Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TẦN VÃN - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:28:34

22

Thẩm Mặc hứng thú bừng bừng, nếu còn chút lý trí, chắc mạnh miệng hứa hẹn rằng, đợi đến ngày đăng cơ, sẽ để Triệu thế Trần Văn Đình, đảm nhiệm vị trí Thủ Phụ.

Dĩ nhiên, lời đại nghịch bất đạo như thể , nhưng ý kéo Triệu thảo luận tiếp về tình thế mắt thì thể kìm nén, suýt chút nữa loạn cả bàn cờ.

"Đệ và Sơ Bạch, bao giờ mới thành ?"

Giữa lúc , Thẩm Yểu đột nhiên lên tiếng hỏi.

Ta giật , sang Thẩm Mặc. quên mất cho Thẩm Yểu , theo giấy tờ quan phủ, Thẩm Mặc sớm nhập tịch nhà .

Nếu xét theo tam thư lục lễ, thì thực còn thiếu một cái danh phận.

Thẩm Mặc , bình tĩnh đáp: "Đợi thời cơ."

Thời cơ đó đến nhanh.

Bệnh tình của Hoàng đế đột nhiên chuyển biến , đến lập xuân thì băng hà.

Thái tử kế vị, chủ trì quốc tang, đổi niên hiệu thành Chính Hưng, lập Đường Ngọc Dao hoàng hậu.

Thẩm Mặc nhếch mép : "Thời cơ đến ."

Cháu gái của Trần Văn Đình vốn là trắc phi của Thái tử, hơn nữa sinh một hoàng tử, theo lý mà , khi Thẩm Yểu "qua đời", Trần thị là khả năng cao nhất phong hậu.

tân đế chọn Đường Ngọc Dao.

Phụ của Đường Ngọc Dao chỉ là một Lễ Bộ Thị Lang, còn nàng khi còn ở Đông Cung cũng chỉ danh phận tài nhân.

Rõ ràng, đây là tín hiệu "qua cầu rút ván".

Tân đế đang tỏ thái độ vứt bỏ Trần Văn Đình, chỉ còn xem Thẩm Mặc chịu tiếp chiêu .

Tin tức nhanh chóng lan đến hoàng cung, báo rằng Thẩm Mặc moi mật chỉ từ tay Phụ Quốc Công, chuẩn dâng lên hoàng đế.

Trong buổi chầu hôm đó, Thẩm Mặc cung kính nâng một cuộn thánh chỉ màu vàng sáng, cao giọng :

"Đây là mật chỉ tổ tiên ban cho Thẩm gia. Nay bốn bể yên bình, giang sơn vững chãi, thần đặc biệt giao trả cho bệ hạ."

Nếu luận về trơ trẽn dối, nếu Thẩm Mặc nhận thứ hai, ai dám nhận thứ nhất.

Tân đế khẽ nâng tay, hiệu cho Dương Hải tiến lên tiếp chỉ.

đúng lúc Dương Hải cung kính dâng lên, tân đế bất ngờ vung tay, mạnh đến mức cho một bạt tai trời giáng!

"Chát!"

Mật chỉ rơi khỏi tay Dương Hải, lăn đúng gầm long ỷ.

Dương Hải hoảng hốt quỳ rạp xuống đất, run rẩy lắp bắp, giọng nghẹn như sắp :

"Nô tài đáng chết! Nô tài đáng chết!"

tân đế chỉ nhàn nhạt phất tay, giọng điệu thản nhiên:

"Ngươi đúng là ngu xuẩn. Đây là mật chỉ tổ tiên ban xuống, trẫm cũng thể tùy tiện xem xét. Nay vật lăn long ỷ, rõ ràng là tổ tiên hiển linh, trẫm vững vàng ngai vị, an định giang sơn."

Ta sai .

Nếu về trơ trẽn dối, tân đế mới là nhất thiên hạ.

Tân đế sang, ánh mắt nghiêm nghị:

"Trước đây, khanh từng dâng lên chứng cứ về việc Thủ Phụ hãm hại trung lương, câu kết địch phản quốc, lạm quyền tham ô. Nay trẫm lệnh cho Cẩm Y Vệ, Hình Bộ, Đại Lý Tự tam ti hội thẩm, nhất định cho trẫm và thiên hạ một lời giải thích!"

Thẩm Mặc đương nhiên thuận nước đẩy thuyền, vẻ mặt đầy lòng trung thành, lập tức quỳ xuống dập đầu, cảm tạ thánh ân.

còn kịp dậy, giọng điệu tân đế đổi, nhẹ nhàng hơn nhiều:

"Thẩm ái khanh trung thành đáng khen, trẫm yên tâm. Nay phong khanh Trấn Phủ Tướng Quân, lĩnh năm nghìn binh mã, lập tức hội quân cùng mười vạn đại quân đó, trấn áp phản quân."

"Thần lĩnh chỉ!"

