Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thanh Yểu - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:03:04

Đêm , thẳng đơ giường.

 

Lịch Cảnh Hành thao thao bất tuyệt, từ chuyện hồi nhỏ trèo cây hái trộm đào, đến đầu tiên theo phụ chiến trường.

 

Từ đầu nữ tử tặng túi thơm, đến việc vị hôn thê tuyệt tình ruồng bỏ.

 

Nói liền ba canh giờ, đến đoạn cao hứng còn vung tay đập mạnh xuống giường.

 

“Ngươi xem, đời nữ nhân vô tình đến ? Trái tim nàng tổn thương , cả đời lấy vợ nữa!”

 

“Ta sẽ cô độc đến già, để nàng hối hận, áy náy suốt đời!”

 

Ta nuốt một ngụm nước bọt, cổ họng khô khốc thốt lên vài lời khuyên nhủ:

 

“Một nữ nhân vô tình vô nghĩa như thế, đáng để Tướng quân bận lòng.”

 

“Huống hồ thiên hạ còn bao nhiêu giai nhân tuyệt sắc, nhất định ngài sẽ gặp hơn.”

 

“Sẽ ai hơn nàng .”

 

Lịch Cảnh Hành ngang bướng vô cùng, cứng đầu như đá, kiên định lặp :

 

“Ta thích nàng , nàng chính là nhất. Cả đời , ngoài nàng , sẽ lấy ai khác!”

 

Ta chằm chằm màn giường phía , chớp mắt một cái, cố gắng kìm nén cảm giác chua xót dâng lên trong lòng, khẽ giọng :

 

“Thích quan trọng, Tướng quân, phù hợp mới là quan trọng nhất.”

 

Lịch Cảnh Hành rõ ràng đồng ý với quan điểm , giọng điệu mang theo vài phần bực dọc:

 

“Nếu một đoạn tình cảm thể dễ dàng từ bỏ như , thì tính là thích cái gì?”

 

Cổ họng nghẹn cứng như nhét bông, hít sâu một , chậm rãi :

 

“Hai phù hợp, cố chấp ở bên chỉ càng tổn thương mà thôi. Thấy thích sống an , bình yên trọn đời, đó cũng là một loại viên mãn.”

 

“Thế ngươi hỏi qua ý kiến của đó ?”

 

Lịch Cảnh Hành bức ép từng bước, chịu buông tha:

 

“Lỡ như cũng thích ngươi thì ? Hắn cũng ngươi thì ?”

 

Ta nhếch môi nhạt, giọng lạnh lẽo:

 

“Đời bao thứ , chuyện như ý đời , mười phần thì đến tám chín phần .”

 

Lịch Cảnh Hành há miệng, còn gì đó.

 

Ta lập tức cắt ngang:

 

“Tướng quân, khuya , nghỉ sớm .”

 

Cuộc chuyện vui vẻ gì, cũng thêm lời nào nữa.

 

Những ngày đó, Lịch Cảnh Hành dứt khoát thèm để ý đến .

 

Ta cũng vui vẻ vì thanh tĩnh, mỗi ngày chỉ vùi đầu sách trong doanh trướng, chủ động đến gần .

 

Ta vốn định đợi thêm vài ngày nữa sẽ tìm cớ rời .

 

ai ngờ đến tối hôm đó, ôm chăn chiếu cuộn đến doanh trướng của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-yeu/chuong-8.html.]

 

“Quân Quân, nghĩ thông suốt , cảm thấy lời ngươi lý.”

 

“Nữ nhân đều là kẻ lừa gạt, từ nay về thích nữ nhân nữa.”

 

Khoan .

 

“Quân Quân?”

 

“Không thích nữ nhân?”

 

Ta sững , cảm thấy hình như đang mơ thì .

 

Lịch Cảnh Hành hề ý thức những lời kinh khủng đến mức nào, ngược còn bẽn lẽn liếc một cái.

 

Cả lập tức run lên, cảm giác sắp điều gì đó cực kỳ .

 

Ta vội vàng xua tay:

 

“Tướng quân, chờ —”

 

Lịch Cảnh Hành chờ thêm một giây nào nữa.

 

Hắn tiến lên, nắm c.h.ặ.t t.a.y , ngẩng đầu hùng hồn tuyên bố:

 

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

“Quân Quân, quyết định từ nay sẽ thích nam nhân. Sau hai chúng kết nghĩa đồng hành, cùng sống nốt quãng đời còn !”

 

Ta: ”…”

 

Ta thề rằng, trong khoảnh khắc đó, đầu óc trống rỗng.

 

Ngay cả lúc kiếp , đại phu bảo thể mang thai, cũng từng hoảng hốt đến mức .

 

Đêm đó, sợ đến mức bỏ cả bữa tối, giường suy nghĩ suốt nửa đêm, nghĩ mãi mà vẫn hiểu nổi tại chuyện thành thế .

 

Rõ ràng chiến sự định, chỉ đợi hai ngày nữa về kinh, sẽ phong quan tiến chức, cưới vợ nạp , bước lên đỉnh cao của cuộc đời.

 

Thế mà đúng thời điểm quan trọng , đột nhiên… đoạn tụ.

 

Mà còn đoạn tụ một cách vô cùng oanh liệt.

 

Tiếng gào của khi , e rằng cả doanh trại đều thấy.

 

Những kẻ thì cũng từ miệng khác mà .

 

Giờ đừng nữ nhân chịu gả cho , ngay cả những binh sĩ trong quân doanh cũng bắt đầu tránh né như tránh ôn dịch.

 

Bọn họ sợ… nhớ thương đến cái m.ô.n.g của .

 

Ta cũng sợ.

 

Cho nên trốn, hơn nữa còn là trốn ngay trong đêm.

 

Trên lưng ngựa, thầm nghĩ, kiếp từng dấu hiệu thích nam nhân, chắc chỉ là hứng thú nhất thời, qua một thời gian là hết.

 

, nhất định là .

 

Ta chạy thẳng một mạch về kinh thành, ngày đêm ngừng nghỉ, tốc độ còn nhanh hơn cả lúc xuất phát.

 

Ban đầu định dò la tình hình mới quyết định nên về Tạ phủ .

 

ai ngờ, đến cổng thành, tin Tạ gia xảy chuyện.

Loading...