Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thái Tử Phi Mười Tuổi !!? - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:48:10

------------------------------

Sau khi bình phục, mới trong ba ngày sốt mê man, phía Nam xảy lũ lụt. Thái tử lập tức rời kinh cứu tế. Hoàng hậu vì lo lắng cho Lục Lương Đệ, liền đưa nàng về Tuyên Dương điện để tiện chăm sóc.

Bà là mẫu Thái tử, cũng là tổ mẫu đứa bé trong bụng Lục Lương Đệ. Ắt sẽ chăm sóc nàng chu đáo.

Từ đó, trong Đông Cung chỉ còn một .

Cuối năm đến gần, tuy gió lạnh thấu xương nhưng trong cung bận rộn hơn bao giờ hết.

Thượng Cung Cục cử nữ quan tới dạy lễ nghi. Người phái đến là Giang thượng cung – một lão bà hung hăng nghiêm khắc, từng phục vụ từ triều . Mỗi khi dạy quy củ, chỉ cần sai một chút là bà liền đánh thước tay.

“Thái tử phi, tuy còn nhỏ tuổi, nhưng mang danh là chính thất Đông Cung. Ra ngoài so với Lục Lương Đệ thì thật đáng chê .”

Ta cây thước tre, trong lòng sợ bực.

“Ta cần gì so với Lục Lương Đệ?”

Giang thượng cung biến sắc, lớn tiếng quát:

“Người là tiểu thư phủ Thái úy, danh phận thấp. Nếu còn đoan trang hơn một nữ nhân thôn dã, xứng mẫu nghi thiên hạ!”

Thanh Tiêu bên cạnh nãy giờ nín nhịn, cuối cùng cũng chịu nổi. Nàng học chút khí thế nơi cung đình, trợn mắt quát lên:

“Ngươi to gan thật! Trước mặt Thái tử phi mà dám vọng ngôn!”

Ta cũng đập bàn theo, gằn giọng:

“Ngươi lui ! Ta cần ngươi dạy nữa!”

Giang thượng cung kinh ngạc, nhưng vẫn cố giữ vẻ lạnh lùng, khom lui . Không lâu , liền Hoàng hậu truyền cung.

Đã lâu gặp, Hoàng hậu nương nương tiều tụy nhiều. Dung nhan tuy vẫn đoan trang quý phái, nhưng đôi mày ẩn đầy u sầu. Bà day trán, hỏi tranh cãi với Giang thượng cung.

“Bà luôn những lời khó , con thích.”

Ta cúi đầu nhỏ.

Hoàng hậu nương nương xong, dở dở . Kỳ thực, bà sớm Giang thượng cung là của phụ , nhưng Thượng Cung Cục và Nội Vụ Phủ hiện vẫn cài cắm nhiều tai mắt, thể dễ dàng loại trừ.

“Hiện tại còn đến lúc. Con cố gắng nhẫn nhịn một chút.”

.

Ta nghiến răng, trong lòng uất ức.

----------------------

Hoàng hậu giữ dùng bữa. Đến tận hai tháng , mới gặp Lục Lương Đệ.

Phản ứng thai nghén khiến nàng sút cân thấy rõ, cả mảnh mai nhiều. Từ một nữ tử mạnh mẽ, nàng giờ đây trông yếu đuối như các tiểu thư kinh thành. nàng như , chẳng thấy vui chút nào.

“A Từ, ngươi vui ?”

Nàng , xoa bụng, gắp cho một chiếc há cảo tôm pha lê – món thích nhất.

Ta giấu, thành thật đáp:

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

“Không vui.”

Nàng bật , xoa đầu , khẽ thở dài:

“Xin nhé. Ta cũng ngờ kinh thành khác với tưởng tượng đến . Kỳ thực... cũng chẳng vui vẻ gì.”

------------------------

Cơm no áo ấm, cuộc sống đầy đủ, nhưng hiểu , chỉ cần ở trong hoàng cung , nàng luôn cảm giác như bóp nghẹt, ngay cả thở cũng thấy khó khăn.

Hoàng hậu nương nương cũng .

Nửa năm qua, hậu cung rộn ràng hơn . Quý nữ khắp kinh thành nhập cung, đằng mỗi là những thế lực phức tạp. Hoàng thượng vì đại cục, san sẻ ân sủng khắp nơi. Thời gian dành cho Hoàng hậu ít dần, bữa ăn cũng trở nên xa cách, chẳng còn tiếng như .

Ban đầu, Thái tử còn gửi thư về, nhưng tháng bặt vô âm tín.

Lục Lương Đệ kể cho nhiều, nhưng đều đứt quãng.

Hôm , nàng tiễn về tới tận cửa. Tay xoa bụng, gió thổi qua khiến sắc mặt nàng trắng bệch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thai-tu-phi-muoi-tuoi/chuong-3.html.]

Ta vẫn nhớ rõ, ngày xưa nàng từng là một cô nương vô cùng khỏe mạnh...

