Thanh Yểu - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:02:56
Bộ dạng ngang tàng của khiến đích mẫu tức đến mặt mày trắng bệch, ôm n.g.ự.c lảo đảo suýt ngã.
Phụ giận đến tái xanh mặt, đập mạnh tay xuống bàn, gầm lên:
“Lịch Cảnh Hành! Phụ mẫu ngươi dạy ngươi ăn với trưởng bối như ?”
“Đây là Tạ gia, đến lượt ngươi càn rỡ!”
Nghe câu , tim giật thót một cái, lặng lẽ đốt một nén nhang trong lòng cho phụ .
Lịch Cảnh Hành ghét nhất là kẻ nhắc đến phụ mẫu .
Quả nhiên, ngay khoảnh khắc , lập tức bùng nổ.
“Sao? Chưa nhắc đến ngươi thì ngươi sốt ruột ?”
“Còn dám tự xưng là trưởng bối? Loại tiểu nhân bội bạc như ngươi cũng xứng ?”
“Năm đó, khi phụ còn là đại quan nhị phẩm, ngươi một câu kết nghĩa, hai câu kết nghĩa, còn chủ động đề nghị kết thông gia.”
“Đến khi phụ tử trận sa trường, Hoàng thượng trách tội, đánh đến nửa cái mạng cũng còn. Mẫu đích đến cầu xin ngươi tìm giúp một đại phu. Kết quả thì ?”
“Ngươi đóng chặt cửa gặp, còn loan tin ngoài rằng hôn ước khi đó vốn là dành cho thứ nữ Tạ Thanh Yểu!”
“Là Thanh Yểu bán bộ trang sức, chạy vạy khắp nơi tìm đại phu, mới thể sống đến hôm nay!”
Hắn rút thanh trường đao bên hông, vung mạnh xuống bàn.
“Hôm nay rõ ở đây—cả đời , chỉ nhận Tạ Thanh Yểu thê tử!”
“Ai dám đổi , tiên hỏi đao của đồng ý !”
Thanh đao từng theo phụ chinh chiến sa trường, nhuốm m.á.u bao nhiêu .
Tiếng va chạm giữa lưỡi đao và mặt bàn vang lên như tiếng than của những vong hồn khuất.
Toàn bộ gian phòng lập tức rơi tĩnh lặng.
Phụ và đích mẫu mặt mày trắng bệch, ai dám lên tiếng.
Tạ Dung Nguyệt cũng dám thốt một lời, bởi vì nàng nhận thanh đao —
Chính là thanh đao lấy mạng nàng ở kiếp .
Đời , đích tỷ khinh thường Lịch gia sa sút, liền ép nàng gả .
Ngày thành , nàng cao ngạo để một câu:
“Một tên nghèo kiết xác và một ả thứ nữ, đúng là một đôi trời sinh!”
Sau đó xoay bước lên kiệu hoa của Vương phủ.
Từ đó về , nàng như mong , trở thành Thế tử phi mà bao ngưỡng mộ. Mỗi về phủ, tất phô trương rình rang, tỏ rõ phong thái tôn quý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-yeu/chuong-2.html.]
Phụ và đích mẫu lấy nàng vinh dự.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Cho đến ba năm khi thành , Thế tử vì một tiểu quan ở thanh lâu mà đánh với khác.
Chúng nhân lúc mới vỡ lẽ—hóa Thế tử sở thích đoạn tụ.
Đích tỷ trở thành trò của cả kinh thành.
Phụ nàng hòa ly trở về nhà, nhưng nàng tham luyến phú quý nơi Vương phủ, sợ về nhà đời nhạo, nên cắn răng bám lấy vị trí Thế tử phi.
Chính mắt thấy phu quân đưa từng từng nam nhân về phủ, nàng vẫn cứ cố gắng giả vờ như chuyện gì, sống lẻ loi cô độc suốt đời.
Còn , khi thành cùng Lịch Cảnh Hành, từ một kẻ giữ cổng thành mà từng bước thăng tiến, đến mười năm leo lên vị trí đại quan nhất phẩm.
Hắn uống rượu, nạp .
Chúng phu thê hòa hợp, ân ái trọn đời.
Trong các buổi tiệc tụ họp, những thiên kim quý nữ từng vây quanh đích tỷ nay vây quanh , khen phúc phận.
Đích tỷ ghen ghét đến phát điên, bèn lừa uống rượu độc.
Lúc trúng độc, nôn m.á.u ngừng, mà nàng vẫn chịu buông tha, siết chặt lấy cổ , nghiến răng :
“Ngươi chỉ là một thứ nữ hèn mọn, chỉ kéo xuống bùn nhơ, khiến đời nhạo, dựa mà nhận tình yêu của ?”
“Rõ ràng hôn ước với ban đầu là ! Ngươi đáng chec, ngươi—”
Nàng kịp hết câu.
Bởi vì một lưỡi đao đ.â.m xuyên qua thể nàng từ phía .
Cả Lịch Cảnh Hành đẫm máu, gằn giọng hỏi nàng giải dược ở .
Tạ Dung Nguyệt chỉ dại dột, giọng đầy oán độc:
“Không giải dược… Nàng xứng với ngươi… Nàng chec…”
Sắc mặt Lịch Cảnh Hành lạnh , mạnh tay xoay chuôi đao trong bụng nàng.
Tạ Dung Nguyệt đau đớn đến mức gào thét xé gan xé ruột, hộc một ngụm m.á.u tươi.
Nàng run rẩy túm lấy áo , giọng khàn đặc:
“Tại … tại đối xử với như …”
ai đáp nàng.
Lịch Cảnh Hành thẳng chân đá nàng văng xa, lập tức ôm chạy tìm thái y.
Cả quãng đường, đôi tay run rẩy đến mức thể kiểm soát, từng giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống mặt .
“Thanh Yểu, nàng tỉnh … Nhìn một chút…”
“Ta cầu xin nàng… Đừng bỏ một … Ta cầu xin nàng…”