Thái Tử Phi Mười Tuổi !!? - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:48:07
01
Ngay cả Thái tử cũng lộ vẻ mặt như thấy quỷ.
Ta ôm gối, dám nhúc nhích, rụt sâu trong chăn.
“Trời đất ơi, một hài tử còn trưởng thành như mà cũng đưa Đông Cung chịu khổ, Vệ lão tặc thật con !”
Lục Lương Đệ mắng chửi, càng thêm sợ hãi, chẳng dám cử động — bởi lẽ, "Vệ lão tặc" trong miệng nàng chính là phụ .
Nàng nào ngờ đang tranh sủng là một tiểu cô nương cập kê, giận đến nỗi chống nạnh thở phì phì.
Thái tử và Lục Lương Đệ mắt trừng mắt, hai bên giường chằm chằm, khiến phát run. Sau đó, trực tiếp ngủ .
Sáng hôm tỉnh dậy, phát hiện trở về Phương Phi Viện.
“Thái tử ? Lục Lương Đệ ?”
Ta chớp chớp mắt, còn tỉnh hẳn. Thanh Tiêu tỷ tỷ – chăm sóc từ nhỏ – bằng ánh mắt quái dị, giúp rửa mặt, y phục, mới chậm rãi đáp:
“Thái tử điện hạ . Đêm qua là Lục Lương Đệ bế về.”
Ta cứng họng, đầu óc rối như tơ vò, nghĩ mãi thông.
Phụ từng , từ thuở Thái tử là Thái tử, Lục Lương Đệ là thanh mai trúc mã của . Theo lý, nàng hẳn hận mới đúng.
Thanh Tiêu cũng chẳng hiểu đầu đuôi .
Nàng cẩn thận dặn : Đông Cung thiếu nữ nhân tranh đoạt lòng Thái tử, Lục Lương Đệ càng sẽ tìm cách khiến sơ ý.
Ta ngơ ngác gật đầu.
Ngày thứ hai hôn lễ, Thái tử cần dẫn Thái tử phi Tử Thần điện diện kiến đế hậu. Ta ngỡ sẽ đến, ai ngờ khi kịp cửa, trở về – còn dắt theo Lục Lương Đệ.
Khi ngoài điện Tử Thần chờ thái giám bẩm báo, trốn bóng lưng Thái tử, lén lút ngắm Lục Lương Đệ.
Đêm qua tối quá rõ, giờ mới thấy rõ dung mạo nàng.
Không hề giống quý nữ trong kinh thành – da nàng rám nắng, hai má lấm tấm đỏ, hẳn là do thường xuyên dãi nắng dầm mưa. Thân thể cường tráng, hề vẻ yếu mềm như cành liễu gió, ngược , tựa như một quyền thể đánh ngã ba như .
“Nhìn cái gì?”
Nàng trừng mắt với . Ta giật , lùi một bước suýt ngã, Thái tử vội vàng nắm lấy cổ tay , bất đắc dĩ :
“Nàng ăn thịt ngươi , đừng sợ.”
Ta rõ nàng ăn thịt , chỉ Lục Lương Đệ là một cô nương khỏe đến phát sợ.
……
Tử Thần điện chạm khắc long phượng, nơi nơi toát vẻ uy nghiêm của vương triều. Ta cạnh Thái tử, cúi đầu, trong lòng thấp thỏm yên.
Tân đế hai lượt, trầm giọng:
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
“Ngươi là nữ nhi của Thái úy? Ngẩng đầu lên, để trẫm xem mặt.”
Ta cảm giác như đẩy chốn Diêm La.
Tựa hồ Hoàng đế bật khẽ, nghi hoặc ngẩng mắt, thấy ngài khôi phục vẻ nghiêm trang, thần sắc bất động.
Ngài nhạo ư?
Hoàng hậu nương nương bên, nét mặt hiền từ, liếc Hoàng đế một cái sang với :
“Là một cô nương , chỉ tiếc gầy. Từ nay ở Đông Cung chăm chỉ ăn uống, vài năm nữa khi sẽ cao bằng Lục Lương Đệ.”
Nghe xong, Lục Lương Đệ bĩu môi mặt, rõ ràng phục.
Bữa trưa dùng trong cung khiến mở rộng tầm mắt – chẳng thể ngờ bữa ăn của hoàng gia khác biệt với thường đến thế.
Hoàng đế và Hoàng hậu đối đáp chí chóe. Vị thủ lĩnh từng dấy binh khởi nghĩa, lập nên giang sơn, Hoàng hậu véo tai ngay giữa bàn tiệc.
