Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TẦN VÃN - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:28:33

19

Chuyện mật chỉ lan truyền khắp kinh thành, quần thần âm thầm bàn tán, tự nhiên cũng truyền đến Đông Cung.

Nghe Thái tử nổi trận lôi đình, suýt nữa bóp c.h.ế.t Thái tử phi đang mang thai.

"Hãy ! Mật chỉ rốt cuộc ở ? Thẩm Mặc thực sự còn sống ?"

Đám cung nữ quỳ thành một hàng, run như cầy sấy, ai dám can ngăn. Những kẻ đó từng khuyên bảo đều Thái tử sai lôi ngoài đánh c.h.ế.t ngay lập tức.

Thẩm Yểu mặt thoáng hiện nét bi thương: "Ngài chẳng tận mắt thấy t.h.i t.h.ể ? Thuyền cũng nổ tung thành từng mảnh, Thẩm Mặc thể chạy thoát bằng cách nào? Đệ bơi."

"Thẩm Mặc quỷ kế đa đoan, trốn thoát khỏi Trường Lạc Cư…" Thái tử nhớ đến cái đầu phình trương trắng bệch và đống tàn chi ném mặt , sắc mặt cũng trắng bệch theo. "Vậy mật chỉ ?"

Thẩm Yểu gạt tay Thái tử , lạnh: "Thiếp chỉ là phận nữ nhi, đại sự thế thể để ? Nếu Thái tử thực sự , vì hỏi phụ ?"

Thái tử hất tay nàng : "Nếu ông , sớm dâng lên cho Cô ! Cần gì đợi đến bây giờ!"

"Hơn nữa…" Hắn nheo mắt chằm chằm Thẩm Yểu. "Phụ nàng , khi tổ phụ nàng qua đời, giữ mẫu nàng chuyện riêng. Nói chừng, mật chỉ trao cho mẫu nàng! Rồi bà truyền cho nàng!"

Thẩm Yểu nhịn bật . Hãy xem phụ nàng nhu nhược vô dụng đến mức nào, đến độ Thái tử cũng tin rằng tổ phụ nàng thà giao vận mệnh gia tộc cho một nữ nhân ngoại tộc, còn hơn là trao cho chính con trai .

, nếu phụ nàng yếu hèn đến thế, nàng vây hãm trong bức tường cao , Thẩm Mặc vốn thể vô lo vô nghĩ, biên ải tòng quân, trở thành sát thần khiến ai ai cũng khiếp sợ.

Và còn đó nữa, hi sinh ngoài chiến trường…

Thẩm Yểu đến góc cung điện, nơi treo bộ giá y của nàng. Trên lớp lụa đỏ tươi, từng đóa mẫu đơn vẫn còn đó, mỗi đường kim mũi chỉ đều do chính tay nàng thêu nên. từ khi Đông Cung đến nay, Thái tử từng liếc mắt nàng, càng cần đến bộ giá y .

Nàng hung hăng đẩy ngã bộ giá y, giẫm lên hai cái mới thấy hả giận, đó đầu với Thái tử:

"Thái tử mật chỉ ở ?

"Ta đưa ngài ."

Nửa đêm hôm đó, một con bồ câu mang tin từ Đông Cung bay , nhưng chặn bắt.

Thủ phụ Trần Văn Đình tờ giấy buộc chân chim, lệnh đổi vài chữ, đó mới thả nó .

Bồ câu cứ thế bay thẳng tầng cao nhất của Thiên Âm lâu, mảnh giấy lấy xuống, kẻ từ cửa lâu hối hả rời .

Tin tức qua nhiều chuyển tay, cuối cùng cũng đến chỗ và Thẩm Mặc.

Nhận tin Thái tử đưa Thẩm Yểu xuất cung đến Phổ Tế Tự, chúng lập tức bắt tay chuẩn .

Sáng sớm ngày hôm , một vị khách mời mà đến chặn đường Thẩm Mặc.

Không ngờ rằng đến là Thẩm Ẩn – của Thẩm Mặc.

