Thâm Cung Nội Chiến
Chương 6
27
Sau khi Từ Nguyệt Nhiêu chết, phi tần mang thai trong cung càng nhiều thêm.
Hoàng thượng không có Từ Nguyệt Nhiêu, cộng thêm trong cung lại có thêm tú nữ mới, Hoàng thượng trở nên càn rỡ rất nhiều.
Hai tháng sau, Hoàng thượng lại đồng thời triệu ba vị phi tần vào dưỡng tâm điện.
Sau khi Thái hậu nghe nói, ngày hôm sau liền trực tiếp khiển trách Hoàng thượng một phen, nói hắn ẩu tả, vi phạm tổ chế.
Tự nhiên, Thái hậu là mẫu thân trên danh nghĩa của hắn, cần phải làm dáng một chút.
Di mẫu cũng không thật sự trừng phạt hắn.
Mà ta đã sớm mượn cớ bị phong hàn, giả bộ không biết thế sự bên ngoài, lẩn tránh xa xa.
Hoàng thượng ngoài miệng nói biết sai, thế nhưng vẫn ngấm ngầm làm việc bậy bạ.
Chỉ là dời đi trận địa, lặng lẽ đi tới cung phi tần.
Mà ta, dĩ nhiên là phải bảo hộ phi tần.
Mấy vị mới vào cung, trên danh nghĩa là con gái đại thần .
Nhưng trên thực tế, là Dương Châu sấu mã* ta phí hết tâm tư dùng tên giả mới mua được.
(*Dương Châu sấu mã là các thiếu nữ xinh đẹp được mua lại, dạy dỗ như tiểu thư khuê các sau đó lại bán cho các quan lớn làm đồ chơi)
Các nàng so với hoa càng yêu kiều, diễm lệ, thanh thuần, kiều mỵ.
Ta chấp chưởng quyền tuyển tú, đã sớm chuẩn bị hết thảy, để cho các nàng giả mạo con gái của các quan lại phẩm cấp cực thấp vào cung.
Trong mắt Hoàng thượng, mẫu gia các nàng địa vị cực thấp, không cần đối với các nàng kiêng kỵ.
Đã như vậy, chỉ cần tận tình hưởng thụ mỹ nhân.
Mà mục đích của các nàng, chính là dùng các loại phương thức, móc sạch thân thể hoàng thượng.
Không có các đại thần lý trí cùng trung trinh kềm chế, một phen nhiệt huyết của hắn từ khi còn làm hoàng tử, cũng từ từ tiêu ma trong ngực các mỹ nhân ôn hương nhuyễn ngọc.
Đều nói chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.
Tống Hoài Cẩn, đại lễ ta dành cho ngươi, thích không?
28
Rất nhanh, nửa năm trôi qua, trong cung mới thêm hai vị công chúa cùng một vị hoàng tử, đây coi như là chuyện vui hiếm có.
Hoàng thượng lúc này chỉ còn gầy như que củi rất là vui vẻ, ngay lập tức lập hoàng tử thành Hoàng thái tử.
Mà sinh mạng hắn, bị tô hợp hương cùng tửu sắc gặm nhấm, đã sớm bị móc sạch từ từ.
Trong tô hợp hương thái y đưa tới, ta cũng thả một loại hương liệu khiến cho người trầm mê.
Thời gian lâu dài, tất sẽ khiến cho người ta hay hoảng hốt, dần dần tham luyến tửu sắc.
Mà lê hương Hoàng thượng thích nhất, vừa vặn che giấu mùi hương liệu kia.
Cho nên lúc trước, hắn mới bộc phát thích tới chỗ ta, cũng bộc phát thích mùi hương của ta.
Hoàng thượng sau khi được các Dương Châu sấu mã cần cù hầu hạ, rất nhanh đã uống rượu máu nai.
Càng ra lệnh cho thái y âm thầm kê cho hắn thuốc cường thân kiện thể.
Một ngày của hai tháng sau, Hoàng thượng mới đứng dậy từ trên người một vị phi tử, ngay sau đó ngã xuống đất không dậy nổi.
Các vị thái y chẩn đoán, lắc đầu liên tục, nói không thể cứu vãn được nữa..
Ta canh giữ ở trước giường hắn, đút hắn một chén thuốc, cùng những cung phi khác làm bộ khóc lê hoa đái vũ.
Hiện nay đã có Hoàng thái tử, Tống Hoài Cẩn, dĩ nhiên là không thể lưu lại.
Đêm đó, ta cho tất cả cung phi lui xuống, đút hắn một chén thuốc cuối cùng .
Hắn nhìn ta, cười uống vào, nhưng một giây kế tiếp, hắn liền nắm tay ta thật chặt.
