Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thanh Yểu - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:02:54

Từ khi đích tỷ Tạ Dung Nguyệt thốt câu:

“Phụ , mẫu , con gả cho Lịch Cảnh Hành.”

Ta liền đuổi khỏi phòng.

Bên ngoài tuyết rơi dày đặc, gió lạnh cắt da cắt thịt.

Tạ Dung Nguyệt viện cớ chuyện cần bàn bạc với phụ và đích mẫu, để ngoài trời suốt một canh giờ.

Ta ôm lấy lò sưởi tay gần tắt nhiệt, nhàm chán nghĩ ngợi.

Một bên là Thế tử của vương, xuất hiển hách, tuấn tiêu sái. Một bên là binh sĩ xuất hàn vi, gia tộc sa sút, còn Hoàng thượng chán ghét.

Nếu đích tỷ chọn .

Quả nhiên, nàng trùng sinh.

Chốc lát , đích mẫu gọi phòng.

Ta vô thức về phía khay bàn.

Quả nhiên, miếng ngọc bội mà Lịch Cảnh Hành đưa tới còn.

Chỉ còn một cây ngọc như ý lẻ loi khay.

Đây là tín vật của Thế tử Hằng vương.

Nghe nó quý giá vô cùng, đời đích tỷ từng ôm nó trong lòng rời, cho ai lấy một cái.

Vậy mà giờ đây, nàng hào phóng đưa cây ngọc như ý cho , vẻ mặt đầy vẻ nhân nghĩa đạo đức.

“Muội , tỷ tỷ thương xót , đặc biệt để mối hôn sự cho .”

“Đợi gả , chính là Thế tử phi, thể hưởng phú quý vô tận, mau cầm lấy !”

Ta chằm chằm cây ngọc như ý, nhận lấy.

Tạ Dung Nguyệt bước tới, nắm c.h.ặ.t t.a.y , cắn răng thấp giọng:

“Ta bảo cầm lấy!”

Ta lùi một bước, ngước mắt lên, nước mắt lưng tròng về phía phụ , một lời.

Ta mang dung mạo của mất sớm—mỹ nhân Giang Nam khuynh quốc khuynh thành, bà chỉ cần dùng một ánh mắt khiến phụ say mê đến mức thể rời bước.

Phụ , trong mắt lộ một tia áy náy.

Sắc mặt đích mẫu lập tức sa sầm, mày liễu dựng ngược, chén trong tay đập mạnh xuống bàn.

“Dung Nguyệt lòng nhường vị trí Thế tử phi cho ngươi, ngươi cũng thôi , còn bày bộ dạng đáng thương cho ai xem?”

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

Cả phụ run lên, lập tức mặt .

Tạ Dung Nguyệt khoác lấy cánh tay đích mẫu, dịu giọng khuyên nhủ:

“Mẫu , cần chấp nhặt với .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-yeu/chuong-1.html.]

“Dù con chọn Lịch Cảnh Hành , thế nào nữa, Thế tử phi cũng . Đến lúc đó—”

“Rầm—”

Nàng hết câu, cánh cửa đột nhiên đá văng !

Cả phòng hoảng hốt, ai nấy đều kinh sợ về phía cửa.

Lịch Cảnh Hành mang theo gió tuyết lạnh lẽo, sải bước phòng, cởi áo choàng , nhẹ nhàng khoác lên vai .

Ánh mắt lướt qua trong phòng, cuối cùng dừng ở miếng ngọc bội trong tay Tạ Dung Nguyệt.

Hắn bước lên, giật phăng ngọc bội khỏi tay nàng, khóe môi nhếch lên một nụ lạnh lùng.

“Ngươi chọn ?” Hắn khẩy. “Ngươi nghĩ ngươi là ai chứ?”

“Ngươi tưởng là cải trắng ngoài chợ chắc, thích chọn là chọn ?”

Lời của Lịch Cảnh Hành thốt , cả phòng lập tức sững sờ.

Tạ Dung Nguyệt tức đến đỏ cả vành tai.

“Lịch Cảnh Hành, ngươi ý gì?”

Hắn khẩy, giọng điệu lạnh lùng:

"Ngươi ngốc ? Nghe hiểu ? Ý chính là—bản thiếu gia thèm ngươi! Mau cút , tìm chỗ nào khuất mắt mà suy ngẫm bản !"

Hắn xoay xoay miếng ngọc bội trong tay, buông lời sắc bén như lưỡi dao.

“Loại như ngươi, còn chê, mà còn bày đặt tự lựa chọn?”

Tạ Dung Nguyệt tức đến run rẩy, chỉ tay thẳng mặt :

“Ta đường đường là đích nữ của Hầu phủ, ngươi phúc lắm mới để mắt tới! Đừng điều!”

Lịch Cảnh Hành nhạt, ánh mắt tràn đầy khinh miệt.

“Phúc ngươi thích thì mà cho khác, nhận!”

“Ngươi… ngươi—!”

"Ngươi cái gì mà ngươi? Ngươi tưởng là tiên nữ giáng trần chắc? Chẳng lẽ chỉ cần ngươi gả, liền hoan hỉ cưới ngươi ngay ?"

Từ nhỏ đến lớn, Tạ Dung Nguyệt từng chịu nhục nhã như , khuôn mặt lúc đỏ lúc trắng, trông vô cùng thảm hại.

“Vô lễ!”

Đích mẫu đập mạnh tay xuống bàn, cao giọng quát mắng:

“Ngươi chỉ là một tên lính giữ cổng nho nhỏ, Dung Nguyệt chịu hạ gả cho ngươi, đó là phúc phần của ngươi! Ngươi cảm kích, dám đây ăn ngang ngược?”

Lịch Cảnh Hành chẳng hề sợ hãi, lập tức dậy, quát còn to hơn bà .

“Ta cảm kích cái rắm ! Bớt giở trò mặt !”

“Con gái bà gả thì cứ để nàng xuống tóc am ni cô mà tu hành! Ta đây bãi rác, cái gì cũng thể tùy tiện vứt sang chỗ ?”

Loading...