Thẩm Ẩn sải bước trong, thiếu niên tròn tuổi đội mũ trưởng thành, hình gần bằng , một thư sinh văn nhã, trông như một cây lan ngọc ngà. Khuôn mặt giống Thẩm Mặc đến bảy phần tràn đầy vui mừng và nôn nóng, thấy Thẩm Mặc liền nhào đến ôm chặt lấy .

"Ca?! Ca, thực sự còn sống!"

Hắn ôm chặt lấy Thẩm Mặc, rống như một đứa trẻ, nấp rèm đến ngây .

Không tỷ ruột thịt, từ nhỏ quen với sự cô độc, ngờ trong gia đình công hầu kiểu tình cảm thế .

Thẩm Mặc bất đắc dĩ vỗ nhẹ lưng : "Được , vẫn đang bình an ?"

Thẩm Ẩn hít hít mũi: "Tỷ tỷ c.h.é.m mấy đao, còn trúng độc, ca, chịu bao nhiêu khổ sở ?"

Thẩm Mặc dịu giọng : "Không , đó đều là chuyện mấy tháng . Tỷ tỷ cũng thật là, thế để dọa gì?

"Mà , tìm đến đây?"

Thẩm Ẩn bĩu môi: "Hôm qua đến Đông Cung thăm tỷ tỷ, tỷ lén cho , Thái tử . À, đến là để báo với , đừng Phổ Tế Tự, bên đó mai phục, hôm nay Thái tử thực sẽ đưa tỷ tỷ đến Trường Lạc Cư."

Thẩm Ẩn gấp đến mức lắp bắp: "Cái… cái tin Trần… Trần Văn Đình đổi , Thái tử và tỷ tỷ Trường Lạc Cư, bố trí mai phục ở Phổ Tế Tự, chờ mắc bẫy!"

Thẩm Mặc liếc mắt hiệu cho , trong lòng lập tức dâng lên một linh cảm chẳng lành.

20

Vào mùa đông năm Hồng Hi thứ hai mươi hai, một trận hỏa hoạn bất ngờ bùng lên tại Phổ Tế Tự.

Ngôi cổ tự ngàn năm, từng là nơi hương khói thịnh vượng, tiếng kinh kệ dứt, chỉ trong chớp mắt hóa thành tro tàn.

Trong biển lửa , Thái tử phi cùng đoàn tùy tùng đều táng .

Thái tử giận dữ, lệnh Đại Lý Tự điều tra bộ sự việc. Lại vì bi thương tột cùng mà bãi triều ba ngày, khiến triều đình chìm trong bầu khí tang thương.

Cùng ngày hôm đó, tại Trường Lạc Cư, nơi trời xuất hiện dị tượng, Thái tử vi phục đến xem Long Thạch.

Không ngờ tình cờ gặp Thế tử phủ Phụ Quốc công – Thẩm Mặc, đồn thổi rằng trúng mai phục bỏ mạng từ vài tháng .

Trước ánh mắt kinh ngạc của , Thẩm Mặc dâng lên bằng chứng xác thực, trực tiếp chỉ đích danh Thủ phụ Trần Văn Đình.

Hắn tố cáo Trần Văn Đình thông đồng với Bộ Binh, biển thủ quân lương, câu kết với dị tộc, bán nước cầu vinh, hãm hại tiền tuyến chủ soái Bắc Cảnh – Dư Tuấn Cẩn.

Ngự Sử Đài nhanh chóng nhập cuộc, trình tấu chương lên triều, liệt kê hàng loạt tội trạng của Trần Văn Đình trong thời gian nhậm chức: Kết bè kết đảng, hãm hại trung lương, trừ khử kẻ bất đồng, tham ô hối lộ, lộng quyền vô độ, khiến triều chính mục ruỗng, lòng dân bất an.

Giữa triều đình, Trần Văn Đình mặt đổi sắc, lạnh kêu oan, thậm chí còn quỳ xuống.

Bách quan im như cút, nhưng chỉ một lúc , họ đồng loạt , kêu oan, sức chứng minh Thủ phụ trong sạch.

Chỉ Thẩm Ẩn cùng vị Ngự sử dâng sớ là kiên quyết về phía Thẩm Mặc.

