Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thái Tử Phi Mười Tuổi !!? - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:48:09

Khi tỉnh , đầu đau nhức như búa bổ, băng trắng quấn quanh trán. Một bàn tay vươn ngăn khi định đưa tay chạm :

“Đừng động!”

Là Lục Lương Đệ.

Mắt nàng đỏ hoe, nhưng sắc mặt vẫn hung hăng như cũ. Nàng hỏi thẳng:

“Lão già đó thường xuyên đánh ngươi ?”

Ta ngẩn một lúc mới thì thầm:

“Không hẳn... chỉ khi tâm trạng , hoặc lúc uống rượu... hoặc nghĩ đến mẫu .”

Vệ Hoài Sở là kẻ ti tiện. Mẫu vốn là một nữ tử ông cướp về, sinh bao lâu tự vẫn. Ông hận bà vì mất mặt, hận luôn cả . Dù danh chính ngôn thuận là đích nữ, trở thành bao cát để trút giận.

Thanh Tiêu vẫn thường lén mắng ông là súc sinh. Ta cũng học theo, trong lòng thấy đúng.

Thái tử một bên lặng lẽ, ánh mắt nặng nề, chắc hiểu vì nhiều vết thương cũ kỹ như .

Lục Lương Đệ giận dữ mắng nhu nhược, mắng cả phụ . khi nàng vén áo , thấy những vết bầm tím rải rác, lặng thinh mặt .

Hẳn là khó .

Gói thuốc , cuối cùng giấu gầm giường.

-----------------

Từ hôm , Lục Lương Đệ dường như ghét nữa. Nàng vác rương đồ dọn thẳng Phương Phi Viện, búng trán một cái, híp mắt:

“Vừa mới mười tuổi Thái tử phi, còn nhỏ hơn nhi nữ của Quế Hoa tỷ ở thôn năm xưa.”

Nàng thích nấu ăn. phận hiện tại khiến mỗi bếp đều bọn tỳ nữ thầm là “thôn nữ vẫn đổi tính”.

Tới ngày thứ tư khi chuyển , nàng rốt cuộc nhịn , xắn tay áo bước trù phòng.

Ta nếm thử một đũa, yên lặng đặt xuống. Thái tử ăn hết nửa bát, thấy ăn thì hỏi. Ta , Lục Lương Đệ.

“Món giống hệt món hôm Thái tử mang cho khi mới Đông Cung, mùi vị y chang.”

Lục Lương Đệ đang uống , liền phun một ngụm, ho sặc sụa, mặt đỏ bừng. Thái tử thì nghiêng ngả.

“Suýt quên mất chuyện đó, đúng là do Đại Nha .”

Hắn kể, chiều ngày thứ hai khi Đông Cung, Lục Đại Nha ngượng ngùng đưa hộp đồ ăn cho , dặn mang cho . Nói là “sợ lãng phí đồ ăn thừa”, nhưng thật là sợ đói.

Hóa nàng là .

Ta chớp mắt: “Đại Nha là ai?”

Lục Lương Đệ tức thì nhào tới húc đầu Thái tử lăn khỏi ghế, cấm nhắc nữa.

Sau mới , “Lục Đại Nha” là tên cũ của nàng – cái tên thô lậu ngày còn ở quê. Tên hiện tại “Lục Tình Phương” là do nàng tự chọn khi kinh, tra tra mười mấy trang sách mới ưng ý.

------------------------

Từ ngày nàng chuyển tới, ngày nào cũng thấy hai họ, chỉ là ai ngủ chung giường với .

Ta Đông Cung hơn nửa năm, mùa đông lững thững tới, thể cũng lớn lên nhanh chóng.

Vừa qua lập đông, Lục Lương Đệ hỉ.

Thái tử từ ngoài điện chạy , miệng đến ngốc nghếch:

“Cô con ! Là con của Cô và Tình Phương!”

Lục Lương Đệ xích đu, khẽ trách:

“Trước đây phiêu bạt , giờ là Thái tử, nếu còn con, chẳng bất hợp lý .”

Nửa năm qua, đại thần trong triều thúc giục mãi chuyện nối dõi của Đông Cung.

Ta dọn một cái ghế con, bên nàng, vui vẻ theo. Nàng nghiêng đầu , nụ khựng , ánh mắt thoáng chút băn khoăn:

“A Từ…”

Ta hiểu vì nàng do dự, nhưng từng , khi mang thai thể cảm nhận đứa nhỏ đạp. Ta đặt tay lên bụng nàng, nín thở căng thẳng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thai-tu-phi-muoi-tuoi/chuong-2.html.]

“Lục Lương Đệ, sắp tỷ tỷ đúng ?”

Thái tử bật , Lục Lương Đệ cũng nhịn .

Họ , khí dịu dàng lạ thường.

Sau đó, nàng mới nhỏ giọng bảo : “Những lời như thế, đừng mặt ngoài.”

