Tái Ngộ Mối Tình Đầu - C1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:50:53
1.
Ngày thứ hai khi xuyên , gặp Lương Húc.
Tiệc sinh nhật của Hạ Thanh Tầm, ôm chiếc bánh kem tự cùng món quà chọn lựa tỉ mỉ bước phòng bao.
Trong ánh nến chập chờn, ánh mắt chăm chú và sâu thẳm.
Bầu khí mập mờ lập tức dâng cao đến cực điểm, xung quanh đều chờ đợi Hạ Thanh Tầm nhắm mắt ước nguyện, thổi tắt ngọn nến.
Sau đó, họ bắt đầu cổ vũ, trêu chọc, yêu cầu hai hôn .
yên lặng bên rìa đám đông, thấy Hạ Thanh Tầm nâng bó hoa hồng, tinh nghịch nhón chân, đặt một nụ hôn nhẹ lên má Lương Húc.
Cô bạn cùng phòng bên cạnh sang giới thiệu với :
"Đó là bạn trai của Hạ Thanh Tầm, trai ?"
"Không chỉ trai, mà còn cực kỳ chu đáo, dịu dàng, tỉ mỉ, lúc nào cũng giữ cách với con gái khác, đúng chuẩn bạn trai hảo!"
im lặng dõi theo Lương Húc mỉm , nhẹ nhàng vén lọn tóc lòa xòa bên tai Hạ Thanh Tầm.
Rồi dời mắt , khẽ đáp lời bạn :
" là trưởng thành, đáng tin cậy, cách chăm sóc khác."
Dù gì thì... bỏ năm năm cuộc đời để dạy những điều đó.
Lương Húc ban đầu vốn chẳng hề như thế. Hắn nóng nảy, thiếu kiên nhẫn, bốc đồng, dễ cáu gắt, thậm chí phần kiêu ngạo.
Thế nhưng, mối tình đầy hai năm với Hạ Thanh Tầm cuối cùng kết thúc bằng việc cô bùng nổ tất cả bất mãn, yêu luôn bạn của .
Lương Húc cam tâm.
Vậy nên dành nhiều năm trời nghiên cứu cỗ máy thời gian, học cách yêu mà từng dạy, đó chẳng chút do dự mà về năm hai đại học—thời điểm mới bắt đầu yêu Hạ Thanh Tầm.
Dù khi , chỉ cần thêm một ngày nữa thôi, sẽ là kỷ niệm năm năm của chúng .
thể chờ .
Và giờ đây, chúng chẳng khác nào hai xa lạ.
Chủ nhân bữa tiệc là Hạ Thanh Tầm, vì thế những câu chuyện cũng xoay quanh cô và Lương Húc.
Có hỏi cô thế nào mà tìm một bạn trai hảo như .
Có tò mò hỏi Lương Húc xem bạn nào trai như .
Thậm chí, nửa đùa nửa thật :
"Mọi từng câu ' trồng cây, kẻ hóng mát' ? Một tỉ mỉ, chu đáo như Lương Húc, chắc chắn là do bạn gái cũ dạy dỗ !"
Nghe , Lương Húc cũng giận, chỉ mỉm nhàn nhạt, đó nắm lấy tay Hạ Thanh Tầm, như lời tỏ tình, mà cũng như một lời hứa:
"Không bạn gái cũ nào cả. Thanh Tầm là mối tình đầu của , cũng là..."
"... duy nhất yêu."
Dĩ nhiên "bạn gái cũ".
Vì mãi đến một năm khi họ chia tay mới ở bên .
" ", mà là " ".
điều đó cũng chẳng ngăn cản áp dụng tất cả những gì từng dạy—cách để yêu —mà đem dành trọn cho Hạ Thanh Tầm.
Trong phòng bao, ánh sáng lập lòe, bóng lay động.
Vậy nên, từ đầu đến cuối, hề thấy —kẻ đang lặng lẽ trong góc.
Mãi đến khi cắt bánh xong, Hạ Thanh Tầm phát bánh giới thiệu bạn bè.
Lương Húc bước đến mặt .
Ánh mắt giao .
miêu tả vẻ mặt của khi thấy lúc thế nào.
Nụ khựng bên môi, trong mắt thoáng qua chút hoảng hốt khó hiểu. nhanh, lấy bình tĩnh.
