bộ rời .
Ta níu tay áo Thời Gia, bất đắc dĩ .
"Diễn lố , nàng thấy ngươi."
"À , quên mất. Thật thất lễ."
Thời Gia bừng tỉnh, xuống. Sau đó bảo nhắc chuyện năm trăm vạn với Quý Lan Từ.
Ta trợn mắt Thời Gia, "Ta thể chuyện như ?!"
"Đó là năm trăm vạn đấy!"
"Năm trăm vạn thì ! Bộ đồ mới của ngươi, trông cũng vẻ rẻ ."
Tai Quý Lan Từ nhạy bén bắt một thông tin quan trọng.
"Đại nhân, năm trăm vạn gì? Ngài phạm chuyện gì? Chỉ năm trăm vạn, là coi thường ngài quá ?"
Chỉ năm trăm vạn?
là một câu "chỉ năm trăm vạn"...
Ta và Thời Gia .
Thời Gia đột ngột dậy, tốc độ nhanh, kịp giữ .
"Ngươi đấy?"
Thời Gia đầu, xua tay.
"Ta đến điện Thần Tài bên cạnh, ở đó một Thần Tài. Ta bảo ông dậy khỏi án thờ, để tiểu tín đồ nhà ngươi lên !"
Quý Lan Từ thấy cửa, càng thêm hoang mang.
Hồi lâu, mới khó khăn lên tiếng.
"Thời Gia cách để lên Bảng Phong Thần..."
"Bảng Phong Thần?"
Quý Lan Từ lục tìm trong đầu lâu về ký ức của Bảng Phong Thần, lúc mới nhớ ngày hôm đó khi tự tay g.i.ế.c tên vua ch ó m á đó, từng canh cánh về cái bảng đó.
"Đây là điều đại nhân luôn mong ước ? Chúc mừng đại nhân như ý nguyện."
Ta gãi đầu, "Vẫn còn sớm, bắt nộp năm trăm vạn."
Quý Lan Từ giàu , để tâm.
"Chẳng chỉ là năm trăm vạn thôi ! Đại nhân xem cái ."
Nói xong, nàng đặt một cái hòm gỗ mặt , mở nắp hòm nặng trịch, bên trong là một bộ chiến giáp. Nạm vô đá quý, lấp lánh rực rỡ, tranh sáng cùng nhật nguyệt.
"Ta đặt tên cho nó là 'Bảo Thạch Chiến Giáp', thế nào?"
Tên thật thẳng tnàng...
Ta đưa tay vuốt ve bộ Bảo Thạch Chiến Giáp, trong lòng ngừng kinh ngạc.
Tốt, quá !
Quý Lan Từ mặc bộ đồ đó, ánh mắt hiền từ như một già hài tử tan học.
"Đại nhân xem, cái tốn cả vạn lượng hoàng kim đấy."
Nàng ung dung tự rót cho một tách , nhấp một ngụm nhỏ, nhổ bã trong miệng . Toàn bộ động tác liền mạch, một thành công. Sau đó, nàng như nhớ điều gì, hỏi.
"Đại nhân, năm trăm vạn ngài là bạc ?"
Hả???
Ta cứng .
"Không nữa, Thời Gia ."
Quý Lan Từ mạnh tay đặt tách xuống, hấp tấp chạy ngoài.
Một lúc , nàng vác một cây nhang khổng lồ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-than-tai-xuat-2-ke-noi-loan/chuong-3.html.]
Vẻ mặt đầy hy vọng , "Đại nhân, ngài xem, cái đủ ?"
Ta cây nhang cao bằng nửa mà ngây .
"Có khả năng nào, là họ hoàng kim ?"
Lời dứt, Quý Lan Từ còn kịp thở đều vọt ngoài.
Khoan ? Sao nàng học theo Thời Gia, cứ giật thon thót thế?
Ta hét lớn theo bóng lưng nàng: "Ngươi đấy?"
"Ta kiếm tiền!"