Bách quan đồng lòng, thể tạo nên một cảnh tượng hiếm trong suốt hơn hai trăm năm lập quốc Đại Ung.

Từ vẻ bình thản ban đầu đến sắc mặt trắng bệch đó, Trần Văn Đình chỉ thực sự hoảng loạn khi thấy tia lạnh lẽo lóe lên trong mắt nheo nheo của Thái tử.

Thái tử, đang chìm trong bi thương vì mất Thái tử phi, day trán, chậm rãi :

"Thẩm khanh c.h.ế.t sống , Cô thực lòng lấy may mắn. Khanh chịu nhiều khổ cực, cứ về phủ dưỡng thương, sẽ trọng dụng.

"Còn chuyện của Thủ phụ, để hãy bàn."

Lời thốt , sắc mặt quần thần muôn hình vạn trạng, kẻ vui mừng, kẻ thất vọng.

Thẩm Mặc rầm rộ trở về phủ Phụ Quốc công, Phụ Quốc công ôm lấy đứa con c.h.ế.t hụt bấy lâu của , đến thảm thiết, nghĩ đến Thái tử phi mà ông dốc lòng nuôi dạy táng trong biển lửa, càng dữ dội hơn.

Thẩm Ẩn thì , ôm chặt lấy Thẩm Mặc chịu buông.

Chỉ kế mẫu của là lộ rõ vẻ hoang mang bất an.

Thái tử phái đại thái giám đắc lực bên – Dương Hải theo, phần thưởng như nước chảy tràn phủ Phụ Quốc công.

***Truyện đăng page Ô Mai Đào Muốn, hoặc audio YT Mây Lấp Lánh, mong các bạn iu REUP nhoa!!!***

"Quốc công gia, thế tử trở về là chuyện , là chuyện mà!"

Phụ Quốc công lau nước mắt: "Ừ, con chịu khổ !"

Thẩm Mặc, mang chính khí chiến trường, thẳng thắn :

"Phụ , con trong phủ một đạo mật chỉ do Thái Tổ ban xuống?"

Dương Hải đảo mắt, Phụ Quốc công lập tức hóa đá.

"Chuyện … chuyện …"

Nhân lúc bộ sự chú ý của bọn họ dồn Thẩm Mặc, cùng Triệu , Thanh An và những khác đổi dung mạo, lặng lẽ chuyển đến nơi ở mới.

Thanh An nghi hoặc: "Thế tử vì đường đường chính chính xuất hiện?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tan-van/chuong-7.html.]

"Bởi vì chúng bại lộ ."

Triệu đáp: "Thay vì chờ đối phương giăng bẫy, chi bằng đặt hết lên bàn cờ, chơi một ván minh bạch."

Vụ tập kích đường hồi kinh chứng tỏ kẻ địch nắm rõ hành tung của chúng ; còn chuyện Thẩm Ẩn đến cửa chỉ càng khẳng định thêm rằng từng cử động của và Thẩm Mặc đều trong tay bọn chúng.

"Vậy thì Tiểu Thẩm đại nhân…" là địch là bạn?

Ta nhớ kiếp , Thẩm Mặc một cô độc, cuối cùng đem giang sơn trao cho con trai của Thẩm Ẩn.

Nếu Thẩm Ẩn là kẻ địch, Thẩm Mặc kiếp tín nhiệm như ?

nếu Thẩm Ẩn là bạn, tại dẫn chúng lối khác để đến Phổ Tế Tự?

Những gì hiểu rõ, cứ để thời gian trả lời, sớm muộn gì đáp án cũng sẽ tự nhiên hiện .

Ta bước hậu viện, gõ cửa một gian phòng nhỏ.

"Mời ."

Đẩy cửa , chỉ thấy một nữ tử áo trắng hơn tuyết, tóc đen như thác, chỉ là đôi mắt nhắm nghiền, gò má tiều tụy.

Những ngón tay lộ ngoài chăn đều nhuốm sắc đen, dường như trúng độc nhiều năm.

"Giác Vân tỷ."

Tựa như tinh mờ trong ngân hà, nhưng cánh rừng sâu tĩnh lặng.

Thẩm Yểu, tự Giác Vân.

