Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù)
Chương 14: Có thể vào Thiên Kim Phong hoặc Thiên Thủy Phong!
Có thể nói thử thách tiếp theo có người vui cũng có người buồn.
Cho dù ngoại môn muốn vào Đại Hạ Kiếm Tông làm đệ tử tạp dịch, thấp nhất cũng yêu cầu linh căn hỗn hợp tam hệ!
Linh căn tam hệ đã không còn nằm trong phạm vi thu nhận đệ tử của tông môn khác.
Những đệ tử có linh căn như thế này, tốc độ tu hành sẽ chậm hơn vài lần so với những đệ tử có linh căn chân chính song hệ khác.
Cho dù tiêu tốn rất nhiều tài nguyên, cả đời có thể đột phá trong luyện khí hay không cũng là một ẩn số.
Kiểm chứng gần chục người, ngoại trừ một số linh căn giả của tam tứ hệ ra, thì những người khác thậm chí hoàn toàn không có linh căn nào cả.
Đột nhiên!
Trong một hàng bên cạnh Lý Quan Kỳ, có một cậu bé ăn mặc rách rưới, quả cầu pha lê trong lòng bàn tay đột nhiên tỏa ra quầng sáng màu vàng và màu xanh chói lóa!
Trên mặt những đệ tử đang kiểm tra linh căn cũng lộ ra nụ cười, cao giọng nói.
“Lý Ngưu, xương cốt tuổi mười ba, linh căn kim thủy chân chính!”
“Có thể vào Thiên Kim Phong hoặc Thiên Thủy Phong!”
“Từ giờ trở đi chính thức trở thành đệ tử ngoại môn của Đại Hạ Kiếm Tông, cha mẹ dòng tộc sẽ nhận được một trăm lượng vàng bạc.”
Cuối cùng đã xuất hiện một thiếu niên có linh căn chân chính!
Hơn nữa còn là linh căn kim thủy, kim sinh thủy, nhưng linh căn của thiếu niên này chủ yếu là kim!
Trên khán đài, người đàn ông mặc áo choàng màu vàng mỉm cười với trưởng lão Thiên Thủy Phong cách đó không xa.
“Lam trưởng lão, chi bằng để đệ tử này cho Thiên Kim Phong chúng tôi đi.”
“Lại không phải là nữ tu, nhường chúng tôi thì làm sao?”
Một nữ trưởng lão mặc áo choàng băng xanh lại tức giận nói: “Mạnh Lâm Hải! Có thể cho ngươi năm trăm linh thạch.”
Trưởng lão Thiên Kim Phong tên Mạnh Lâm Hải cũng bật cười, phất tay một cái liền có một túi trữ vật bay ra.
“Cho đấy cho đấy, người là của ngươi, chúc may mắn, ha ha.”
Trên mặt các trưởng lão khác cũng nở nụ cười.
Có người khẽ nói: “Không biết đệ tử lần này có được mấy người có thiên linh căn.”
Vừa dứt lời, có người ở bên cạnh nói: “Khó nói có được mấy người, thiên linh căn sao dễ dàng xuất hiện như vậy được.”
“Có thể có vài người có linh căn chân chính là đã tốt rồi, không nói thiên linh căn độc nhất thì đó cũng là của quý hiếm có.”
Lúc này trưởng lão Thiên Mộc Phong lúng túng nói: “Haiz… cũng không biết năm nay có thể chọn được vài sư đệ về cho đám nhãi đồ đệ kia của ta hay không.”
“Sao linh căn hệ mộc lại ít vậy chứ!”
Nghe thấy lời này một ông lão luôn nhắm mắt tập trung suy nghĩ liền không vui.
Ông ta mở mắt ra chỉ vào mũi trưởng lão Thiên Mộc Phong mắng: “Ngươi còn ở đây khóc than cơ đấy, dù thế nào đi nữa thì Thiên Mộc Phong các ngươi còn không phải được chia gần hai mươi đệ tử một đợt ư.”
“Thiên Lôi Phong của lão tử đến bây giờ cũng đã ba năm không có đệ tử mới rồi đấy, ba năm rồi đấy!!!”
“Ngươi có biết ba năm nay ta phải sống thế nào không hả!!”
Lý Quan Kỳ có chút tò mò, tại sao các trưởng lão trên bục cao kia lại cãi nhau?