9
Mấy ngày , Quý Lan Từ với vẻ mặt hốc hác đến miếu của , theo là mấy hầu to khỏe, khiêng một cái hòm cực lớn. Những đó đặt hòm xuống rời .
"Đại nhân, tất cả ở đây . Năm trăm vạn lượng hoàng kim chỉ hơn chứ kém, chỉ là..."
"Chỉ là gì?"
Quý Lan Từ vẻ mặt áy náy , "Đại nhân gần đây lẽ chịu khổ vài ngày ."
Thấy hiểu, nàng giải thích.
"Ta lấy hết tiền , bây giờ còn một đồng nào."
Không đợi trả lời, nàng lập tức bổ sung: "Yên tâm đại nhân, sẽ lâu , ngài tin !"
Ta vỗ vai Quý Lan Từ, cảm kích vô cùng.
"Những gì ngươi , báo đáp thế nào. Hay là, giúp ngươi g.i.ế.c một nhé?"
Quý Lan Từ lắc đầu như trống bỏi.
"Đại nhân, đừng quá lao lực. Cuộc sống tuy bằng đây, nhưng cũng cần ngài sức nữa."
Lao lực ? Chỉ là một nhát dao, gì mà lao lực.
Hơn nữa...
Ta cây nhang to đùng ở góc tường.
"Cùng lắm thì, nó ở đây, là đủ ..."
10
Ta giao cái hòm cho Thời Gia.
Chưa đầy ba ngày, nàng mang văn thư do chính Thuần Trúc đến miếu của .
Văn thư đó, sờ .
Cảm giác , dùng loại lụa hảo hạng.
"Thật sự thành công ?"
Khi hỏi câu , giọng run.
"Đương nhiên, tay, chuyện chẳng là dễ như trở bàn tay ?"
Thời Gia vênh váo như một công kiêu hãnh, ưỡn cổ, vô cùng đắc ý.
Ta lườm nàng một cái.
"Năm trăm vạn lượng hoàng kim đó, ngươi bỏ ?"
Thời Gia tuy đuối lý nhưng vẫn tỏ mạnh mẽ, thấy nể mặt, nàng xắn tay áo định giao đấu với .
Ta thản nhiên nàng.
"Ngươi chắc chứ?"
"Tru, ngươi, cái gì cũng , chỉ là chịu đùa. Ngươi xem, ngươi giận ?"
Thời Gia nuốt nước bọt, đưa ngón tay cẩn thận đẩy thanh kiếm rút về vỏ.
"Tru, ngươi thực sự như ý nguyện nhé~"
là như ý nguyện, nhưng luôn cảm thấy thoải mái.
Cái Bảng Phong Thần c.h.ế.t tiệt bây giờ đưa tiền là lên ?
Năm trăm vạn lượng hoàng kim đấy!
Ta bắt đầu thu dọn đồ đạc để lên trời.
"Cái cần, đồ đồng nát Thiên Môn."
"Ấy , bộ giáp mềm dệt vàng của ngươi vượt quá quy định , mang theo."
Thời Gia xếp bằng, một tay cầm ấm , tay quên chỉ đạo .
"Trên trời nhiều quy củ thế ?"
"Chứ còn gì nữa? Ai cũng ngoài, chỉ ngươi là một lòng ."
Nói , nàng khẽ thở dài, vẻ từng trải.
"Tru , những ngày khổ của ngươi còn ở phía đấy."
Ta hiểu những ngày khổ mà Thời Gia là gì.
Ai quan tâm chứ, lên Bảng Phong Thần .
Những ngày dù khổ đến cũng là nửa phần ngọt ngào.
Trước khi , từ biệt Quý Lan Từ.
Nàng vỗ ngực, chỉ bảo cứ yên tâm , việc nàng lo.
"Nếu trời chán quá, thì xuống đây chơi."
Lúc cùng Thời Gia, còn đầu .
Quý Lan Từ ngôi miếu vàng rực, dùng hết sức vẫy tay với .
"Đại nhân, thượng lộ bình an nhé, đừng lo lắng cho nhà cửa!"