Thẩm Mặc thoải mái nhận lệnh, nhưng ngay đó, cất giọng vang dội:

"Năm ngoái, khi thần khải hồi kinh, gia phụ thần định hôn sự với phủ Vinh An Bá. Nay thần thành khi xuất chinh!"

23

Phải rằng, đời ai hiểu chuyện hơn Thẩm Mặc.

Trước khi xuất chinh, nhất quyết tổ chức hôn lễ , xem như đem giam kinh thành, con tin cho tên cẩu hoàng đế .

Cũng may, ba lễ thư, sáu lễ cưới từ khi Thẩm Mặc gặp nạn tiến hành gần xong. Sau đó, "chết" , hai nhà dường như cũng quên luôn chuyện .

Chỉ là bộ giá y vẫn kịp thêu. Trước , cũng từng nghĩ đến chuyện lập gia đình, nên từng chuẩn .

Không ngờ, Thẩm Yểu mang đến cho .

"Năm đó khi gả Đông Cung, hoàng gia cắt cử ba mươi vị tú nương tinh xảo nhất để may bộ giá y . Đoá mẫu đơn chính là do tự tay thiết kế và thêu lên. Giờ , thì cứ dùng bộ ."

Giọng của Thẩm Yểu ẩn chứa một tầng ý vị sâu xa, ánh mắt nàng phức tạp khó đoán.

Thẩm Mặc chỉ gì.

Phượng xuyên mẫu đơn bằng chỉ vàng, hoa lệ cao quý, từ đến nay chỉ Thái tử phi mới mặc.

Được thôi, nếu các sợ, thì e ngại?

Mùa xuân, hoa đào chớm nở, thản nhiên khoác lên giá y, bước kiệu hoa.

Kiếp , dây thừng trói buộc, bài vị ôm lòng.

Thẩm Mặc vận hỉ phục, cưỡi lưng ngựa cao to, đắc ý hào hùng, rước về nhà.

Bước qua chậu than, giẫm nát ngói vỡ, cùng uống rượu giao bôi, kết tóc se duyên.

Thẩm Mặc khoác lên một hồng y, trông vô cùng tuấn tú. Ta ngờ , cuối cùng thực sự gả cho .

Nghĩ đến việc lên hoàng đế, chính là hoàng hậu, trong lòng nhịn dâng lên chút vui vẻ cùng kiêu hãnh. Nhìn ánh nến hỉ rực sáng, hì hì:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tan-van/chuong-8.html.]

"Cuối cùng cũng là cưới ."

Tờ hôn thư nhập trướng xem cũng chẳng còn tác dụng gì nữa.

Thẩm Mặc rạng rỡ, đột nhiên bế bổng lên ngang :

"Phu nhân hà tất than thở, trong phòng khuê mật, trượng phu ở rể của nàng cũng mà."

Ta chống tay n.g.ự.c : "Khoan, khoan ! Đợi chút, định gì?"

Hắn đặt xuống giường hỉ, cúi xuống chằm chằm: "Đêm tân hôn, nàng xem nên gì đây?"

Ánh mắt vô thức trượt xuống, dừng ngay chỗ thắt lưng : "Chẳng thương chiến trường, thể chuyện đó ?"

"Hả?! Hả?! Lão tử thể chuyện đó? Mẹ nó ai thế? Là cái tên cử nhân từng cưới nàng? Hắn thi tiến sĩ còn đậu, miệng lưỡi lắm chuyện!"

"Không ."

Tên cử nhân chẳng qua từng gặp hai ở học đường của ngoại tổ phụ, đưa vài quyển chữ, để Thẩm Mặc , cứ nhớ mãi quên.

"Vậy là tên con trai bất tài của Tri châu ?"

"Hắn còn chẳng quen ."

Thẩm Mặc liệt kê một loạt những kẻ từng chuyện với ở Lương Khê, thật sự kinh ngạc vì trí nhớ của quá .

"Thật cũng ai , chỉ là đồn rằng, thanh lâu mà đến tay nữ nhân cũng dám chạm ..."

Chuyện cũng hẳn, nhưng thể là vì kiếp từng thấy lấy vợ, sở thích đoạn tụ, nên tự suy đoán như .

Có lẽ thấy nghiêm túc quá, sắc mặt Thẩm Mặc đen thui, kéo thắt lưng , liền nhào đến cắn .

"Hôm nay, để phu nhân tận mắt kiểm chứng, tránh để lời gièm pha ảnh hưởng đến hình tượng của vi phu!"

"Chàng ! Ngày mai còn xuất chinh, đêm nay nên nghỉ ngơi sớm mới đúng..."

" , chiến trường đao kiếm vô tình, phu nhân vẫn nên sớm để hậu duệ cho thì hơn."

"Ưm ưm... đừng cắn... ê, chỗ đó ... Thẩm Mặc, Chàng tránh ... ưm..."

Đáng đời kiếp lấy vợ, hành hạ c.h.ế.t !

