Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

THÁI TỬ PHI LÀ TA, PHÒ MÃ CŨNG LÀ TA - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-25 21:42:41

Thái tử đổi .

 

Trước , từng vì chắn dao, từng lưng, từng vì thiết với công chúa mà ghen lồng ghen lộn.

 

là đàn ông con trai, cứ hở chấp nhặt, kiếm cớ khó – thế là sai nhé!

 

, so với hiện tại… bỗng thấy những ngày đấu khẩu cãi cọ còn dễ chịu hơn.

 

Giờ đây, thích… thất thần.

 

Buổi triều sớm, đang ngáp thì sang liếc một cái, khiến lập tức ngậm .

 

Ở Lễ bộ, mở sách vàng xem vài đoạn lén lút thì bất ngờ tới tra danh sách lễ vật.

 

Ai tiếp cũng hài lòng, chỉ ý khi mặt.

 

Ta đến khô cả họng, hỏi chỗ nào đúng.

 

Hắn thì ?

 

Nhìn như mất hồn.

 

Lễ bộ tổ chức tụ họp ăn uống, náo nhiệt vui vẻ, cũng xuất hiện.

 

Hắn ngay đối diện , bên cạnh đặt tay lên vai , buông đũa lạnh mặt.

 

Không khí trong nháy mắt đóng băng.

 

Ta nghi ngờ đây là chiêu mới của – khiến , vốn là “cục cưng quốc dân” của Lễ bộ, trong chốc lát biến thành “ né tránh”.

 

Không ai rủ chơi nữa.

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

 

Ta đành Đông cung, cùng hai vị trắc phi của ngắm trăng.

 

Không sai . Thái tử phi là vị trí dành cho trong lòng — phiên bản nữ trang của .

 

Dù gì cũng là ánh trăng trắng muốt mà.

 

Còn trắc phi?

 

Hắn nạp đủ hai vị!

 

18.

 

Vị trắc phi lớn tuổi hơn than thở:

 

“Còn thiếu một nữa.”

 

Ta mờ mịt: “Thiếu cái gì?”

 

“Chơi mạt chược đủ .”

 

Vị trắc phi mới nhéo nhéo cánh tay :

 

“Thân thể tệ, rảnh thì đấu vài chiêu?”

 

Cả hai đều xuất hiển hách — một nhà giàu nứt đố đổ vách, một con gái danh tướng.

 

Thái tử tính toán sâu xa, nhưng trắc phi của cũng chẳng tay .

 

Họ tranh sủng, đấu đá, mà còn nhiệt tình chào đón .

 

So với công chúa phủ trống trải, Đông cung vẻ náo nhiệt hơn nhiều. Vậy nên thời gian đầu ghé tới thường xuyên.

 

chẳng bao lâu , nghĩ: nếu đến cũng cảm thấy phủ công chúa buồn tẻ, chẳng về, nàng chẳng sẽ càng cô đơn buốt giá?

 

Cho dù nàng gặp , nhưng thêm một trong nhà, thêm chút — cũng là điều .

 

Ta vốn nghĩ, Thái tử về phủ công chúa, thể nào cũng khó chịu.

 

Ai ngờ chỉ lặng im một lát : “Ngươi đúng là lòng với .”

 

Tất nhiên .

 

“Nếu thích một , đương nhiên nâng niu nàng trong tim, đối xử hết lòng.”

 

“Cho dù… hoa tình, nước vô ý?”

 

Thật , khi yêu ai, ai mà mong đáp ?

 

giờ đang say đắm trong mê tình, công chúa một cái, thấy xứng đáng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thai-tu-phi-la-ta-pho-ma-cung-la-ta/chuong-5.html.]

 

19.

 

Không nàng đoán sẽ về phủ đêm nay , công chúa chờ ngay cửa.

 

“Sao giờ mới về? Không ngoài từ sớm ?”

 

Ta vội vàng bước lên mấy bước: “Biết nàng đợi , dám lang thang khắp nơi nữa. Gió thế , nhà kẻo lạnh.”

 

Ta nắm lấy tay nàng.

 

Nàng khẽ rụt một chút, bình tĩnh như , còn chủ động nắm ngược .

 

“Ai đợi ngươi chứ.”

 

Ngón tay nàng lạnh toát. Còn giả vờ nữa ?

 

“Ta mang về thứ nàng nhất định sẽ thích!”

 

Là một hộp rối bóng — hý kịch bóng da.

 

Ta đặc biệt xin thầy dạy, học diễn một màn “Tây Sương Ký”.

 

Xem thì nhiều, nhưng thực hành là đầu, nên luống cuống vô cùng.

 

Sợ phá hỏng hứng thú của nàng, càng thêm sốt ruột.

 

Không ngờ nàng giơ tay đón lấy một nhân vật trong tay :

 

“Cùng diễn .”

 

Nàng xuống cạnh , gần. Hương thơm thoảng qua, quen thuộc đến khiến rùng .

 

Là hương thơm của Thái tử.

 

“Công chúa, là nàng cách một chút?”

 

“Sao? Vở ‘Tây Sương Ký’ cũng từng xem mà.”

 

cả hai cùng diễn, ai xem? Hay gọi cả Thái tử tới?”

 

“...Ngươi chẳng ghét lắm ?”

 

“Ờ thì đúng là .”

 

“......”

 

 

20.

Mùa thu săn bắn.

 

Văn võ bá quan tụ hội — một kiểu xã giao vô ích quy mô lớn. Ta điểm danh xong liền lẻn , dừng chân giữa rừng phong đỏ rực.

 

Đẹp đến ngây .

 

Ta cúi , xổm xuống tìm một chiếc lá phong nhất, định mang về tặng công chúa. Nàng thể đích đến đây, thật đáng tiếc.

 

Sau lưng chợt vang lên tiếng vó ngựa.

 

“Ngươi đang gì đó?”

 

Giọng quá quen, chẳng buồn đầu: “Ta tìm chiếc lá phong nhất để tặng công chúa. Nàng tận mắt thấy, tiếc thật.”

 

Chỉ đến khi tiếng nín lưng, mới nhận , đầu — thái tử dẫn đầu, lưng là vài vị võ tướng.

 

Bọn họ đùa giỡn:

 

“Phò mã và công chúa quả là lương duyên trời định, tình thâm nghĩa trọng.”

 

“Phò mã phong nhã thật đấy, nhưng hôm nay là buổi săn, chẳng định tranh chút danh tiếng ?”

 

Ta… thì đấu ai?

 

“Điện hạ đang định săn một con hồ ly trắng cho thái tử phi may áo khoác đấy.”

 

Ta dời mắt thái tử, cưỡi ngựa dáng thẳng tắp, khí khái bức . Chỉ là… vành tai đỏ ửng, còn hỏi một câu khó hiểu:

 

“Ngươi công chúa đến ?”

 

Ta gật đầu… lắc: “Công chúa giữ gìn sức khỏe mới là quan trọng. Ngày còn dài.”

 

Bọn trao đổi vài câu khách sáo, họ rời .

Loading...