Thợ Lột Da
Chương 7
Ta từng là một đạo sĩ.
Bởi vì lục căn không tịnh, bị trục xuất khỏi sư môn.
Trước đó, ta và Vân Thư đã ở bên nhau mười năm.
Muội ấy là đích nữ của Thẩm thượng thư, nhưng Thẩm thượng thư không thương muội ấy.
Mẫu thân muội ấy qua đời khi muội ấy mới ba tuổi.
Phụ thân muội ấy lại thích đứa con thứ nữ kia hơn muội ấy.
Vì vậy, muội ấy được gửi đến đạo quán từ khi còn nhỏ.
Ta tận mắt chứng kiến cảnh muội ấy bị hai thứ muội của mình tra tấn và làm nh/ục vào mỗi dịp lễ Tết, bị ức hiếp suốt mười năm.
Sau đó, muội ấy gặp Hoàng Phủ Nhậm đang trúng độc.
Sau khi cứu được hắn, muội ấy mới biết hắn chính là nhiếp chính vương quyền lực ngút trời.
Muội ấy cũng nói với ta rằng muội ấy có tình cảm với hắn.
Trên thực tế, ta biết rằng muội ấy cũng không yêu gì Hoàng Phủ Nhậm, cái muội ấy yêu chính là quyền lực của Hoàng Phủ Nhậm, muội ấy hy vọng có thể dùng quyền lực này bảo vệ bản thân.
Thời điểm Hoàng Phủ Nhậm không thể nhìn thấy, cuộc sống của họ rất ấm áp.
Muội ấy vốn tưởng rằng sau khi Hoàng Phủ Nhậm khôi phục thân phận sẽ đưa muội ấy về Yên Kinh và sống cuộc sống mà muội ấy mong muốn.
Thế nhưng sau khi Hoàng Phủ Nhậm mở mắt ra, công lao cứu Hoàng Phủ Nhậm của muội ấy đã bị Thẩm Vân Mộng cướp mất.
Hoàng Phủ Nhậm tưởng rằng người cứu mình là Thẩm Vân Mộng.
Ta không hiểu nổi, nếu khi đó hắn bị mù nên không thể nhìn thấy mặt muội ấy, thì chẳng lẽ ngay cả giọng nói của muội ấy hắn cũng không nhận ra sao?
Tại sao hắn lại không thể nghe ra, trừ khi là hắn đang giả vờ.
Thế nhưng, Vân Thư lại không quan .
Bởi vì tất cả những gì muội ấy có thể nghĩ đến là: Thẩm Vân Mộng đã cướp đi mối hôn sự của muội ấy.
Ta đã tận mắt chứng kiến muội ấy đẩy Thẩm Vân Mộng xuống vách đá.
Sau đó, muội ấy khôi phục thân phận đích nữ Thượng thư, như ý nguyện gả cho Hoàng Phủ Nhậm.
Sau khi thành thân, Hoàng Phủ Nhậm đối xử với muội ấy vô cùng lạnh nhạt.
Hoàng Phủ Nhậm ở bên ngoài lại luôn tỏ ra nhất vãng tình thâm với Thẩm Vân Mộng, thế nhưng điều ấy cũng không trì hoãn việc hắn không ngừng nạp thiếp.
Hắn có thể đối xử rất tốt với những nữ nhân khác, chỉ có điều là hắn không yêu muội ấy, thậm chí còn không thèm nhìn mặt muội ấy.
Trước chuyện gi/ết ch/ết Thẩm Vân Mộng, mọi lời giải thích của muội ấy đều trở nên yếu ớt, vô lực.
Một lần, Hoàng Phủ Nhậm say rượu, nhầm muội ấy thành Thẩm Vân Mộng.
Như bị nghiện, muội ấy cố tình bắt chước Thẩm Vân Mộng, người mà muội ấy ghét nhất.
Muội ấy nghĩ rằng bằng cách thay đổi ngoại hình, muội ấy và Hoàng Phủ Nhậm có thể trở lại như xưa.
Nhưng ta lại phát hiện ra một bí mật của Vân Thư: Từ ngày vì hắn mà thay đổi làn da, muội ấy đã ghét hắn rồi.
Bởi vì muội ấy phát hiện ra rằng Hoàng Phủ Nhậm căn bản không yêu Thẩm Vận Mộng.
Từ tận đáy lòng, muội ấy mong chờ có thể cùng Hoàng Phủ Nhậm quay trở lại thời gian sớm chiều ở chung kia, tìm kiếm sự che trở mà nàng ấy muốn.
Nhưng Hoàng Phủ Nhậm cũng chỉ đang lợi dụng thân phận của nàng cùng Thẩm gia thông gia, lung lạc lòng người mà thôi.
Giữa bọn họ ngay từ đầu đã không có tình yêu, vậy thì muội ấy làm sao có thể tìm lại được tình yêu của Hoàng Phủ Nhậm?
Nhưng muội ấy lại không muốn thừa nhận điều đó.
Muội ấy vẫn giả vờ yêu hắn.
Muội ấy lừa mình, cũng lừa tất cả mọi người.
Muội ấy nói với ta rằng ước muốn lớn nhất của muội ấy là khiến Hoàng Phủ Nhậm yêu muội ấy.
Hắn ta trêu chọc tình cảm của muội ấy trước, muội ấy cũng muốn khiến hắn nếm thử cảm giác bị bỏ rơi.
Kỳ thật thì ta đã khuyên muội ấy, với địa vị của muội ấy, có rất nhiều biện pháp để trả thù Hoàng Phủ Nhậm.
Ngay từ giây phút đầu tiên, khi muội ấy cố gắng trả thù một tên nam nhân quyền lực bằng tình cảm, muội ấy đã thua cuộc rồi.
Bởi vì đối với Hoàng Phủ Nhậm, chỉ sợ tình cảm nữ nhi là thứ không cần thiết nhất trong cuộc đời hắn.
Cho dù, muội ấy có thể hèn mọn đến mức thay đổi làn da của mình vì Hoàng Phủ Nhậm, thì loại cảm giác đó cũng không phải là tình yêu.
Không biết cuối cùng muội ấy có hiểu ra chưa.