Đó là một tề thuốc đại bổ, nhưng đối với thân thể đã sớm mục ruỗng của hắn, hắn không chống đỡ được.
Hắn gắt gao bắt lấy tay ta, mắt ta đỏ bừng, hung hăng nhìn hắn:
“Tống Hoài Cẩn, tất cả mọi người trong hậu cung, không có một người yêu ngươi.
“Người yêu ngươi nhất đã chết, một cây đuốc đi xuống, đem chính mình đốt sạch sẻ.
“Tống Hoài Cẩn, ngươi trời sanh tính lương bạc, tất cả những người từng ủng hộ ngươi, đến cuối cùng, ngươi cũng rút đao mặt đối mặt với bọn họ, đây là báo ứng của ngươi.
“Kiếp trước, ngươi bởi vì một tội danh không có chứng cớ, tàn sát mấy trăm người Thẩm gia, kiếp này, hãy để cho ta thay ngươi quản thiên hạ này đi.”
Hắn trừng lớn con ngươi nhìn ta, cặp mắt đỏ thắm, thế nhưng không nói ra được một câu nào.
Bàn tay đang siết chặt tay ta từ từ rũ xuống.
Đúng vậy, ta hận Tạ Yến Chi, ta hận Từ Nguyệt Nhiêu.
Nhưng ta càng hận Tống Hoài Cẩn.
Kiếp trước, hồn phách ta chính mắt nhìn đầu của phụ mẫu, ca ca lần lượt rơi xuống đất, mà lỗi sai duy nhất của bọn họ, chính là quá mức trung thành.
Mà lòng yêu nước đó, ở trong lòng Tống Hoài Cẩn, chính là đại nghịch bất đạo, chính là mưu toan phản quốc.
Tống Hoài Cẩn, ngươi thật không xứng làm hoàng đế.
Âm thanh chuông báo tử vang lên, ngày hôm sau, hoàng thành liền biến thiên.
29
Tân hoàng còn nhỏ, Thái hậu giám quốc.
Với lý với tình, đại thần đều không cách nào cãi lại.
Mà có một vài người chết sống không đồng ý, mấy cái đầu bị chém xuống, những người khác liền không còn dị nghị.
Vì vậy, ta thành Thái hậu trẻ tuổi nhất trong lịch sử.
Mà chuyện triều chánh, có đại thần phụ tá, ta rất yên tâm.
Mới vừa bãi triều, ta đem ấu đế ôm cho bà vú, một vị công công nhìn quen mắt đi cà nhắc bước tới dâng trà.
Ta nhìn một cái, nhất thời vui vẻ ra mặt.
Đây không phải là người quen Tạ Yến Chi sao?
Hắn quỳ xuống đất, nơm nớp lo sợ, không dám nói một câu.
A, đúng rồi, hắn đã sớm bị lột đầu lưỡi, làm sao có thể mở miệng?
Ta nhẹ nhàng cúi người, nhẹ nhàng nói bên tai hắn:
“Tạ Yến Chi, hôm đó ai gia đã an bài người cứu ngươi một mạng, cũng không tốn công vô ích.
“Ngươi có tướng mạo tốt, ai gia liền trực tiếp đem bán ngươi vào nam phong quán, nghe nói ngươi rất được các thế gia công tử yêu thích.
“Đáng tiếc nha, ngươi cuối cùng vẫn muốn chạy, mỗi lần chạy, đều bị đánh gãy xương một lần. Cuối cùng bọn họ thiếu chút nữa đánh chết ngươi, lại là ai gia cứu ngươi.
“Hôm nay ai gia đoạn giống của ngươi, an bài ngươi vào cung, ngươi xem, ngươi thật có phúc khí.
“Nhưng, tội chết khó tránh khỏi, mang vạ khó thoát. Ai gia nhớ trong cung Từ Nguyệt Nhiêu, có vị thái giám cũng yêu tiểu thái giám tuấn tú.
“Ai gia đặc biệt đem hắn gọi đến Thọ Khang Cung, hắn sẽ đối đãi với ngươi thật tốt. Từ nay về sau, ngươi liền ở bên hắn đi.”
Dứt lời, một vị thái giám thô bỉ vội vàng quỳ xuống tạ ơn.
Ta gật đầu một cái, thái giám kia trực tiếp kéo Tạ Yến Chi, giống như kéo một con chó lui ra ngoài.
Rất nhanh, một tiếng tiếng kêu thảm thiết thê lương từ phòng cung nhân vang lên, làm mấy con chim giật mình.
Ta nhấp trà, tiện tay thưởng cung nữ thái giám dâng trà một chút hạt dưa.
Nguyên nhân không gì khác, trà hôm nay, hương vị phá lệ ngọt ngào.
– hoàn –