Thanh Yểu - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:02:57
Người qua đường bộ dạng của dọa sợ, vội vàng tránh né.
Bỗng ai đó lẩm bẩm một câu:
“Vị … ôm một t.h.i t.h.ể thế ?”
Lịch Cảnh Hành như phát điên, phắt gầm lên với kẻ đó:
“Ngươi bậy! Nàng chec! Nàng sẽ chec!”
Khi nhắm mắt, thứ cuối cùng thấy chính là gương mặt hoảng loạn của .
“Thanh Yểu! Tạ Thanh Yểu! Nàng đừng hòng bỏ !”
“Cầu xin nàng—”
Ta khẽ nhắm mắt .
Màu m.á.u trong tầm dần tan biến.
…
Trong căn phòng yên ắng, Lịch Cảnh Hành năm mười bảy tuổi phong thái hào hùng, sải bước về phía .
Hắn đưa tay mặt , chậm rãi mở lòng bàn tay.
Bên trong là một miếng ngọc bội.
Hắn :
“Tạ Thanh Yểu, cầm lấy . Đợi đến cưới nàng.”
Một đôi ngọc bội uyên ương.
Ngụ ý phu thê hòa hợp, con đàn cháu đống.
Ta , chỉ cần nhận lấy, hôn sự coi như định.
Sau đó, chuyện sẽ giống như đời .
Hắn sẽ thăng tiến ngừng, từ một kẻ vô danh trở thành đại quan nhất phẩm.
Hắn sẽ xin Hoàng thượng ban cho danh hiệu Cáo Mệnh, để từ nay thể ngẩng cao đầu, tham gia yến tiệc cần cúi nhún nhường.
Hắn sẽ trân trọng, yêu thương , cả đời chỉ là thê tử, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay cũng nạp .
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Dù rằng, mười năm thành , vẫn thể sinh con, khiến mang tiếng bất hiếu.
Ta cố gắng kìm nén vị chua xót nơi cuống họng, ngẩng đầu .
Rồi từng chữ từng chữ rõ ràng:
“Ta cần.”
“Lịch Cảnh Hành, gả cho ngươi.”
Ta lừa .
Từ nhỏ, quen dối.
Đích tỷ thường chỉ mũi mà :
“Ngươi giống y như thấp hèn của ngươi, lòng khôn khéo vô cùng.”
Nàng sai.
Lúc phụ đẩy hôn ước cho , Lịch gia vốn hề .
Dù gia tộc sa sút, nhưng dù bọn họ cũng từng là danh môn vọng tộc nơi kinh thành, thể để con trai đích tôn cưới một thứ nữ chính thê?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-yeu/chuong-3.html.]
Dù đích tỷ, cũng còn nhiều lựa chọn khác.
thì .
Nếu bỏ lỡ cơ hội , chỉ thể trở thành kế thất của một lão già đáng tuổi phụ .
Vì , giở chút tâm cơ.
Phụ mới đuổi Lịch phu nhân khỏi cửa, giúp bà mời đại phu.
Ngay đó, liền đưa đại phu đến Lịch gia.
Ta cố ý mặc áo vải thô, một lời, chỉ lặng lẽ tận tâm chăm sóc Lịch Cảnh Hành, lúc đang trọng thương, chăm sóc suốt một tháng trời.
Cho đến khi vết thương lành , nắm lấy tay , trịnh trọng :
“Thanh Yểu, , Lịch Cảnh Hành, thề rằng cả đời nhất định phụ nàng!”
Lịch gia là võ tướng, coi trọng nhất chính là lời thề.
Ta tin .
Đời , quả thực nuốt lời.
Dù nắm quyền cao chức trọng, vô danh môn khuê tú tìm đến, cũng từng d.a.o động.
Trong một tham gia cung yến, kẻ cố ý bóng gió mặt :
"Nếu thể sinh con, thì nên để phu quân nạp để nối dõi tông đường. Cứ mãi ghen tuông như , thể xứng với danh hiệu nhất phẩm Cáo Mệnh?"
"Người khác nếu thể mang thai, sớm tự hưu thư rời , mà nàng vẫn mặt dày bám lấy buông."
Ánh mắt khinh miệt của lặng lẽ rơi .
như hiểu, đầu hì hì kể chuyện với Lịch Cảnh Hành.
“Bọn họ đang ai ?”
“Sao vẻ quen quen… Không lẽ là ?”
Ta ngửa mặt , bộ ngây thơ chuyện đời.
Ánh mắt tối một chút, đó dịu dàng vuốt tóc , ôn tồn :
“Không nàng. Bọn họ uống say nên ăn hồ đồ mà thôi.”
Buổi yến tiệc còn tàn, Lịch Cảnh Hành sai đưa về phủ .
Nghe khi , mượn rượu mà nổi giận, mắng thẳng những kẻ nhiều chuyện một trận.
Trước khi rời , còn dứt khoát tuyên bố:
“Năm đó chinh chiến sa trường, may thương, thể con. May mà phu nhân chê, bao năm qua vẫn luôn ở bên . Kẻ nào dám bậy bạ lưng nàng, đừng trách khách khí!”
Lời dứt, bộ nữ quyến trong kinh thành liền dập tắt ý định tiếp cận .
Cũng ai dám đàm tiếu nữa.
Người thể sinh con là .
Vậy mà chẳng màng thanh danh, chỉ để bảo vệ miệng đời.
Một nam nhân như , đương nhiên gả.
đời , càng một cuộc đời trọn vẹn hơn.
Lịch Cảnh Hành rời , tuyết càng rơi dày hơn.
Ta đuổi theo, đưa cho một chiếc ô giấy dầu.