Thái Tử Gia Là Cún Con Ngây Thơ - 1
Cập nhật lúc: 2025-05-24 17:16:42
Thái tử gia Bắc Kinh lần đầu tiên đăng ảnh cơ bụng quyến rũ siêu nóng bỏng, để tiêu đề: [Chờ em trên giường.]
Tiểu hoa đán đang hot đáp lại từ xa: [Đêm nay lại về nhà sớm.]
Trong một đêm, toàn mạng điên cuồng đẩy thuyền CP: [Ngọt thôi rồi, như này là công khai đúng chứ?]
Nhưng, nếu cô ta là bạn gái được công khai, vậy tôi là ai?
1
Tôi là nữ minh tinh nổi bằng scacal tiếng xấu vang rền giới giải trí.
Vận khí dạo này khá là ẩm ương, mấy bộ phim nổi rần rần đều bị cấm vì diễn viên khác phạm tội.
Tâm trạng tôi không tốt, không lòng dạ nào quay phim.
Người đại diện nhân dịp này nhận cho tôi một chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp.
Khách mời đặc biệt được mời đến, ngoài tôi ra, còn có tiểu hoa đán đang hot Tô Kỳ.
Là bạn gái tin đồn của thái tử gia Bắc Kinh Tống Tự Từ, cũng là đối thủ của tôi.
Sau khi chính thức lên sóng, MC để chúng tôi chào hỏi với khán giả.
Tô Kỳ lên tiếng trước, cô ta mặc váy liền màu lam nhạt, giọng nói ngọt ngào: “Chào mọi người, mình là Kỳ Kỳ của cả nhà nè.”
MC cười hùa theo: “Biết đâu một thời gian ngắn nữa, có thể đổi sang gọi thành Tống phu nhân rồi.”
Trong âm thanh ồn ào, Tô Kỳ cúi đầu, ngượng ngùng cười một tiếng: “Vẫn còn sớm quá.”
Tôi nhịn không được, nhíu mày một cái.
Nhưng vì lịch sự, cũng không có ngắt lời Tô Kỳ.
Bão bình luận sôi trào:
[Á á á á á, như này là bé Kỳ thừa nhận quan hệ yêu dương với anh Tống rồi! Hai ngày trước vừa xem bói, nói bé Kỳ nhà chúng ta có tướng làm con dâu hào môn, là người cực giàu sang, không ngờ lại nhanh chóng trở thành thái tử phi Bắc Kinh như vậy.]
[Kỳ Kỳ đáng yêu quá đi, chẳng trách thiếu gia lạnh lùng không gần nữ sắc trong truyền thuyết kia lại động lòng. Ngọt xỉu!!!]
[Mọi người thấy ảnh trên Weibo cả chưa? Má ơi, dáng người anh Tống cũng ngon quá rồi, tui nhìn hoi mà cái đầu tui đã hoạt động hết năng suất rồi, không dám tưởng tượng cuộc sống của Kỳ Kỳ hạnh phúc cỡ nào.]
Lúc này, có người để ý tới tôi đang ngồi một góc:
[Chờ chút, nhỏ tâm cơ Trần Nịnh kia tỏ thái độ gì vậy, không phải là ghen ghét bé Kỳ nhà mình với anh Tống đấy chứ? Đáng sợ thật mà.]
[Kỳ Kỳ của chúng ta nổi hơn cô ta, được yêu quý hơn cô ta, bạn trai còn lại thái tử gia Bắc Kinh, nửa đời sau hưởng vinh hoa phú quý vô tận, ha, chắc chắn trong lòng cô ta đang ghen chết được ấy.]
Nhìn thấy mấy bình luận độc địa kia, tôi hơi bất ngờ.
Tôi không phải đang ghen tị với Tô Kỳ, chỉ là hơi nghi ngờ.
Ba ngày trước, tên đàn ông cứng nhắc Tống Tự Từ kia không đồng ý thử tư thế mới, chúng tôi ầm ĩ một trận, đang chiến tranh lạnh.
Tôi chặn toàn bộ các mạng xã hội của anh.
Không ngờ tên cẩu nam nhân kia không liên lạc được tôi, tối hôm qua thế mà lại lần đầu chạm vào Weibo đã bỏ xó tám triệu năm kia.
Trong ảnh, người đàn ông vừa tắm xong, nằm trên giường, mấy giọt nước trong suốt điểm xuyến cơ bụng rắn chắc, ngón tay thon dài nắm lấy ga giường màu tối, tỏa ra vẻ quyến rũ mê người khó diễn tả bằng lời.
Tiêu đề là: [Chờ em trên giường.]
Lại càng đẩy không khí mập mờ này lên cực hạn.
Mấy phút sau, Tô Kỳ chia sẻ lại bài đăng này, ngượng ngùng phản hồi từ xa: [Đêm nay lại về nhà sớm.]
Tối hôm đó, CP Tô Kỳ và Tống Tự Từ bay thẳng lên đầu Hotsearch.
Lời đồn sục sôi, như thể có thật.
Top bình luận của fan CP: [Ngọt xỉu ạ, đây là công khai đúng không?]
Tôi nhìn mà mặt đầy chấm hỏi.
Nếu Tô Kỳ là bạn gái được công khai của Tống Tự Từ, vậy tôi là ai?
Lẽ nào cẩu nam nhân kia mới chiến tranh lạnh ba ngày với tôi đã tìm niềm vui mới bên ngoài?
Giỏi lắm, giỏi, giỏi, lúc ở bên tôi thì thận trọng muốn chết, ở ngoài đường nắm tay chút thôi cũng mặt đỏ tay run.
Phí bao tâm tư mới khó khăn uốn nắn lại được, kết quả anh lại chạy đi show ân ái với đối thủ của tôi??!
