THIẾU PHU NHÂN PHÙ CỪ - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:18:44
Sau khi về phủ tướng quân, mới trong phủ chẳng ai sống sót.
Trong từ đường âm u bày la liệt bài vị, quản gia thở dài một tiếng: “Cả nhà già trẻ đều chiến tử sa trường .”
Ta chỉnh vạt áo cưới đỏ thẫm : “Vậy… cưới là ai trong ?”
Một bài vị đột nhiên rơi xuống.
Khung cảnh nhất thời im phăng phắc.
Ta liếc bài vị, quản gia: “Cái tự nó đổ hả?”
Quản gia vội lau mồ hôi trán, dù chẳng giọt nào, tiến lên đỡ bài vị dậy: “Hứa cô nương, thành với cô chính là thiếu tướng quân nhà chúng , chính là vị chiến tử sa trường nửa tháng đây.”
Ta cố tỏ bình tĩnh gật đầu: “Ra là .”
Quản gia bồn chồn chắp tay: “Cô nương…”
Ta đáp: “Ta thể thắp cho họ nén hương ?”
Quản gia ngẩn : “Đương nhiên… chứ.”
Ta đưa quạt hỉ cho quản gia, cầm lấy nén hương đốt ngọn nến, thành kính quỳ xuống bồ đoàn dập đầu ba cái, mỗi bài vị một nén hương.
Vừa xong việc dậy, thấy quản gia bên cạnh nước mắt lã chã.
Ta ngạc nhiên: “Thúc thế?”
Quản gia nước mắt lưng tròng: “Cô nương thật là… quá.”
Ta vỗ vỗ tay ông an ủi, lặng lẽ đưa khăn tay cho: “Sau cứ gọi là thiếu phu nhân .”
Trước khi xuất giá, ít lời đồn đại.
Ví dụ như phủ tướng quân nửa đêm thường xuyên vọng tiếng , dọa đường mất ngủ.
Ví dụ như vị tướng quân rõ ràng mấy hôm còn tin báo tử từ tiền tuyến đột nhiên xuất hiện cửa phủ gõ cửa.
Khiến lòng hoang mang, bây giờ khu vực gần đây chẳng còn mấy hộ dân sinh sống.
Còn , phụ nữ xinh vĩ đại , là con gái của ngự tiền thị vệ, một kẻ nổi tiếng xui xẻo.
Năm , cha gả cho tân khoa thám hoa lang, trong ba tháng chờ ngày cưới, thám hoa lang liên tục giáng chức.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
cha ngại đổi ý phút chót, đành ngậm bồ hòn gả , kết quả ngay ngày cưới thám hoa lang khui tội mưu phản.
Cả nhà lưu đày, trực hệ c.h.é.m đầu.
Hoàng thượng niệm tình là dâu mới, bèn cho tự cút về nhà.
Sau đó thì việc nghị gặp khó khăn, chẳng ai dám đến cửa.
Mãi đến hai năm , hoàng đế ban hôn.
Vung tay một cái ban cho một đại tướng quân.
Ta mừng đến nỗi ba ngày ngủ .
Ai ngờ bước chân cửa, nghênh đón chỉ quản gia què chân, dễ nhè và bà v.ú mặt đơ như tượng sáp gan .
Thôi , đến đó .
Chẳng qua chỉ là cái phủ tướng quân ma quái thôi mà, còn lạ gì?
…
Đêm xuống, thu giường khẽ gọi: “Phồn cô cô, cô ở một sợ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thieu-phu-nhan-phu-cu/chuong-1.html.]
“Cô đây ngủ chung với ?”
Phồn cô cô đáp: “Thiếu phu nhân mau ngủ , nô tỳ ở ngoài hầu hạ.”
“Cô cô, cô sợ ?”
Giọng Phồn cô cô thậm chí hề chút gợn sóng: “Nô tỳ gì sợ chứ.”
Ta bật dậy như cá chép lật : “Cô cô, cô gan thật đấy? Vậy chắc cô trải qua ít chuyện nhỉ!”
Không ai đáp lời.
Ta tự rụt chăn: “Mấy các bắt đầu trò cô lập nữa đó hảaaaaa!”
Vật vã cả nửa đêm, cuối cùng cũng ngủ .
Nửa đêm gà gáy, trong cơn mơ màng đưa tay hình như sờ lồng n.g.ự.c rắn chắc nào đó.
Người nọ vươn tay nắm lấy tay kéo lòng: “Đừng nghịch.”
Ta giật mở choàng mắt phát tiếng thét chói tai: “Aaaaaa Phồn cô cô maaaaa aaaaaa!”
Ngày hôm , mang theo hai quầng thâm mắt to đùng mở cửa .
Phồn cô cô ở cửa bình thản hỏi: “Thiếu phu nhân, đây là kiểu trang điểm mới đang thịnh hành ở kinh thành ?”
Ta ngây ngốc : “Ha ha, cô cô đùa vui chút nào.”
Phồn cô cô đáp: “Nô tỳ , nô tỳ đang .”
Ta gặp ma thật đó, hề đùa.
với trong phủ, ai nấy đều như kẻ thần kinh.
Quản gia Tạ thúc thậm chí còn mời đại phu đến khám cho .
“Không ! Ma thật đó cô cô! Ê cô cô! Cô đừng !”
Lại đến đêm , Phồn cô cô nữa từ chối lời đề nghị ngủ chung của .
Ta rụt tay định níu kéo cô cô về, co ro trong chăn, chỉ lộ đôi mắt, ngọn nến bên cạnh lay động như nhảy điệu múa yêu dị.
“Ta Hứa Phù Cừ cả đời , từng chuyện gì trái với lương tâm! Cái tên thám hoa lang c.h.é.m đầu là vì vốn dĩ ! Chuyện đó thật sự liên quan đến !”
“Ta thậm chí còn hy sinh vĩ đại cho đại tướng quân! Ta vĩ đại như , ngài đừng tìm nữa mà…”
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một đốm lửa.
Ta “oái” một tiếng lật chăn .
Thì là Tạ thúc và Phồn cô cô mặt .
Ta lập tức giả bộ như chuyện gì: “Tạ thúc, Phồn cô cô vẫn ngủ ạ? Tối an lành.”
Tạ thúc : “Thiếu phu nhân sợ ?”
Ta khoát tay một cái: “Sợ cái gì chứ? Từ nhỏ đến lớn từng sợ là gì!”
Tạ thúc : “Lần đầu gặp mặt ở từ đường, thiếu phu nhân bình tĩnh như , lão nô còn tưởng thiếu phu nhân sợ những thứ .”
Ta ông, trời, ngón chân trực tiếp bắt đầu co quắp.
Con chính là sĩ diện như đó, chỉ cần một ở đây, thể giả bộ thành Quan Âm Bồ Tát.
Thấy lên tiếng, Tạ thúc : “Lão nô dẫn thiếu phu nhân một nơi nhé.”