Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thanh Yểu - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:02:58

Hắn khựng , đầu , trong mắt lóe lên một tia mừng rỡ, vội vàng hỏi:

 

“Thanh Yểu, ép nàng ? Đừng sợ, —”

 

“Không ai ép cả.”

 

Ta cắt ngang lời , từng câu đều sắc bén như dao.

 

“Ngươi cũng , là thứ nữ, vốn chẳng bao nhiêu lựa chọn. Khi , ngươi còn tạm coi là một lựa chọn tệ. nay, tỷ tỷ nguyện ý nhường vị trí Thế tử phi cho , ai mắt cũng nên chọn thế nào.”

 

Lời cay nghiệt và tuyệt tình đến cực điểm.

 

Lịch Cảnh Hành sững tại chỗ lâu, đến khi gió tuyết ướt cả vai áo, mới khẽ run hàng mi, giọng nhẹ hơn cả tuyết rơi.

 

“Tốt, chúc nàng như ý nguyện.”

 

Ta cúi đầu, khẽ “ừ” một tiếng.

 

Hắn .

 

Không nhận lấy chiếc ô, cũng hề ngoái đầu .

 

Nhìn theo bóng lưng , thầm nghĩ, chắc hẳn hận đến tận xương tủy .

 

Tạ Dung Nguyệt từ trong bóng tối hành lang bước , chằm chằm hồi lâu, đó hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt hài lòng.

 

“Tạ Thanh Yểu, sống một đời, cuối cùng ngươi cũng rõ vị trí của .”

 

“Ngươi thừa nhận cũng , chỉ cần ánh mắt ngươi dành cho , chắc—ngươi cũng trùng sinh .”

 

Ta phủ nhận.

 

Phải, lời thể dối gạt.

 

ánh mắt thì thể.

 

Biết cũng trùng sinh, Tạ Dung Nguyệt rốt cuộc tìm chỗ trút giận.

 

Nàng cao cao tại thượng, ngừng giễu cợt khinh thường .

 

“Đời , chính vì cưới một kẻ chổi như ngươi mà suýt bỏ mạng chiến trường, còn mất mẫu . Đến cuối cùng, thậm chí ngay cả một đứa con cũng .”

 

“Cũng may kiếp ngươi thức thời, chịu buông tha cho .”

 

“Chỉ cần cưới —”

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

 

“Cưới ngươi?”

 

Như chuyện nực , bỗng xoay , lạnh lùng chằm chằm Tạ Dung Nguyệt.

 

“Ngươi xứng ?”

 

Sắc mặt nàng lập tức biến đổi:

 

“Ngươi ý gì?”

 

“Ý gì ?”

 

Ta từng bước ép sát, gằn từng chữ:

 

“Chính ngươi xúi giục phụ thông địch, khiến trúng bẫy kẻ thù, suýt mất mạng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-yeu/chuong-4.html.]

 

“Là ngươi bịa đặt tin tức tử trận, khiến mẫu kinh hãi mà qua đời.”

 

“Là ngươi khi còn nhỏ đẩy xuống hồ băng, tổn thương thể , khiến thể con.”

 

Ta bất ngờ vươn tay, bóp chặt lấy cổ nàng, khóe môi nhếch lên, nở một nụ lạnh lẽo đến rợn .

 

“Vậy mà ngươi còn dám , tất cả là do hại ?”

 

Đời , khi chec, hồn vất vưởng trở về Tạ phủ, vô tình cuộc trò chuyện giữa phụ và đích mẫu, mới rằng—

 

Mọi khổ nạn mà và Lịch Cảnh Hành chịu đựng, đều do ba gây .

 

Và nguyên nhân… chỉ vì một câu đùa.

 

Ba ngày khi và Lịch Cảnh Hành thành , liền triệu chiến trường, liều chec lập công, suýt bỏ mạng mới đổi lấy quân công hiển hách.

 

Tin tức truyền về kinh thành, trượng phu của Tạ Dung Nguyệt—Thế tử Vương phủ—buột miệng một câu:

 

“Thứ của nàng dù xuất thấp kém, nhưng vượng phu.”

 

Lúc , Tạ Dung Nguyệt thành mấy tháng, mà vẫn viên phòng, nàng khổ sở tức giận.

 

Nghe lời , sự ghen ghét trong lòng bỗng hóa thành thù hận, nàng liền chạy về phủ, lóc kể lể với phụ và đích mẫu.

 

Phụ vốn mang tâm lý áy náy với Lịch Cảnh Hành, lo sợ leo lên địa vị cao sẽ báo thù.

 

Ba bọn họ bàn bạc với , quyết định thông đồng với quân địch, chec ngoài sa trường.

 

Lịch Cảnh Hành mệnh lớn, dù chỉ còn một thở, vẫn nghiến răng xông khỏi vòng vây, mở một đường máu.

 

Chỉ tiếc, thương quá nặng, đôi chân từ đó để di chứng, mỗi khi trời mưa, liền đau đớn thể .

 

Nhớ tới chuyện , lửa hận trong lòng bùng lên, tay càng siết chặt hơn.

 

Tạ Dung Nguyệt mặt mày đỏ bừng, tràn đầy hoảng sợ.

 

Ta ghé sát tai nàng, khẽ giọng :

 

“Tạ Dung Nguyệt, đời , một đường thẳng tiến, thuận buồm xuôi gió.”

 

“Ai dám cản …”

 

“Ta kẻ đó— chec!”

 

Tạ Dung Nguyệt bóp cổ đến trắng dã cả mắt, miệng ú ớ thành lời, hai tay liều mạng đập cổ tay , thở ngày càng yếu.

 

Ta lạnh lùng một tiếng, thả lỏng tay.

 

Nàng lập tức ngã xuống đất, ôm cổ ho sặc sụa, một hồi lâu mới hồi phục , kinh hãi chằm chằm.

 

“Ngươi… ngươi chuyện ?”

 

Lời dứt, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng huyên náo.

 

Tiểu tư canh cổng đẩy mạnh, lảo đảo ngã nhào xuống tuyết.

 

Một đội binh sĩ giáp trụ chỉnh tề lập tức tràn , sát khí bừng bừng như hung thần giáng thế.

 

Người đàn ông đầu thần sắc lạnh lùng, trầm giọng quát lớn:

 

“Tạ đại nhân, tố cáo ngài cấu kết phản tặc, mời ngài theo chúng một chuyến!”

Loading...