Thẩm Mặc bên mép giường nàng, đôi mắt hoe đỏ.

"Nàng hạ độc, đại phu sợ rằng từ ba, bốn năm .

"Độc quá mạnh, nhưng vì kéo dài quá lâu, khiến thể nàng tổn hao nặng nề, đứa trẻ trong bụng cũng giữ ."

Từng chút, từng chút một, độc nhỏ xuống mỗi ngày, kẻ tay bao giờ là nữ nhân Đông Cung, mà chính là đầu gối tay ấp với nàng.

Ta nhớ đến dáng vẻ Thẩm Yểu khi khoác chiến bào đỏ thắm, rong ruổi nơi Bắc Cảnh, lẽ nàng cũng chẳng giữ cốt nhục của Thái tử.

"Không giữ thì thôi! Chỉ cần giải độc, thể sẽ bồi dưỡng ."

Ta siết chặt cổ tay gầy yếu của nàng, nước mắt kìm mà rơi xuống.

Thái tử phi Thẩm Yểu c.h.ế.t mùa đông năm Hồng Hi thứ hai mươi hai.

Cùng ngày hôm đó, Thẩm Giác Vân chào đời nữa.

Kiếp , cuối cùng và Thẩm Mặc cũng cứu nàng .

21

Tình thế ngày càng căng thẳng.

Ở biên giới phía Bắc, Ô Lan Hùng liên tiếp chiếm bảy thành, nhưng chiến tuyến kéo dài khiến quân lực phân tán, dần lâm tình trạng kiệt sức, khó lòng tiếp tục tiến công. Phía Tây chiến sự vẫn giằng co, thể cầm cự thêm một thời gian. đáng lo nhất chính là quân khởi nghĩa—từ một đốm lửa nhỏ giờ bùng lên như cháy rừng, thế thể ngăn cản.

Thái tử trấn áp, nhưng triều đình lúc còn tướng giỏi để dùng. lúc đó, dâng tấu, xin để Thẩm Mặc dẫn quân bình loạn.

Thái tử im lặng đáp.

Vụ án của Thủ Phụ vẫn kết quả, mà Thẩm Mặc khi trở về, chẳng gì khác ngoài hòa với đám công tử ăn chơi trác táng ở kinh thành, ngày ngày trác táng trong thanh lâu, ngủ với đủ loại hoa khôi.

Bộ dạng , rõ ràng là đang ép Thái tử sớm đưa quyết định.

Thái tử cũng đang chờ. Chờ để thái tử phi năm đó rốt cuộc biến mất khỏi mắt như thế nào, và hiện tại nàng đang ở .

Chuyện nhất định liên quan đến Thẩm Mặc, nhưng thể hiểu nổi, vòng vây chặt chẽ của cấm quân, Thẩm Mặc cách nào để đưa khỏi Trường Lạc Cư? Dù huy động Đại Lý Tự điều tra, nhưng đến giờ vẫn chút manh mối!

"Một lũ vô dụng!"

Thái tử nổi giận, quét hết đồ bàn xuống đất, hai mắt đỏ bừng.

Mật chỉ vốn là do phụ hoàng ngầm điều tra, nhưng nay cho thiên hạ đều . Càng đáng giận hơn là, theo bước mất tích của Thẩm Yểu, mật chỉ cũng rõ tung tích!

Thái tử bắt đầu lo sợ, nếu giao quân cho Thẩm Mặc, lỡ như lợi dụng cơ hội tranh đoạt binh quyền, phản bội chiến trường, liên thủ với quân khởi nghĩa, cầm mật chỉ trong tay ép thoái vị thì ?

Dường như để chứng thực nỗi bất an của , Dương Hải còn bẩm rằng, Thẩm Mặc trực tiếp hỏi Phụ Quốc Công về tung tích của mật chỉ. lão hồ ly giả ngu, ấp úng mãi mà đưa câu trả lời.

Nếu mật chỉ thật sự trong tay Phụ Quốc Công, mà lão còn dám giả vờ gì, thì lão tuyệt đối thể sống yên!

Giống như xử lý Thẩm Mặc !

Cũng như năm đó, khi xử lý Dư Tuấn Cẩn!