04

Ta vốn , những gì Hoàng hậu nương nương từng trải, sớm muộn cũng sẽ ứng lên và Lục Lương Đệ. Chỉ ngờ, đến quá đỗi vội vàng.

Đêm ba mươi Tết, yến hội trong cung rực rỡ ánh đèn, lời chúc mừng vang vọng khắp nơi. Ta bên Lục Lương Đệ, thấy phụ từ xa dõi mắt về phía , lập tức đầu né tránh.

Giữa lúc rượu ngà, phụ đột ngột dậy, tâu rằng chuẩn một khúc vũ ca dâng tặng Hoàng thượng. Sắc mặt Hoàng hậu thoáng biến sắc, Hoàng đế chỉ lặng bà, siết chặt tay, cùng bà dậy, bảo: “Chuẩn.”

Vũ khúc do Vệ Hoài Sở sắp đặt, trông chẳng tiết mục đoan trang. Màn lụa mờ ảo, vạt áo buông lơi, đến hồi thứ hai, một nữ tử mềm nhũn ngã lòng Hoàng đế. Ngài sững , cúi – là tiểu thư phủ Hầu tước Trường Bình, xuất từ dòng thế gia cựu triều.

Ngay giữa chính điện, nữ tử phong Quý nhân.

thấy rõ – tay của Hoàng đế vẫn đang nắm tay Hoàng hậu.

Câu chuyện dừng ở đó. Trong bữa tiệc, nửa đùa nửa thật gợi ý Đỗ đại tiểu thư – rằng nàng xứng phò trợ bên Thái tử. Vệ Hoài Sở tiếp lời cợt nhả, cuối cùng Hoàng đế phong Đỗ tiểu thư Tài nhân, ban cho Thái tử, dù còn trở về kinh.

Lục Lương Đệ sắc mặt tái nhợt, tay run run đặt lên bụng, mười ngón khẽ siết, đầy bất an. Ta lặng im, cuối cùng nghiêng đầu ghé sát , đặt tay lên mu bàn tay nàng:

“Ta , khi sinh con thể đặt một cái tên nhỏ cho nó.”

Giữa bao nhiêu ồn ã, Lục Lương Đệ dần dịu , nàng khẽ mỉm , giọng nhỏ nhẹ: “Vậy ngươi đặt .”

Ta ngẫm nghĩ hồi lâu, chợt nhớ – Thái tử còn ở phương Nam về.

“Gọi là Nhạn Hồi, ?”

Lục Lương Đệ sững , ánh mắt chầm chậm đỏ hoe. Nàng thì thầm:

“Được… Nhạn Hồi thì Nhạn Hồi… Nhạn bay về Nam, hệt như tâm nhớ quê hương …”

Sương đêm lặng lẽ phủ trắng điện ngọc, nàng, lẽ, đang hoài cố thôn quê.

Đêm , nàng nhắc đến chuyện của Đỗ tài nhân, cũng hỏi. Trên đường trở về Đông Cung, nàng bảo: “Phong tục quê , đêm nay nên canh giao thừa.”

Chúng cùng ăn một bát chè trôi nước, hiếm hoi nàng buồn nôn, hứng chí kể chuyện cũ khi còn ở quê cùng Thái tử.

 

Đêm về khuya.

Theo lời Lục Lương Đệ, Thanh Tiêu lấy một mảnh vải đỏ, cắt nhỏ, bỏ vài đồng bạc vụn, gói đặt gối để trừ tà, cầu an cho năm mới.

thể trụ đến canh ba, rốt cuộc vẫn .

Giữa cơn mộng, tiếng thét xé toang đêm vắng. Ta mơ màng mở mắt, thấy Thanh Tiêu xông , sắc mặt trắng bệch, giọng nàng run rẩy kìm chế nổi:

“Thái tử phi! Lục Lương Đệ… nàng sảy thai !”

Ta ngã nhào xuống giường.

--------------------

Rạng đông hôm , tuyết đầu mùa rơi xuống phủ kín kinh thành. Ta quỳ sân, tuyết phủ trắng đầu.

Hoàng hậu ném một túi vải trắng xuống mặt, giận dữ chất vấn:

“Thứ … là của ngươi ?”

 

Ta run rẩy cúi đầu. Là gói thuốc do phụ đưa. Ta vẫn giấu gầm giường, từng ý định dùng tới!

Giang thượng cung đánh tới thừa sống thiếu chết, đất thoi thóp, thở mong manh như tơ liễu trong gió.

Toàn rét run.

“Là… là phụ cho , nhưng định dùng… từng hại nàng …”

Nghe đến đó, giận dữ trong mắt Hoàng hậu nương nương dần phai nhạt. Ánh mắt bà hóa bi ai, bà bật , lấy tay che mặt.

“Là của … Ta nên điều Giang Lam Đông Cung … Chính , hại c.h.ế.t đứa nhỏ của Tình Phương …”

Gió lạnh như lưỡi d.a.o len lỏi từng kẽ áo, bỗng cảm thấy trái tim lạnh giá, một điều gì đó vỡ òa trong lòng.

Loading...