Tái Giá Gả Cho Hán Phu Thô Lỗ - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:43:10
Cả nhà đang chìm trong bầu khí u ám, bỗng một giọng nam trầm thấp, mang theo chút khàn khàn như lâu ngày cất tiếng, chợt vang lên.
Thanh âm , dẫu thô nhám, một vẻ khiến khỏi nghiêng tai lắng :
“Ta… là ăn mày. Nhà ở phía Đông thành, họ Quý, tên Ninh Sâm. Mấy ngày gần đây vặn kinh việc, kịp về nhà y phục, nên mới… vẻ lam lũ như .”
“Tiểu thư cứ yên tâm, quyết chẳng mượn cớ mà dây dưa cùng tiểu thư. Đợi khi đám đông bên ngoài giải tán, sẽ tự rời . Hôn sự , thể coi như từng .”
Nghe đến cái tên quen thuộc , tim như ai siết chặt, khỏi khựng một nhịp.
Quý Ninh Sanh…
Chính là vị mãnh tướng ở tiền kiếp, chinh sa trường, chinh chiến bốn phương.
Thuở nhỏ mồ côi cha , một nuôi dưỡng . Năm hai mươi tuổi, bắt tòng quân, từ đó bước chiến địa.
Về , bằng nắm đ.ấ.m và huyết mạch, lập nên bao chiến công hiển hách.
Đáng tiếc, ba mươi tuổi liền ngã xuống nơi sa trường, c.h.ế.t trận sa .
Khi , còn từng cảm khái thôi, thương tiếc cho một đời hùng yểu mệnh.
Lúc đây, nam tử cao lớn thẳng tắp, vì nghèo hèn mà lộ nửa phần khiếp nhược.
Quý Ninh Sanh mang một đôi mắt đào hoa đẽ. Ta từng thấy khi xưa cưỡi chiến mã khải trở về kinh, oai phong lẫm liệt, khác biệt với gã nam nhân mặt mũi đen nhẻm mắt.
Phụ thấy Quý Ninh Sanh tham vinh hoa phú quý, thì vui mừng khôn xiết:
“Vậy thì quá! Nếu ngươi chịu buông bỏ hôn sự , Thẩm gia tuyệt chẳng để ngươi thiệt thòi. Người ! Mau lấy bạc tới!”
Quý Ninh Sanh đưa tay ngăn :
“Thẩm lão gia, cần . Tú cầu của tiểu thư vốn chẳng ném về phía , cũng chủ tâm đoạt lấy.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Tất thảy chỉ là một hồi ngẫu nhiên ngoài ý . Ta thể nhận bạc .”
Phụ và mẫu đưa mắt , sắc mặt khó xử.
“… nếu để ngoài , rằng Thẩm gia lật lọng, nhận hôn sự, tất sẽ trở thành trò cho thiên hạ.”
Thẩm gia ăn buôn bán quy mô lớn, những năm qua kết thù chẳng ít.
Làm thương nhân thì coi trọng lợi nhuận, nhưng điều trọng yếu nhất vẫn là chữ tín.
Mất tín, thì nhân tâm cũng tan.
Huống hồ, việc ném tú cầu tuyển rể hôm nay, sớm truyền khắp kinh thành.
Quý Ninh Sanh khẽ nhíu mày, dường như cũng chẳng hạng võ phu đầu óc đơn giản. Hắn nhanh hiểu rõ sự tình, chậm rãi đề nghị:
“Chi bằng, để với bên ngoài rằng chính là từ chối hôn sự, là tự lui .
“Như thế, giữ danh tiết của tiểu thư, tổn hại uy tín của Thẩm gia.”
Lời đến mức , khỏi sinh lòng kính trọng với .
Phụ mẫu cũng nhẹ nhàng thở .
Phụ nhất quyết tặng bạc đáp lễ.
Ta đột nhiên hạ quyết định:
“Hôn sự , nhận. Không hủy bỏ.
“Quý Ninh Sanh… chỉ hỏi một câu: bằng lòng thành hôn cùng chăng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-gia-ga-cho-han-phu-tho-lo/2.html.]
Trần Cảnh đổi thê, thể níu kéo bi lụy.
Con , hướng về phía .
03
Quý Ninh Sanh hình cường tráng, cao hơn một cái đầu.
Hắn mang một đôi phượng nhãn hiếm , đồng tử đen láy, sáng rực như tinh tú.
Đáng tiếc, gương mặt quá đỗi lấm lem, thể rõ dung mạo vốn .
Bị chăm chú , ánh mắt thoáng hiện vẻ hoảng loạn, chần chừ trong chốc lát, nghiêm giọng :
“Ta… xứng với tiểu thư.”
Xem như là một lời từ chối.
Dứt lời, Quý Ninh Sanh chắp tay thi lễ, xoay định rời .
Ta còn đang quan sát , vô tình liếc thấy đôi giày nơi chân .
Đôi giày rách nát đến mức, cả ngón chân cái cũng lộ ngoài.
Chợt nhớ đến việc Quý Ninh Sanh sẽ c.h.ế.t năm ba mươi tuổi, lòng khỏi trào lên một tia nỡ.
Trận chiến năm , Quý Ninh Sanh tử thủ thành trì, giữa cảnh lương thảo, vẫn kiên cường trụ vững suốt một tháng.
Chính bởi sự kiên trì của , quân tiếp viện mới kịp thời kéo đến, giữ vững biên cương.
Lúc , cũng đang ở thành Lâm.
Trong lòng bỗng dâng lên một loại cảm xúc khó tả.
Ta rõ bản vì cớ gì mà trọng sinh, nhưng tuyệt đối chẳng để một nữa tái giá với Trần Cảnh.
Đã , Trần Cảnh đổi thê, thì đây… cũng nên một khởi đầu mới.
Ta lập tức gọi : “Chờ !”
Quý Ninh Sanh dừng bước, nghiêng mặt về phía .
Ta hỏi: “Quý đại ca, năm nay bao nhiêu tuổi ?”
Hắn cụp mắt, vẫn giữ lễ độ ung dung, đáp: “Tháng tại hạ tròn mười chín.”
Tức là, chỉ còn một năm nữa, sẽ bắt tòng quân.
Đời , chịu đựng mười năm gian khổ, từng chặt mất một cánh tay, cuối cùng mới rèn thành đại tướng quân, thiên hạ tôn xưng là “Độc Tý tướng quân”.
Ta cảm thấy, như … lẽ nào vận mệnh khắc nghiệt đến thế?
Không từ khi nào, bầu trời đổi sắc, mưa lớn trút xuống ào ào.
Ta liền mượn cớ giữ , cất lời: “Bên ngoài mưa to, giờ về e rằng cũng chẳng kịp. Chi bằng đêm nay lưu nơi đây.”
Quý Ninh Sanh chau mày do dự.
Ta chẳng cho cơ hội từ chối, liền đầu phân phó:
“Người ! Dẫn Quý đại ca tới nghỉ ở viện phía tây, mang thêm cơm canh nóng hổi. Phải , chuẩn cho một bộ y phục sạch sẽ, cùng giày và tất.”
Trận mưa lớn như , thêm chốc lát nữa, trời hẳn tối mịt. Hắn còn thể ?