Thái tử yêu Thẩm Yểu, nhưng thể chấp nhận chuyện trong lòng nàng khác.

Trần Văn Đình việc , khiến Dư Tuấn Cẩn tướng lĩnh của Da Bách b.ắ.n mười bảy, mười tám mũi tên, c.h.ế.t thây! Nghĩ đến đó, liền cảm thấy hả hê!

… dù Trần Văn Đình hữu dụng, giúp giải quyết ít chuyện dơ bẩn trong mấy năm qua, thì đợi đến khi lên ngôi, cũng thể giữ .

Dã tâm và tham vọng quyền lực của Trần Văn Đình quá lớn, một kẻ thể hạ thuốc tuyệt tự lên chính con gái ruột của còn đáng sợ hơn cả Thẩm gia!

Giờ đây, quyền thế của Trần Văn Đình lớn đến mức bộ triều thần đều về phía , nếu nhân cơ hội đổi lấy mật chỉ, tương lai chắc chắn sẽ trở thành mối họa trong việc cầm quyền của !

hiện tại, Thẩm Mặc nghênh ngang trở về, Thẩm Yểu bỏ trốn, mà mật chỉ thì rõ ở !

Vô dụng! Đám là một lũ vô dụng!

Cả Đông Cung đập phá tan tành, bên ngoài truyền tin rằng Thái tử vì đau buồn sự của Thái tử phi, đến mức suýt ngất khi túc trực bên giường bệnh của Hoàng thượng.

Tin tức lan truyền khắp nơi, cuối cùng cũng đến tay và Thẩm Mặc.

Lẽ giờ đang trong thanh lâu chè chén, nhưng lúc để râu ria lởm chởm, cạnh , cùng Triệu đấu cờ với Thẩm Yểu.

Sắc mặt tỷ tỷ khá hơn nhiều, nhưng gầy trông thấy.

"Không ngờ Triệu chỉ giỏi mưu lược, mà cờ nghệ cũng cao hơn tỷ tỷ một bậc."

Thẩm Mặc , đến giờ hiểu tại để Triệu về kinh để chuẩn .

Từ lúc hồi kinh đến nay, từng nước bàn cờ đều do Triệu sắp đặt.

Từ việc khiến cuộc truy sát trong bóng tối lộ mặt , chuyển mật chỉ và lên vũ đài, đến việc khiến bộ triều thần đồng thanh bảo vệ Trần Văn Đình, tất cả đều là những nước cờ mà Triệu tính .

"Thế tử quá lời . Cờ của Thẩm tiểu thư biến hóa khôn lường, lão phu cũng chỉ gắng gượng chống đỡ mà thôi."

Triệu khiêm tốn đáp.

Ông hiểu rõ thế cục trong kinh thành, bởi ông từng là mưu sĩ Thái tử đời coi trọng nhất.

Năm đó, khi Hoàng thượng còn là một Hoàng tử bệnh tật, ông từng một vị trưởng tài đức vẹn .

cũng chính vì tài đức vẹn , vị Thái tử đó phụ hoàng nghi kỵ.

Lòng nghi ngờ gieo xuống, tất kẻ nhân cơ hội mưu hại.

Ngày càng nhiều "chứng cứ" về việc Thái tử kết đảng mưu quyền đưa đến mặt tiên đế, hết đến khác gièm pha, cuối cùng dẫn đến kết cục Thái tử giáng xuống thứ dân, trục xuất khỏi kinh thành, c.h.ế.t đường đầy.

Thái tử thất thế, Triệu cũng truy sát, suýt chút nữa mất mạng, may nhờ ngoại tổ phụ cứu giúp, tên đổi họ, mới thể bảo tính mạng.

Ông mang ơn nghĩa , cũng thấu cục diện triều đình, nên những năm qua cam tâm một mưu sĩ an phận ở Lương Khê, dấn chính trị nữa.

Nếu vì mối quan hệ giữa và Thẩm Mặc, và vì thế cục trong triều phức tạp đến mức chỉ cần sai một bước sẽ thất bại , Triệu sẽ về, chịu để bản dính vũng bùn chính trị một nữa.

 

Loading...