Thập Niên 90: Đùi Gà Khó Nuốt - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:59:52
05
Việc im lặng càng khiến ba thêm phẫn nộ, ông càng khẳng định là ngoại tình.
Ông lao tới tát một cái.
Mẹ đánh chảy m.á.u khóe miệng.
Lúc tỉnh táo , liền vội túm lấy tay áo ba, giả vờ oan ức.
Phương Phương nó bậy! Em ngoại tình! Đều là con ranh bịa đặt!
“Anh Lưu , bao năm nay dù nhà nghèo khổ, vất vả thế nào, em than thở lấy một lời , tin em !”
Nhìn vẻ mặt đau khổ của , cánh tay đang giơ lên của ba do dự giữa trung, n.g.ự.c ba phập phồng.
Một là ông bằng chứng xác thực, hai là... ông vẫn yêu .
Những phụ nữ khác đều theo chồng ngoài việc kiếm tiền nuôi gia đình, ba thương yếu đuối, chỉ bảo ở nhà giặt giũ nấu nướng.
nhớ ơn ba.
nhớ khi chết, linh hồn vẫn tan biến.
tận mắt chứng kiến lời đường mật của chú Vương, lóc bắt ba nhận tội tù .
Mẹ cầm tiền mà ba vất vả kiếm , vui vẻ kết hôn với chú Vương.
Trong lòng dâng lên nỗi uất hận.
đủ bằng chứng để ba rõ bộ mặt thật của phụ nữ .
Đối diện với ánh mắt đầy oán hận của , lên tiếng:
“Ba, ba đừng cãi với nữa, lỡ thời gian và chú Vương hẹn đổ rác gốc cây hoè.”
Căn phòng lập tức yên lặng.
Ngay giây , ba bất chấp tiếng hét thảm thiết của , cầm d.a.o từ nhà bếp lao ngoài.
Mẹ thấy thể ngăn ba, liền xông lên tát một cái đau điếng, đau đớn hét lên:
“Lưu Phương Phương, mày là đồ khốn nạn! Mày cố ý đúng !!”
“Mày tao yên ! Tao nên sinh mày!!!”
06
Mẹ xong, vội vã lao ngoài.
kịp quan tâm đến cơn đau rát má, lập tức đuổi theo , chạy thẳng đến gốc cây hoè.
Quả nhiên, ba đang đánh với chú Vương, đợi sẵn ở đó.
Xung quanh chật kín xem.
Mẹ hét lên một tiếng, chen qua đám đông.
Tiếng hét thảm thiết và tiếng chửi rủa vang lên ngừng.
Cảnh tượng lúc vô cùng hỗn loạn.
bên ngoài đám đông thể , đang lo lắng cho tình hình bên trong thì Vương Diệu Tổ đến bên cạnh từ lúc nào.
Nó giật mạnh tóc từ phía , miệng ngừng chửi bới:
“Đồ hèn hạ! Ba mày còn dám đánh với ba tao! Bà nội tao , mày là đồ ti tiện, ba mày là đồ đổ vỏ, đầu đầy sừng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-90-dui-ga-kho-nuot/chuong-2.html.]
nó giật tóc đau nhức.
Nhớ kiếp , mỗi mang đồ ăn cho nó, nó đều cố ý đắc ý :
“Dì ơi, dì với cháu quá, giống như đẻ của cháu ! Con gái ruột dì còn ăn, cháu ăn! Cảm ơn dì nhiều!”
Rồi nó liếc vẻ mặt khó chịu của , ha ha.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Đồ súc sinh như nó, cũng đừng nghĩ đến việc thoát!
Vì , nhịn đau, giả vờ vui vẻ :
“Vương Diệu Tổ, hai nhà đánh xong, tao sẽ thể mang đồ ăn cho nhà mày nữa, từ nay về tao chỉ yêu thương tao thôi, mấy đứa , đáng thương quá !”
Vương Diệu Tổ kéo mạnh hơn, kéo vung cái tay mập lên, quát tháo ầm ĩ.
“Nói bậy, mày bậy! Mẹ mày mới thương mày, mày bảo mày là đồ lỗ vốn, con đĩ thối!”
to hơn.
“Mày cũng tự là tao, mày, đây hai nhà , tao cho mày đồ ăn ngon, giờ đánh , tao chắc chắn chỉ thương tao thôi!”
Vương Diệu Tổ xong lập tức gấp gáp.
Nó vội buông , lê cái hình béo ú chen đám đông, hét lớn.
“Ba! Ba! Chẳng ba bảo sớm muộn gì dì Trương cũng thành con , hôm nay con bà con ngay! Con dì con!”
Lúc ba kéo , chú Vương mặt mày bầm dập nhưng vẫn ngoan cố hai họ chẳng quan hệ gì, là ba suy nghĩ linh tinh.
Tiếng hét của Vương Diệu Tổ vang lên đúng lúc đấy.
Ba đỏ mắt, mặt mày dữ tợn, như một con thú hoang lao thẳng chú Vương.
“Được lắm, lắm! Đôi cẩu nam nữ các !”
Nói xong, ông giãy khỏi đám đông, tiếp tục đánh chú Vương một trận nên .
07
Náo loạn một trận như , hàng xóm láng giềng đều chuyện ngoại tình với chú Vương.
Ở cái thời đại , danh dự lớn như trời, đều nghĩ sẽ lóc van xin ba tha thứ.
Bà cũng thực sự như . Chỉ điều trong lúc giằng co, bà ba đá một cái, đầu đập xuống đất chảy máu.
Tỉnh dậy, bà thản nhiên tuyên bố mặt sẽ ly hôn với ba, đến với chú Vương.
Ba tức đến mức nên lời. Ông hét lên hỏi bà còn hổ .
Mẹ thu xếp quần áo, ngạo mạn .
“Xấu hổ? Xấu hổ là cái gì! cho , sẽ là vợ của cục trưởng Sở Giáo dục tỉnh! Khác xa cái loại dân đen như ! chán lắm ! Một tên lao động chân tay, cả đời chẳng nên trò trống gì! Lấy là họa tám đời của ! Kiếp đáng nhẽ nên bước nữa sớm hơn, khéo hưởng phúc sớm hơn hai năm!”
chợt hiểu , cũng sống .
Ba tức đến mức mắt đỏ ngầu, mặt xám xịt.
lúc đó, Vương Diệu Tổ còn cửa lè lưỡi nhăn mặt chế nhạo , như đổ thêm dầu lửa.
"Mày mất , mày mất , mày là của tao , một thằng đổ vỏ, một đứa con hoang!”
lao tới tát mạnh mặt nó, quát lớn.
"Mày mới là thằng con hoang, câm miệng !"
Nếu vì sức lực chênh lệch, tát nó từ lâu .