Tái Giá Gả Cho Hán Phu Thô Lỗ - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:43:13
05
Lúc đây, để tâm đến một chuyện khác.
Ta hỏi: “Quý đại ca, điều gì tâm nguyện từ lâu ?”
Hắn buột miệng đáp, thái độ kiêu ngạo, cũng chẳng xu nịnh:
“Được ăn no mặc ấm là đủ.”
Vậy ?
Ta còn ngỡ, mang chí lớn dựng nghiệp lập công.
Nghĩ đến chuyện vì chút khẩu phần ít ỏi mà liều nơi sa trường, lòng dâng lên một tia xót xa.
Chợt phát hiện, mới chỉ trọng sinh nửa ngày, vị phu quân quá cố mà từng ngày đêm tưởng niệm… dường như còn chẳng bằng đang mắt .
Lẽ nào, là do quá dễ đổi dời?
Ta khẽ : “Nếu nguyện thành hôn, Thẩm gia tất nhiên ép uổng. … Thẩm gia thể mướn việc.”
Quý Ninh Sanh bật , để lộ hàm răng trắng đều:
“Thẩm tiểu thư, cần thương hại .”
Thì là một kẻ quật cường.
Ta : “Huynh cần thương xót, nhưng nhân của thì ? Chẳng lẽ họ cần ngân lượng để sống?”
Quý Ninh Sanh rốt cuộc cũng lay động, nhưng vẫn lập tức đáp ứng lưu Thẩm gia: “Đa tạ Thẩm tiểu thư. Nếu khi nào cần đến, sẽ tự tới cửa xin việc.”
Ta mỉm : “Được, chờ .”
Quý Ninh Sanh thoáng ngẩn , nghiêng đầu né tránh ánh mắt , như thể dám thẳng.
Nam tử cao lớn hiện lên vài phần thẹn thùng, gãi gãi đầu, khẽ đáp một tiếng: “Ừm.”
Quý Ninh Sanh rời .
Ta vốn tưởng, chuyện ném tú cầu hẳn kết thúc.
Nào ngờ đầy hai ngày, bên ngoài truyền vang như sấm, rằng Thẩm gia bội tín thất hứa, thừa nhận hôn sự, khinh rẻ thô phu…
Mỗi ngoài, liền chỉ trỏ bàn tán.
“Tiểu thư Thẩm gia vọng tưởng trèo cao gả cho trạng nguyên lang, thể coi trọng một hán tử quê mùa?”
“Kẻ thô phu nhận tú cầu , chắc chắn Thẩm gia cho ít bạc đuổi . Chứ như cam lòng từ bỏ hôn sự? Nhất định là ép buộc mới rời thôi!”
Tóm , mang danh ham phú phụ bần, chọn quyền quý mà chê kẻ nghèo.
Ngay cả sinh ý của Thẩm gia cũng bắt đầu chịu liên lụy.
Suy nghĩ nhiều bề, cuối cùng quyết định đích đến nhà của Quý Ninh Sanh một chuyến.
Sau khi dò hỏi khắp nơi, xe ngựa dừng một tiểu viện nông gia.
Ba gian nhà tranh, đơn sơ mộc mạc. Song trong viện thu dọn gọn gàng, tuyệt chẳng hề bẩn thỉu.
Trên tường đất trồng một vòng bạc hà, xanh mướt một màu, gió thoảng qua liền tỏa mùi hương thanh mát, khiến tinh thần sảng khoái.
Trong sân, hai hài tử chừng sáu bảy tuổi đang chăm chú luyện chữ.
Hai đứa bé thấy , chớp mắt bằng đôi mắt to tròn đen lay láy, thần sắc tò mò.
“Ta đến tìm ca ca của hai đứa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-gia-ga-cho-han-phu-tho-lo/4.html.]
Nói rõ mục đích, bất giác liếc vách tường mấy hàng chữ bằng than, nét bút mạnh mẽ hữu lực, liên miên dứt khoát, sạch sẽ gọn gàng.
Mà hai đứa trẻ , chính đang theo mẫu chữ đó mà từng nét từng nét luyện mặt đất.
Ta hỏi: “Chữ tường, là ai ?”
Tiểu họ Quý ngẩng mặt, đầy vẻ kiêu hãnh:
“Là chữ của A ca. Ca ca sách giỏi lắm. Nếu vì nuôi dưỡng và , A ca sớm thi !”
Ta xong, trong lòng khỏi cảm khái. Với vị đại tướng quân tương lai , thêm vài phần hiểu mới.
Ta sai bà tử mang điểm tâm chuẩn sẵn bày.
Hai nhà họ Quý đến chảy nước miếng, nhưng đồng thanh lắc đầu:
“A ca dặn , vô công bất thụ lộc ( công thì hưởng). Chúng ăn.”
Chẳng trách Quý Ninh Sanh nhất mực chịu thành hôn cùng , quả thật là phẩm hạnh thanh cao, đến cả mà nuôi dưỡng cũng thấm nhuần cốt cách .
Ta càng thêm kiên định trong lòng, liền :
“Ta là tiểu thư của Thẩm gia kinh thành, A ca hai đứa nhận tú cầu của , cũng xem như là tẩu tẩu của hai đứa.
“Tẩu tẩu ngoài, nên điểm tâm , hai đứa dĩ nhiên thể ăn.”
Hai đứa trẻ chớp mắt, đưa mắt điểm tâm, sang .
lúc , một bóng cao lớn phủ xuống phía lưng .
Tiểu họ Quý kêu lớn: “A ca! Huynh cưới tẩu tẩu khi nào thế?!”
Ta đầu , liền chạm ngay gương mặt tuấn tú của Quý Ninh Sanh.
Làn da màu lúa mạch của lập tức đỏ bừng, đỏ lan tới tận cổ, thậm chí chóp tai cũng chẳng thoát khỏi nhuộm sắc hồng.
Điều khiến sửng sốt hơn, là lúc để trần nửa — cơ thể rắn chắc khỏe khoắn hiện sót.
E là do mặt trời gay gắt, mắt hoa lên, mà còn thấy cơ n.g.ự.c khẽ động một cái.
06
Thân thể khẽ cứng đờ.
Lần cuối cùng thấy thể nam nhân, là chuyện mấy chục năm về .
Sau khi sinh hạ một trai một gái cùng Trần Cảnh, phu thê ít cận.
Hắn luôn lấy công vụ cớ, còn thì gánh vác việc nội trạch, cùng việc dưỡng dục hai đứa trẻ.
Trần Cảnh xưa nay thất, cũng ưa nữ sắc gần kề, nên từng nghi ngờ.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Chỉ là...
Thân thể thanh niên tráng kiện mắt, quả thật khiến khó lòng chống đỡ nổi.
Quý Ninh Sanh hẳn là thường ngày quen lao động nặng, cả cơ bắp nổi rõ, chắc khỏe hữu lực. Trong tay lúc còn xách theo một con cá chép lớn.
Thân hình quả thực cân xứng.
Eo hẹp rắn rỏi, bên là đôi chân dài thẳng tắp.
Ống quần xắn đến đầu gối, bắp chân tráng kiện, gân cốt nổi rõ.
Ánh mắt vô thức trượt xuống, dừng ở đôi chân trần của .
Dường như cũng nhận điều đó, lập tức co các ngón chân .