Lục Lương Đệ thấy món nào hợp khẩu vị liền thẳng tay gắp bát Thái tử, mà thản nhiên ăn sạch.
Ta cầm đũa, mắt chữ A miệng chữ O.
“Chúng giống các quý nhân trong kinh thành các ngươi, ăn uống chẳng ai hầu hạ cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thai-tu-phi-muoi-tuoi/chuong-1.html.]
Lục Lương Đệ bất chợt cất lời, giọng chẳng mấy thiện cảm.
Ta suy nghĩ một chút, thật thà đáp:
“Sau sẽ , nàng bao nhiêu hầu hạ cũng .”
Lục Lương Đệ hình như ngờ thế, trừng mắt , rõ ràng càng thêm ưa.
Từ ngày , nàng ít khi xuất hiện trong Đông Cung.
Thái tử thỉnh thoảng ghé qua, nào cũng tự mang đồ ăn, quen món trong tiểu trù phòng ở viện .
Người vẫn luôn ở cạnh là Lục Lương Đệ. Nghe hầu kể, họ thường cùng dạo chơi, cùng cưỡi đu , thậm chí cùng nấu nướng.
……
Ở Đông Cung, cuộc sống của so với ở nhà nhẹ nhàng hơn nhiều.
Ăn ngủ, ngủ ăn, khiến Thanh Tiêu lo sốt vó.
“Thái tử phi, nếu cứ sống như thế , sớm muộn cũng mất sủng ái. Trong chốn tường cao , một nữ nhân sủng ái, chính là…”
Ta phủi mẩu điểm tâm rơi áo, khẽ chau mày, trong đầu nảy một nghi vấn:
“Thanh Tiêu tỷ, tỷ cảm thấy Thái tử giống phụ hơn là phu quân ?”
Thanh Tiêu trợn trắng mắt, suýt ngã ngửa.
--------------
Tân đế lên ngôi, triều cục , Thái tử bận đến chân chạm đất.
Hắn quen triều chính, liên tục phạm sai, những lão thần từng theo phụ chửi mắng thậm tệ.
Thế là, nước mắt lưng tròng, chạy tìm Lục Lương Đệ để .
Còn — ngoài đôi chút nhàm chán, cuộc sống cũng xem như yên .
Cho đến một ngày… phụ tiến cung.
02
Phụ – Vệ Hoài Sở, cao sáu thước, khí thế hiên ngang, chỉ là gương mặt nghiêm nghị, hiếm khi nở nụ , khiến rét mà run.
Ta vẫn luôn sợ .
“Thái tử đối xử với ngươi thế nào? Lục Lương Đệ ức h.i.ế.p ngươi ?”
Ta chỉ mong thể chui xuống đất trốn , cúi đầu lí nhí đáp:
“Đối xử với con ... gì cả.”
Ánh mắt Vệ Hoài Sở quét qua, sắc lạnh, hừ lạnh một tiếng, đặt một gói thuốc lên bàn, giọng trầm như đá đập lòng :
“Ngươi bây giờ là Thái tử phi, là vinh quang của cả Vệ gia. Lục Lương Đệ cho dù là thê tử dân gian, nhưng cũng chỉ là một thôn nữ, tuyệt đối phép sinh hoàng trưởng tôn ngươi. Nếu nàng mang thai, đứa bé đó... thể giữ .”
Bàn tay to đẩy gói thuốc về phía , lạnh lùng như lưỡi dao. Toàn như rơi hầm băng, lạnh lẽo thấm tới tận tim gan.
Ta ghét Lục Lương Đệ. Nàng dù thiện, nhưng từng thực sự khó .
Lần đầu tiên, lấy hết can đảm, cho dù cả mềm nhũn như bùn, vẫn gắng gượng lắc đầu:
“Con cần… Con là Thái tử phi …”
Chưa dứt lời, một cái tát như trời giáng rơi xuống. Tai ù , ánh mắt mờ mịt, đầu choáng váng kịp hồn thì mái tóc túm lấy, đập mạnh tường.
“Vệ Từ, chỉ mỗi ngươi là nhi nữ. Nếu điều, thì c.h.ế.t , Đông Cung vẫn sẽ Thái tử phi mới.”
Ông ném xuống đất như vứt một món đồ bỏ , thong thả lau m.á.u dính nơi tay, bình thản rời .
“Thái tử phi!”
Cửa khép, Thanh Tiêu lao , ôm chặt lấy , tay chân run rẩy. Bọn thị nữ bên ngoài cũng thất kinh, vội vã gọi .
Ta thấy tiếng lẩm bẩm: “Không , đánh nhẹ hơn ... đau...”
Thanh Tiêu càng càng to hơn.