Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thêu Nương A Hằng - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:35:19

Hắn đầu Hầu phủ từ xa, chỉ thấy cánh cổng son và mái ngói uy nghi như mãnh thú phục xuống, vô cớ khiến sinh vài phần sợ hãi.

 

Từ nhỏ quen với những thủ đoạn bẩn thỉu trong nội viện, A Hằng hiền lành, tính tình mềm mỏng, e rằng ở đó sẽ bắt nạt.

 

Chỉ sợ là đám hạ nhân lắm miệng, để nàng chuyện giữa và Tri Diên.

 

Đi nửa đường, mấy bạn kéo uống rượu.

 

Ngay cả Tạ Trường Tiêu – kẻ xưa nay chán ghét tụ họp – cũng đến.

 

Bọn họ đều là bạn đồng môn tại Quốc Tử Giám, tình sâu đậm, nắm rõ tính nết của trong lòng bàn tay.

 

Sau vài tuần rượu, nhắc tới nạn hỏa hoạn ở phố Trường Lạc hôm nọ.

 

“Bùi Diễm ngươi cũng thật lạ, bao mà cứ thế bế đường tỷ bỏ , chẳng sợ vị hôn thê của ngươi khó chịu ?”

 

, hôm cũng mặt. Khi nàng Trường Tiêu cứu , theo bóng các ngươi rời , lâu gì. Dáng vẻ bi thương đó, đến kẻ thô lỗ như cũng nỡ .”

 

Bùi Diễm thoáng ngẩn , chuyện vẫn .

 

A Hằng nay luôn ngoan ngoãn, nổi giận, còn cả thư từ hôn, chắc hẳn là ghen đến tận cùng .

 

Cũng khó trách nàng.

 

Hôm đó ở Chu Tước lâu, quả thực quên mất nàng.

 

A Hằng một lòng một với , tổn thương cũng là lẽ thường tình.

 

“Một cô nương lương thiện, hiền hậu như , ngươi cũng nỡ tổn thương ? Nhỡ nàng tức giận quá, về Vĩnh Châu thì ?”

 

Bùi Diễm đặt chén rượu xuống, tùy tiện:

 

“Vĩnh Châu? Nàng ở đó chẳng lấy một , hiện tại chỉ còn là chỗ dựa. Nàng ngốc đến mấy cũng chẳng về chịu khổ gì?”

 

Năm , vì phụ mẫu phản đối mà giận dữ bỏ học ở xa.

 

Không ngờ đường gặp thổ phỉ, là A Hằng liều c.h.ế.t cứu .

 

Hắn một lòng chống đối phụ mẫu, liền giấu tên đổi họ, sống cùng A Hằng suốt ba năm nơi đất khách.

 

A Hằng đối với thế nào, đều ghi nhớ trong lòng.

 

nay trở về kinh thành, là nam nhi, lấy công danh trọng.

 

Mẫu sai.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

 

Con đường công danh của , vốn nên vướng bận chuyện tình cảm của nữ nhi mà chậm bước.

 

Hôm nay đưa chiếc vòng xong, đoạn tình cảm giữa và Tri Diên… nên buông xuống thì hơn.

 

Về phần A Hằng — nàng xưa nay ngoan ngoãn, dễ dỗ dành.

 

Một bức tranh giả chẳng đáng giá cũng đủ khiến nàng mừng rỡ.

 

Về , chỉ cần đối xử với nàng hơn một chút, để ai ức h.i.ế.p nàng, ngày tháng dần dà cũng sẽ thôi.

 

Nghĩ , lòng bình vài phần, liền gọi tiểu nhị mang thêm một bình rượu ngon.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/theu-nuong-a-hang/chuong-4.html.]

Bỗng lúc , Tạ Trường Tiêu — từ nãy đến giờ vẫn im lặng — chậm rãi lên tiếng:

 

“Trường Tiêu gần đây một chuyện khó xử, ý kiến của các .”

 

Chúng nhân đều tò mò, Bùi Diễm thúc giục:

 

“Đừng giấu nữa, khi nào thấy ngươi khó xử như thế ?”

 

Tạ Trường Tiêu khẽ , gương mặt xưa nay luôn nghiêm nghị lạnh nhạt bỗng hiện lên vài phần sinh động:

 

“Vài hôm nhặt một con mèo nhỏ, đầy thương tích, rúc trong góc tường, đến giọng cũng kêu khàn.”

 

“Bùi xem, nếu gặp một sinh mệnh đáng thương như thế, nên xử trí ?”

 

Bùi Diễm uống một ngụm rượu, thản nhiên đáp:

 

“Đã nhặt về , thì cứ mang về nuôi dưỡng là .”

 

Tạ Trường Tiêu lắc đầu, vẻ mặt mang theo đôi phần khó xử:

 

nếu con mèo từng chủ? Chỉ e một ngày nào đó, chủ cũ đòi mang nó thì ?”

 

Bùi Diễm bật khẽ, giọng phần châm chọc:

 

“Chủ cũ đối xử tử tế với nó, chẳng lẽ còn cho khác đối với nó ? Lý nào như thế?”

 

Nghe , Tạ Trường Tiêu gật đầu, ánh mắt sâu xa, giọng mang theo ý vị khó lường:

 

“Bùi đúng.”

 

lúc , hầu ghé sát bên tai Bùi Diễm thì thầm một câu.

 

Bùi Diễm lập tức bật dậy, sắc mặt biến đổi, như dám tin:

 

“Gì cơ?! A Hằng… rời phủ ?!”

 

 

Có lẽ là vì đêm nay trăng sáng quá đỗi, kiềm lòng, lỡ lời thêm vài câu.

 

Nói xong cảm thấy phần ngượng ngùng:

 

“Xin Tạ đại nhân chớ trách lắm lời.”

 

Tạ Trường Tiêu cúi mắt , ánh ôn hòa hơn thường lệ:

 

“Cô nương đúng. Không nên vì kẻ xứng đáng mà ép uổng chính .”

 

Ta ngẩn , hốc mắt bất giác nóng lên.

 

Vội vã né tránh ánh mắt dịu dàng , chỉ sợ sẽ yếu lòng.

 

Nhân khẩu trong Tạ phủ thật sự đơn chiếc, trong phủ ngoài Tạ phu nhân và Tạ Trường Tiêu, chỉ còn vài ma ma và một đầu bếp trông coi việc bếp núc.

 

Ta vốn lòng báo ân, nên lĩnh bổng lộc.

 

Tạ Trường Tiêu , mời đến, kỳ thực là tâm tư riêng.

 

Loading...