THẬP NIÊN 70: BÌNH LUẬN GIÚP TÔI VÀO ĐẠI HỌC - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:38:39
Trong lòng chợt dâng lên dự cảm chẳng lành, vội vàng hỏi .
"Không thể nào! từng đến đây lấy, ai lấy ?"
Nhân viên bưu điện ngơ ngác, lấy một cuốn sổ dày mở xem.
"Nhìn , lấy , Hứa Quốc Cường."
"Đây chữ ký của , giấy báo nhập học của khác lấy mất !"
kích động, yêu cầu nhân viên đưa lời giải thích hợp lý.
[Thôi , con trai Trịnh Tự Lực ở ngay trong thị trấn, chắc chắn là hôm qua thông báo đến lấy !]
[Báo cảnh sát , chuyện báo cảnh sát xử lý là !]
[Tội mạo nhận giấy báo nhập học nhỏ , Hứa Quốc Cường mau báo cảnh sát , chec tiệt!]
[Còn đòi giải thích gì nữa, đúng là sốt ruột chec mất!]
Nhân viên lục tìm trong giấy báo nhập học còn vài nhưng thấy, cuối cùng thấy sốt ruột như , liền chuẩn giúp báo cảnh sát.
đúng lúc , bố từ chạy đến thị trấn.
Ông chạy kéo .
"Con , con gì , bản nộp bài thi điểm 0, đến đây gây sự với gì!”
“Xin đồng chí, con trai thi trượt, hôm qua ở nhà loạn cả ngày . Xin nhất định đừng báo cảnh sát."
5.
Nhân viên bưu điện bố xong, ánh mắt lập tức đổi, giống như một kẻ thần kinh.
thể dây dưa thêm nữa, nhiều cũng vô ích.
Vì , lập tức giật tay bố , chạy ngoài đạp xe đến đồn cảnh sát.
Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!
Không ai giúp , tự báo cảnh sát!
đúng lúc , Trịnh Tự Lực đột nhiên từ trong ngõ lao giữ lấy ghi đông xe của , kéo xuống khỏi xe.
Bố ngay đó cũng chạy đến, hai hợp sức khống chế , lôi lên xe bò của một nhà trong thôn, ép về thôn.
liều mạng chống cự, nhưng vô ích!
Ở giữa hai đàn ông nông dân lực lưỡng , một học sinh gầy yếu suy dinh dưỡng như căn bản thể phản kháng .
ngờ tới, chỉ vì đạt mục đích mà hai bọn họ trắng trợn như .
[Thôi , nam chính phản kháng đây, căn bản thể phản kháng!]
[Hai tên khốn thèm diễn nữa ? Đây là giam giữ trái phép đấy! Haiz, nhưng trong thời đại cũng hiếm, nhà Thanh mới sụp đổ mấy năm mà.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-70-binh-luan-giup-toi-vao-dai-hoc/chuong-4.html.]
[Ôi trời, cảm thấy còn chút hy vọng nào nữa , nếu hai tên khốn tàn nhẫn, thì dù giam cầm nam chính đến chec, nam chính cũng chẳng gì ?!]
[Mấy nghĩ đơn giản quá, nam chính hành động quá quyết liệt, như thậm chí thể dẫn đến họa sát .]
[Núi non trùng điệp, ai mà bận tâm nếu một biến mất chứ. Nam chính chịu đội sản xuất, cứ cố chấp liều, e rằng thật sự lành ít dữ nhiều, haiz, đợi trọng sinh vòng ba thôi.]
giật , trong lòng chút sợ hãi, lờ mờ cảm thấy lẽ bình luận đúng.
6.
hai bọn họ cưỡng ép đưa về nhà.
Bố tức giận tát hai cái, đó đá đạp.
Trịnh Tự Lực thì khoanh tay bên cạnh khẩy xem kịch.
Những lời mắng nhiếc của bố dần trở nên mơ hồ bên tai .
Tứ chi trói chặt, cả co ro giường đất, chỉ thể chịu đựng đau đớn một cách thụ động.
Không qua bao lâu, bố dường như hết sức, mới dừng tay thở dài:
"Quốc Cường, con đừng trách bố, bố nuôi con lớn đến chừng …"
[Chuyện gì , lưng bố nam chính giấu một con d.a.o phay kìa!]
[Thôi , xong , đây là động sát tâm .]
[Hổ dữ còn ăn thịt con, đây là loại gì !!]
[Không dám xem nữa, cuộc đời nam chính bi thảm như , thứ hai …]
[Haha chec, lúc đầu ít mong nam chính thức tỉnh, kết quả đúng là thức tỉnh thật, một tập là chec luôn ?]
[Ông bạn phía móc mỉa gì , dám mong nam chính thức tỉnh báo thù ?]
[Kiếp chịu nhiều đau khổ như , đột nhiên trọng sinh, bình thường ai mà kìm nén cơn giận trong lòng? cơn giận mù quáng như dễ khiến bản rơi đường cùng.]
[Không trách nam chính , thấy nam chính nhẫn nhịn , nếu đổi là , e rằng ngay khoảnh khắc trọng sinh, sẽ đè bố xuống đất…]
Nhìn những dòng bình luận liên tục xuất hiện mắt, cảm thấy mắt cá chân Trịnh Tự Lực giữ chặt.
Đây là sợ lúc cắt tiết giãy giụa quá mạnh ?
7.
Trong lúc rối bời, vội vàng òa lên, :
"Bố, con chỉ là cam lòng, đề thi đại học năm nay khá dễ, con nắm chắc phần thắng trong tay , con thể quên ghi tên chứ!”
“Con cứ ôm hy vọng mong manh, nghĩ rằng vẫn còn cơ hội... Con chỉ là cam lòng thôi!”
“Xin bố, con bố lo lắng, con thi nữa, con sẽ lời bố đội sản xuất việc, con hưởng !"