Thập Niên 90: Đùi Gà Khó Nuốt - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:59:53
Vương Diệu Tổ vì ba đang mặt nên cuối cùng dám động thủ, chỉ ôm mặt hung tợn .
Cho đến khi cầm đồ ngoài, Vương Diệu Tổ mới dám bước lên mách tội, nhổ nước bọt .
"Quan tâm đến nó gì, chỉ là cái đứa c.h.ế.t yểu!"
Nói xong, bà kéo Vương Diệu Tổ bỏ .
Kiếp bà tổn thương sâu sắc, mấy câu chẳng là gì với .
Chỉ khổ cho ba , ông trở nên tiều tụy, ánh mắt trống rỗng, ghế mãi thể tỉnh táo .
Sau khi xa, cuối cùng ông cũng nhịn , gục mặt xuống bàn nức nở.
đau lòng vô cùng, bước tới nắm lấy tay ông.
Bàn tay ba thô ráp, là lớp chai dày do những năm tháng việc nặng nhọc. Trên quần áo cũng đầy bụi bẩn và vết vải bạc màu.
Mẹ luôn chê ông việc chân tay, lúc nào cũng bẩn thỉu.
Lại ghen tị với chú Vương dạy học, lúc nào cũng sạch sẽ và chỉn chu.
bà quên rằng, ba cũng từng cơ hội trở thành giáo viên.
Chỉ là dạy học tuy vinh quang nhưng kiếm nhiều.
Vợ của chú Vương cũng vì ông kiếm ít nên mới xưởng công nhân, may rơi máy móc mới qua đời.
Ba từ bỏ công việc tử tế, là yên ở nhà, để ăn ngon hơn, để gia đình chúng sống hơn.
Ông gì sai, sai là .
trèo lên ghế, ôm chặt lấy ba.
Ba yên tâm , kiếp bà chắc chắn sẽ gặp báo ứng, còn chúng , chắc chắn sẽ một kết thúc .
08
Sau đó, tự cho là sẽ sống tháng ngày sung sướng.
Mấy gặp bà đều thấy bà hát nghêu ngao với vẻ mặt hạnh phúc.
Có giặt đồ, tình cờ gặp bà .
Bình thường ở nhà, bà chẳng bao giờ giặt đồ cho và ba, chê đồ của ba bẩn, than mệt.
Mùa đông thì than lạnh, mùa hè thì than nóng.
Đến nhà chú Vương thì thấy mệt nữa, cũng còn nhiều chuyện nữa.
Bà bê một chậu đồ đầy, mặt vẫn nở nụ .
Lúc thấy , ánh mắt bà đầy vẻ hả hê, với giọng châm chọc.
“Ôi. Con nhãi hèn hạ giặt đồ kìa, đương nhiên , nhà đàn bà thì đành bắt trẻ con giặt.”
“ cũng chẳng , mày sinh mang cái mệnh hèn, đáng đời mấy việc khổ sở !”
cái bộ mặt trơ trẽn của bà mà giận sôi máu, quăng mạnh đống quần áo xuống, quát lớn:
" trời sinh mệnh hèn quan trọng, chỉ sợ kẻ mệnh hèn mà cố chạy sang nhà cái kiếp hạ tiện!"
"Mày! Cái đứa hèn mạt như mày mà dám chửi tao ?"
Bà tức giận xông lên định đánh , may nhờ mấy thím đang giặt gần đó ngăn .
Đang lộn xộn thì ba về tới đón .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-90-dui-ga-kho-nuot/chuong-3.html.]
Ba gầm lên với bà :
"Cô cái gì thế?"
Từ khi sống , trở nên cứng rắn lạ thường. Thấy ba , bà chẳng chút nhún nhường:
"Sao nào, nào? Anh định đánh ? Chẳng tài cán gì, chỉ đánh đàn bà, bảo cắm sừng!"
Ba giận đỏ cả mắt:
" dù cũng hơn cái loại rách nát như cô! Đồ vô liêm sỉ, bám lên giường ! Mày còn mặt mũi gì để !"
kéo tay áo ba, ba cãi với bà , vô ích còn khác vô duyên vô cớ bàn tán.
Ba nguôi giận, bế định về nhà.
sợ thiên hạ đàm tiếu, bà xắn tay áo lên, quát to:
"Phải, cố tình bám lên giường đấy! nguyện ý việc nhà cho , gì hổ! Ai bảo bản lĩnh, ai bảo hơn !"
Vừa dứt lời, mấy bác gái và thím hàng xóm đều lộ ánh mắt khinh bỉ.
Họ ngờ bà trơ trẽn đến thế.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Ba cũng tức nghẹn nên lời.
Có bác gái ngại đắc tội bà lên tiếng:
"Vợ nhà họ Vương bớt cãi cọ , theo Lưu, thương cô chẳng bắt nhiều. Giờ sang nhà họ Vương siêng thế? Người sống như nào là hồ đồ!"
Mẹ trợn mắt:
"Mấy nhà quê cái gì? Nhà họ Vương chúng cục trưởng đấy! Hi sinh chút bây giờ, hưởng phúc!"
Nói xong, bà đắc ý ôm đồ bỏ . Khi bà , bác hàng xóm mới thở dài:
“Tiểu Lưu, đừng nó bậy, nó như chứ nó chỉ cái cứng miệng thôi! Thật nó sống .”
“ , nhà họ Vương loại dễ nuốt, đây việc nặng nhọc trong nhà đều do bà Vương một tay hết, giờ đều đổ lên đầu nó. Lần còn thấy nó cửa than thở với Tiểu Vương nữa.”
“ thế, ngoại tình với mà còn lãnh đạo, gì chuyện như , đừng nó bậy.”
09
Từ đó về , ba cho việc nữa.
Một là sợ gặp sẽ chịu ấm ức. Hai là, ông lớn , bảo ở nhà học hành nhiều hơn.
Học hành sẽ giúp hiểu rõ đạo lý, phân biệt đúng sai.
Không đến nỗi như , hành động hồ đồ.
Lời ông khiến nhớ đến một chuyện.
Kiếp , khi chết, ở bên ba lâu.
Biết rằng khi ông tù, quản ngục ông bằng cấp ngạc nhiên, liền sắp xếp cho ông thợ kỹ thuật.
Và vì tay nghề giỏi, ông còn giảm án.
Chỉ là chú Vương chức to, ông và sợ chuyện bại lộ, mua chuộc lãnh đạo để kết án tử hình ông.
Có bằng cấp là một thế mạnh của ba lúc .
Giờ những việc nặng nhọc kiếm tiền, tuy nhiều nhưng cuối cùng cũng tương lai.
Tương lai vẫn dựa kỹ thuật mới xa .