Thanh Tiêu lén kéo sang một bên, dặn rằng: Đứa bé , khi đời, sẽ gọi là mẫu .

mẫu thực sự của nó là Lục Lương Đệ mà…

Chiều hôm đó, ánh nắng cuối cùng trong năm dịu dàng phủ khắp Đông Cung. Ta chống cằm, lòng rạo rực.

Người trong cung đều khách sáo với , chỉ hai họ là đối xử thật lòng. Sau đứa bé đời, sẽ thêm một chơi cùng .

Đông Cung , thật hơn nhà nhiều.

03

Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương ban xuống vô lễ vật quý giá. Châu báu, linh đan diệu dược ngớt đưa Đông Cung. Thái tử đích thỉnh Thái y từ Thái Y Viện, mỗi ngày bắt mạch cho Lục Lương Đệ.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

Ngày mới cung, nàng mạnh mẽ, chút hung hăng, chẳng giống những tiểu thư khuê các trong thành. từ khi mang thai, nàng dường như thu liễm hơn nhiều, từng cử chỉ đều trở nên ôn hòa, dè dặt. Càng lúc, nàng càng giống những nữ nhân nơi kinh thành.

Đông Cung mỗi ngày đều rộn ràng tiếng , duy chỉ Lục Lương Đệ là khổ sở. Thai bốn tháng, nàng nghén nặng, gầy thấy rõ. Đợi khi cơ thể khá hơn một chút, nàng liền cùng tham dự yến hội của các quý nữ, nhân dịp công bố tin mang thai ngoài.

“Cạch—!”

Bên cạnh bỗng vang lên một tiếng động lớn. Ta giật , chiếc bánh trong tay rơi xuống đất. Vừa đầu , thì thấy sắc mặt Đại tiểu thư phủ Đỗ Ngự sử tái nhợt, nàng đổ cả chén , ánh mắt lộ vẻ hoảng hốt.

“Xin Thái tử phi thứ tội! Thần nữ cố ý!”

Nàng vội vàng quỳ xuống, dập đầu nhận . Trong sảnh chợt tĩnh lặng như tờ, ánh mắt đều dồn về phía , lơ đãng sang Lục Lương Đệ.

Ta cảm thấy kỳ lạ, nhưng nửa năm nay cũng học cách Thái tử phi, nên nhẹ giọng bảo nàng dậy.

Đỗ đại tiểu thư bẩn xiêm y, lấy cớ ngoài y phục, giữa chừng rời khỏi.

Lúc , lẽ vì ăn nhiều, bụng phần trướng tức, bèn ghé tai Lục Lương Đệ một tiếng một rời tiệc dạo bước tiêu thực. Thanh Tiêu khi còn đang lấy đồ giúp , trở .

Ta dọc theo hành lang ven hồ mà . Gió nhẹ thổi, bóng cây thưa thớt đổ nghiêng xuống mặt nước.

Không xa tiếng chuyện, hai bóng thấp thoáng lay động. Một giọng nữ bật khẽ:

“Nó thì tính là Thái tử phi gì chứ? Chẳng qua là một tiểu nha đầu lớn. Cùng lắm cũng chỉ thể dưỡng nữ của Thái tử.”

Tim như siết chặt. Họ… đang ?

Ta dừng bước, lòng đột nhiên đập mạnh. Mí mắt cứ giật liên hồi. Chưa kịp nghĩ kỹ, theo bản năng nép gốc cây.

Giọng tiếp theo là của Đỗ đại tiểu thư.

“Hoàng trưởng tôn cao quý như , thể sinh từ bụng một thôn nữ ? Đứa bé đó… tuyệt đối thể giữ .”

Đối diện là một nữ tử lạ, hỏi nàng bao giờ hành động. Đỗ đại tiểu thư đáp lạnh lùng:

“Chỉ cần cơ hội. Đại nhân sẽ tay giúp ngươi. Nhớ… thật sạch sẽ.”

Ta thấy chính thở của cũng trở nên hỗn loạn.

 

------------------------

Tối hôm đó, phát sốt cao, mê man ba ngày ba đêm. Trong cơn mơ hồ, dường như luôn ở bên, ngừng khăn, đút thuốc cho từng thìa. Thuốc đắng đến mức nghẹn nơi cổ họng, vài định gì đó, nhưng đều thành lời.

Đến ngày thứ ba, đầu óc mới dần tỉnh táo.

“A Từ... A Từ...”

Lục Lương Đệ gọi tên . Ta giật tỉnh dậy, nàng hoảng hốt giữ c.h.ặ.t t.a.y .

Ta đem chuyện ở yến tiệc kể .

Sắc mặt nàng tái nhợt, song vẫn gắng giữ vẻ bình thản. Nàng gượng:

“Sợ gì chứ? Binh đến tướng đỡ, nước lên đất ngăn. Ta là nữ nhân thôn dã, nhưng sức kém ai.”

– nàng đang sợ.

Loading...