Khi Hạ Thanh Tầm kéo vạt áo , nhíu mày hỏi:
"Sao thế? Hai quen ?"
Lương Húc mới hồn, đưa phần bánh cắt cho , lạnh nhạt xa cách :
"Không quen."
2.
ôm chiếc bánh nhỏ, xuống ghế đơn, ánh mắt vô thức hướng về phía Lương Húc— trung tâm đám đông.
Vịt Trắng Lội Cỏ
Dưới ánh đèn lập lòe, dáng cao ráo, đôi chân thẳng tắp, từng đường nét gương mặt sắc sảo, cuốn hút đến mức ai thể sánh bằng.
Nhất là đôi mắt —sâu thẳm như mực, mỗi khi chăm chú một , lúc nào cũng mang theo vẻ vô tội và chân thành.
Vì , suốt năm năm bên , dù giận đến , buồn đến mức nào, chỉ cần thấy gương mặt , chỉ cần lặng lẽ , dịu dàng gọi một tiếng:
"Thanh Thanh."
Là dễ dàng đầu hàng, dễ dàng tha thứ.
Hương cam quýt thoang thoảng tỏa từ miếng bánh trong tay. Cô bạn cùng phòng cắn thìa líu ríu:
"Dư Thanh, mau thử , ngon cực kỳ luôn !"
"Anh đúng là quá chu đáo, thì xong , tiêu chuẩn chọn bạn trai của tớ nâng cao thêm một bậc."
khẽ cong môi, cúi đầu cắn một miếng nhỏ.
Rất quen thuộc.
Là công thức từng dạy Lương Húc.
Là món bánh mà kiên nhẫn cùng thử thử trong suốt nửa tháng, từng bước tỉ mỉ hướng dẫn .
Khi , chăm chú, nghiêm túc :
"Dư Thanh, chờ học , mỗi năm sinh nhật em, sẽ tự tay bánh tặng em."
Cuối cùng thì cũng học .
từng cho dù chỉ một .
Trên thực tế, trong dòng chảy vận mệnh của kiếp , đầu tiên gặp Lương Húc tại bữa tiệc .
Vì vốn chẳng với Hạ Thanh Tầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-ngo-moi-tinh-dau/c1.html.]
Tiệc sinh nhật cô mời cả lớp, nhưng ý định tham dự, chỉ vì bạn cùng phòng kéo cho đủ nên mới miễn cưỡng xuất hiện.
Vậy nên, kiếp , khi chúc mừng và tặng quà xong, liền rời khỏi bữa tiệc.
Cũng vì thế mà bỏ lỡ sự xuất hiện muộn màng của Lương Húc.
Chỉ đến tối hôm , khi về ký túc xá, mới bạn cùng phòng nhắc đến :
"Dư Thanh, sớm quá nên thấy bạn trai của Hạ Thanh Tầm. Đẹp trai cực kỳ luôn!"
"Có điều trông lạnh lùng, suốt buổi tiệc đều mang vẻ mặt cau , vẻ kiên nhẫn lắm."
"Bỏ qua tính cách hai hợp , ngoại hình thì đúng là xứng đôi ghê."
hứng thú với chuyện của khác, càng tò mò về bạn trai của một cô gái nào đó.
Vậy nên, khi kể, chỉ , chẳng để tâm, cũng chẳng hỏi thêm tên .
Mãi đến khi chúng quen một thời gian, vô tình thấy một bức ảnh trong phòng việc của mới bừng tỉnh—
Thì , Lương Húc chính là trai trai năm mà bỏ lỡ—
Là bạn trai của Hạ Thanh Tầm.
cũng để ý quá nhiều, dù thì… ai mà chẳng quá khứ.
Thế nhưng, giờ đây—chúng về quá khứ.
Khác với kiếp , , hầu như ai cũng đang khen ngợi Lương Húc.
Bầu khí quanh họ sôi nổi đến mức khiến —kẻ lặng lẽ ở góc khuất—càng trở nên lạc lõng.
Mang theo chút tâm trạng rõ ràng, vô thức uống thêm vài ly rượu trái cây.
Men rượu nồng nhẹ, khiến chếnh choáng, thậm chí phân biệt chuyện xuyên là thật giả.
Vì , ngoài ban công thật lâu, để gió thổi cho tỉnh táo.
Khi , bữa tiệc gần như tan.