2
Sau khi tự giới thiệu xong, MC bắt đầu phổ biến trò chơi đầu tiên.
Vẫn là trò cũ rích, nói thật hay thách thức.
Ván đầu tiên, Tô Kỳ thua.
MC phấn khích: “Kỳ Kỳ của chúng ta lựa chọn nói thật hay thách thức nào.”
Tô Kỳ suy nghĩ một lát: “Nói thật đi ạ.”
MC thấy có cơ hội đào thông tin, kích động kéo cao âm cuối: “Ồ, hỏi gì cũng được đúng không?”
Tô Kỳ nghe vậy, ngượng ngùng che mặt: “Đừng quá đà quá là được ạ, anh ấy khá là nổi tiếng.”
Bão bình luận lại đẩy thuyền nhiệt liệt:
[Hahahaha, anh Tống: Không cần nói anh ấy, cứ nói thẳng chứng minh thư của anh ra đi.]
[Có ai hiểu không, sau khi công khai, đôi tình nhân nhỏ cũng không còn trốn tránh nữa này. Ngọt vượt ngưỡng rồi đó.]
[Trần Nịnh xanh mặt luôn rồi, còn trợn trắng mắt nữa. Tranh tài nguyên với Kỳ Kỳ nhà chúng ta nhiều năm như vậy, bây giờ Kỳ Kỳ nhà chúng ta có chỗ dựa rồi đấy, trợn tròn mắt đi.”
Gì chứ…
Tôi chỉ là rảnh đến nhàm chán, đang chỉnh lại vị trí kính áp tròng, sao lại thành trợn trắng mắt rồi?
Sau khi được Tô Kỳ cho phép, MC nở nụ cười trìu mến: “Được thôi, câu hỏi của chương trình là, có thể miêu tả quá trình quen biết đối phương không?”
Tô Kỳ mím môi, cười một tiếng, như là đang nhớ lại: “Mùa đông năm ngoái, em đang làm đại diện thương hiệu cho tập đoàn Tống Thị, sau khi quay chụp xong, Tự Từ mua một cốc cà phê nóng cho em, chúng em cùng đi dạo trong vườn hoa…”
Tô Kỳ càng nói mặt càng đỏ, cuối cùng ngượng ngùng cụp mắt xuống.
“Chà chà~ Lãng mạn quá đi.” MC và các khách mời khác cùng lúc thốt lên, giống như đang mê đắm trong lời cô ta.
Tôi ngồi trong góc giả làm phông nền càng nghe càng thấy không đúng, buông nửa quả quýt đang ăn xuống, không nhịn được hỏi:
“Cô có chắc là cốc cà phê nóng kia là Tống Tự Từ mua riêng cho cô không?”
Tô Kỳ dừng một chút, nở nụ cười tiêu chuẩn, giọng điệu hơi tủi thân: “Đúng thế, chẳng lẽ chị Trần Nịnh cảm thấy em đang nói dối hay sao ạ?”
Tôi khéo léo khuyên nhủ: “Hay là cô nhớ kỹ lại xem nào…”
Lần quay chụp Tô Kỳ nói, tôi có ấn tượng.
Nhưng tôi nhớ rõ, ngày đó bởi vì vài nguyên nhân xấu hổ, Tống Tự Từ vốn không đến công ty, mà là ở nhà cuốn lấy nhau đến trưa.
Từ trên giường, đến cửa sổ sát đất, rồi đến bàn trang điểm…
Lúc tối rời đi, thắt lưng cũng đứt cả rồi.
Cà phê nóng là phúc lợi quản lý đưa cho toàn bộ nhân viên công tác.
Ngay cả dì quét dọn cũng có một cốc.
Về phần đi dạo vườn hoa thì càng xạo, hôm đó trời đổ mưa đá to như quả trứng bồ câu mà…
Có lẽ Tô Kỳ không ngờ rằng mình sẽ bị chất vấn, nụ cười ngọt ngào cứng đờ trên mặt, ngữ khí mang theo chút giận dữ không dễ nhận ra:
“Chị Trần Nịnh, chị nghi ngờ em thế này, chẳng lẽ là vì quen thân với Tự Từ lắm hay sao ạ?”
Vì nguyên nhân nghề nghiệp, tôi cũng không muốn để lộ quan hệ của bản thân và Tống Tự Từ, với cả giờ cũng đang chiến tranh lạnh, thế là mới hời hợt trả lời:
“Cũng thường thôi.”
Cũng chỉ thân cỡ một tuần gặp nhau bốn, năm lần thôi mà.
Tô Kỳ lại tỏ vẻ ngây thơ: “Ồ, vậy ạ. Nhưng mà chị Trần Nịnh này, sao trước giờ em chưa từng nghe thấy Tự Từ nhắc đến chị…”
Bão bình luận nổ tung:
[Hahahaha, vả mặt tới quá nhanh như vòi rồng, sắp bị nhỏ Trần Nịnh này làm cười chết rồi, lại dám chất vấn tình cảm giữa bé Kỳ và anh Tống, e là ngay cả mặt anh Tống nó còn chưa thấy ấy chứ.]
[Hỏi nhỏ một câu nhé, chỉ có mình tôi cảm thấy là, ánh mắt tránh né của Trần Nịnh thật sự trông rất giống có quan hệ gì với anh Tống à? Nhỡ đâu Tô Kỳ đang xạo thật thì sao…]
[Lầu trên, bà lấy đâu ra cái ảo tưởng thần kinh vậy? Anh Tống và con nhỏ thích bú fame này thì có chuyện gì với nhau được, bình thường cứ tranh giành với Kỳ Kỳ, giờ đến cả anh Tống cũng muốn giành, da mặt đúng là dày không có biên giới.]