24

Ngày hôm , khi mở mắt, sợi dây căng trong lòng cuối cùng cũng buông lỏng. Ta rốt cuộc sống qua đêm tân hôn.

Còn Thẩm Mặc, trời sáng dẫn binh rời .

"Ở nhà chờ , nếu trong phủ kẻ nào dám bắt nạt nàng, cứ việc đánh trả, sẽ chống lưng cho nàng."

Vừa cài thắt lưng, dặn dò. Nghĩ đến điều gì đó, bật :

" mà nghĩ , chắc cũng chẳng ai thể bắt nạt nàng ."

Câu chắc . Kiếp chẳng hại ngay tại phủ Phụ Quốc Công, mất mạng một cách vô ích ?

***Truyện đăng page Ô Mai Đào Muốn, hoặc audio YT Mây Lấp Lánh, mong các bạn iu REUP nhoa!!!***

Ta tiễn , trong lòng vẫn chút lo lắng, bèn đưa tín vật của nhà Tiêu cho , để Triệu theo cùng quân sư. Có tiền trong tay, mưu sĩ bên cạnh, trận chiến chắc chắn sẽ vững tâm hơn một chút.

Thẩm Mặc , là nửa năm trời.

Ta sớm chuẩn tâm lý, cứ an phận Thế tử phi ở phủ Phụ Quốc Công, tiện thể điều tra xem kiếp rốt cuộc ai hại mất mạng.

Phụ Quốc Công là kẻ vô dụng, bên ngoài thì vẻ nghiêm nghị, nhưng thực chất nhát gan, tham tiền háo sắc. Chuyện tàn nhẫn nhất mà từng lẽ chính là đánh Thẩm Mặc năm đó. Không giống như gan g.i.ế.c .

Người cưới là một tiểu thư danh môn, cũng vài thủ đoạn, nhưng những trò đó chỉ dùng để đấu đá trong hậu viện mà thôi.

Còn Thẩm Ẩn thì thành , cũng chẳng đe dọa gì đến ...

Khoan !

Đột nhiên nhớ kiếp , khi Thẩm Mặc nhường ngôi, trị vì đến hai mươi lăm năm, mà thái tử của ngoài ba mươi.

Nếu cả hai kiếp đều giống , tính toán thời gian thì đứa nhỏ hẳn con của Thẩm Ẩn!

Vậy là của ai?

Ta nghĩ mãi , chỉ đành âm thầm để ý.

May mà kiếp , Thẩm Mặc vẫn còn sống, ai dám động .

Giống như kiếp , đến tháng bảy, tháng tám, nhiều nơi xảy lũ lụt.

Sợ rằng bệnh dịch bùng phát bất ngờ, dựa theo ký ức đời , bảo Tiêu Lương tích trữ một lượng lớn dược liệu, cũng gửi cho Thẩm Mặc một nửa.

Ngày đó, cuối cùng cũng đến.

Dịch bệnh bùng phát, thậm chí còn dữ dội hơn kiếp , bắt đầu từ Thanh Châu, lan rộng như lửa bén đồng khô.

Lũ lụt kiểm soát hiệu quả, khiến dân chúng nhiều nơi lâm cảnh màn trời chiếu đất, giờ thêm dịch bệnh hoành hành, từng đoàn lưu dân ùn ùn kéo về kinh thành.

Khi ca tử vong đầu tiên xuất hiện trong thành, cả con phố lập tức Ngũ Quân Doanh đuổi ngoài, đồng thời bốn cổng thành đóng chặt, chỉ cho , cho .

Bên ngoài bốn cổng thành, ngày càng nhiều lưu dân tụ tập.

Phát cháo phát thuốc chẳng khác nào muối bỏ biển, t.h.i t.h.ể c.h.ế.t đói, c.h.ế.t bệnh trong các khu lều tạm bên ngoài thành chất thành đống.

Quan phủ sợ rắc rối, định lén đem xác thiêu hủy chôn, ai ngờ chọc giận dân chúng.

Trong khi đó, bên trong thành, các gia tộc quyền quý vẫn an nhàn ca múa, chẳng hề .

Trong ngoài đều nguy cấp, giang sơn lung lay, mà tân hoàng còn dành thời gian tuyển tú nữ.

Dân oán sục sôi, lưu dân ngoài thành bắt đầu kết thành nhóm, dựng thang , trèo tường thành.

Đám binh lính giữ thành từng thấy cảnh tượng , liền lệnh b.ắ.n tên g.i.ế.c .

Khi mũi tên đầu tiên của hoàng thành xuyên qua một thường dân tay tấc sắt, lưu dân ngoài thành lập tức đoàn kết, ngay tại chỗ mà tạo phản.

thời khắc đó.

Thẩm Mặc thống lĩnh nghĩa quân thu phục, cùng mười vạn tinh binh phương Bắc, bất ngờ trở về kinh thành.

Vây chặt hoàng thành.

Loading...