Tay chạm cánh cửa phòng bao đang khép hờ, qua khe cửa, thấy Lương Húc đang quỳ một gối chiếc ghế sofa, nhẹ nhàng nắm lấy tay Hạ Thanh Tầm—cô say đến mức .
Hắn dịu dàng :
"Trước đây yêu, tổn thương em. Bây giờ học ."
Không thể thừa nhận, Lương Húc đúng là một thiên tài.
Chỉ cần học, thì gì là học .
3.
Sau bữa tiệc sinh nhật hôm , bắt đầu thường xuyên kể về những điều Lương Húc cho Hạ Thanh Tầm.
Ví dụ như mỗi đến gặp cô , đều mang theo một bông hồng.
Ví dụ như trong các buổi ăn uống, sẽ bóc tôm, gỡ xương cá cho cô
Lại ví dụ như luôn tự tay quà tặng, tạo những khoảnh khắc lãng mạn nhỏ bé.
À, thỉnh thoảng, còn đến lớp để cùng Hạ Thanh Tầm.
Còn về và , kể từ bữa tiệc sinh nhật đó, điểm giao duy nhất chỉ đó.
Cho đến hôm nay.
Hội guitar mà bạn cùng phòng và Hạ Thanh Tầm tham gia tổ chức một chuyến leo núi. Bạn năn nỉ cùng để chụp ảnh cho cô .
"Thanh Thanh, ơn mà! Tớ cực kỳ thích bố cục, ánh sáng và màu sắc trong ảnh chụp. Đi , tớ mời ăn đại tiệc!"
Bị cô mè nheo ngừng, đành nhận lời.
Rồi cứ thế, khoác máy ảnh lên vai, theo cô đến điểm tập kết.
Và khi đến nơi, thấy Lương Húc— đang cùng Hạ Thanh Tầm.
Hắn mặc một bộ đồ thể thao trắng đen, giữa đám đông, cúi đầu chăm chú lắng Hạ Thanh Tầm chuyện.
Có lẽ vì cảm giác ánh mắt ai đó dừng , khi kịp nghiêng đầu qua, thản nhiên dời tầm mắt nơi khác.
Bạn cùng phòng khoa trương giới thiệu kỹ năng chụp ảnh của với :
"Dư Thanh, nhiếp ảnh gia tự học thành tài, bậc thầy ánh sáng, cao thủ bố cục!"
Cô khiến bật , lịch sự đáp những bạn học đang mỉm xung quanh:
"Mình chỉ là tay ngang thôi. Nếu cần thì thể giúp chụp ảnh."
Thế là suốt cả chuyến , ít dùng đồ ăn vặt để đổi lấy một tấm ảnh .
Cho đến khi Hạ Thanh Tầm kéo theo Lương Húc bước đến, tươi :
"Dư Thanh, thể chụp giúp bọn một tấm ?"
ôm máy ảnh, mỉm gật đầu, tìm một góc giơ máy lên nhắm họ.
Thế nhưng, còn kịp ấn nút chụp, bạn cùng phòng bên cạnh lớn tiếng :
"Lương Húc, ?"
"Nhìn máy ảnh của Dư Thanh , lên nào!"
im lặng chờ khoảnh khắc nụ cứng đờ xuất hiện gương mặt , nhanh chóng bấm vài tấm hình.
Trên đường về, cả nhóm cùng xem ảnh xe khách.
Sau khi nhận những lời khen ngợi vui vẻ, cuối cùng, chúng lật đến mấy tấm ảnh bạn cùng phòng chụp cho .
Thực chụp cũng khá , chỉ một tấm, tiêu điểm vô tình bắt trúng một ngang qua phía .
Là một trai mặc áo hoodie đen, quần xám, mũ trùm đầu che bớt mái tóc lòa xòa.
Giữa tiếng đùa xôn xao, ai đó bỗng chỉ tấm ảnh, bật một câu:
"Trên mạng câu gì nhỉ? Hai vốn dĩ quen , mà lưu giữ trong cùng một khung hình… Liệu khi nào, ở một gian khác, hai thực sự quen ?"
Nụ môi cuối cùng cũng tắt lịm khi xong câu .
Câu sai.
và trai trong bức ảnh đó, ở kiếp , thực sự quen .
Anh tên là Trần Cảnh Chi.
Mối tình đầu của .
, lâu gặp .