THỨ TÂM - 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:46:53
26.
Nửa đêm, trở về tiểu viện hai gian .
Sở Thanh Phong trong sân, ngẩng đầu ngắm trăng. Chỉ góc nghiêng thôi cũng vui .
Ta sửng sốt: Sao tỉnh nhanh như ?
may mà chuẩn , liền lấy từ lưng một bó lan quân tử: "Thấy hoa nở nên hái một ít mang về tặng ."
Hử? Sao nhăn nhúm thế …
Sở Thanh Phong trừng mắt .
Ta lúng túng cố gắng cứu vãn: "Quân tử như lan, loài hoa hợp với phu quân."
Hắn trừng thêm một lúc lâu.
Sau đó nhận lấy: "Đa tạ nương tử."
Ta xuống bên cạnh , bó lan nhăn nhúm , cảm thấy vẫn nên bù đắp thêm chút gì đó…
"Thực , vài chuyện nghĩ mãi thông nên ngoài dạo một chút…"
Nửa đêm nửa hôm mà dạo, khi còn kỳ lạ hơn…
Không ngờ thuận theo câu của : "Nương tử, nếu trong lòng tâm sự, thể cho vi phu ?"
Ta: "…"
Hắn kiên định: "Nói , ."
Được , dù cũng đang rảnh rỗi.
27.
Thực dọc đường , vẫn luôn suy nghĩ về lời của Phượng Lương Nguyệt. Tất nhiên thể thẳng với Sở Thanh Phong rằng: Ta g.i.ế.c nhưng g.i.ế.c , bởi vì do dự.
Vậy nên đổi cách .
"Ta một bạn."
Sở Thanh Phong bằng ánh mắt kỳ quái.
"...Cũng hẳn là bạn thuộc, nàng mở một tiệm buôn bán chim, buôn bán , đám chim đều thích nàng."
Sở Thanh Phong: "..."
Dù thì cũng mang ý nghĩa gần như .
"Một ngày nọ, một kẻ quyền quý ngỏ ý nạp nàng , thực chất là nhắm đám chim . Hắn thấy nàng là nữ nhi, nghĩ chỉ cần một cái danh thất là thể chiếm đoạt cả bầy chim quý giá của nàng.”
"Nàng đương nhiên .”
"Đám chim cũng .”
"Không ngờ chọc giận kẻ quyền quý , lập tức phái một..."
Ta nhíu mày suy nghĩ xem nên hình dung thế nào: "Chó săn."
Sở Thanh Phong hỏi: "Phái một cao thủ?"
Ta vội vàng gật đầu: "À, đúng đúng đúng, là cao thủ."
Nghe chính cũng thấy thuận tai hơn một chút.
"Hắn phái một cao thủ đến g.i.ế.c nàng, nuốt trọn tài sản của nàng. bằng hữu của thông minh, nàng thử thương lượng với cao thủ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thu-tam/7.html.]
Phượng Lương Nguyệt cũng thử thương lượng với , chỉ là lập tức đồng ý. Chủ yếu là bởi vì cũng chẳng dám chắc. Một nhóm lãng khách giang hồ, thực sự thể ám sát vương ư?
Cuối cùng, hỏi : "Chàng từng thấy một bầy chim mổ c.h.ế.t một ?"
Sở Thanh Phong: "..."
Ta mong đợi : "Phu quân, sách nhiều, phân tích thử xem."
Sở Thanh Phong hồn , vẻ mặt chút phức tạp, vươn tay xoa đầu .
"Một bầy chim tất nhiên thể mổ c.h.ế.t một ."
Ta nghi hoặc: " đó chỉ là một bầy chim yếu ớt. Còn , bản tuy mạnh mẽ gì nhưng nhờ quyền thế và sự giàu , quanh luôn vô cao thủ vây quanh."
Sở Thanh Phong lắc đầu: "Nương tử, quan trọng lợi hại chim lợi hại."
Ta khó hiểu : "Hửm?"
"Quan trọng là chí hướng của chim. Chúng nhốt trong lồng, dũng khí tung cánh bay , là đủ ."
Ta trầm ngâm: "Thì là ..."
Sở Thanh Phong bỗng nhiên : "Nương tử, nếu đó là bằng hữu của nàng, mời đến nhà khách?"
Ta: "...Hả?"
Hắn đầy mong chờ: "Dù cũng là bằng hữu của nàng, vi phu thể giúp nàng ."
Ta bảo cần , chúng cũng lắm.
28.
Dạo gần đây, Sở Thanh Phong vô cùng bận rộn.
Võ Hoàng hậu sắp tới đại thọ, thánh thượng chỉ đích danh một bài thơ chúc thọ.
Lâm bá luôn : "Đại nhân thật tài giỏi. Phu nhân, ngày lành của chúng còn ở phía !"
Ta cũng cảm thấy Sở Thanh Phong tài giỏi. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, ở trong kinh thành còn dựa "sự coi trọng của Ninh vương" nữa. Mà chính là tài hoa bộc lộ, khó ai thể che giấu ánh hào quang .
Ta dần hiểu vì đây Ninh vương nhượng bộ . Bởi vì còn là kẻ vô danh tiểu nữa. thể đơn thuần vui mừng như Lâm bá.
Chuyện ở Phi Điểu Các vẫn đè nặng trong lòng. Nếu sự việc bại lộ, liên lụy đến thì ? Ta là hiểu rõ hơn ai hết, một thư sinh hàn môn đến đến bước gánh chịu gian nan khổ cực đến nhường nào.
Hắn rực rỡ như , xứng đáng một tương lai nhất.
29.
Sở Thanh Phong bắt đầu mời đồng liêu đến nhà. Một nhóm trẻ chí khí dạt dào, tụ tập thích cao đàm khoát luận, bình phẩm thời thế. Khắp nơi đều do Lâm bá thu dọn, cảm thấy chút ngại ngần, liền cố gắng giúp một tay. chẳng giúp gì nhiều.
Ánh mắt luôn dõi theo , khiến đồng liêu của đều đùa trêu chọc. Những ngày đó, trong sân tràn ngập tiếng . Vui vẻ, sảng khoái, tự do tự tại. Tựa như một cuộc đời khác mà từng trải qua từ lâu đây.
Là khi nào nhỉ?
Bọn họ , ở một bên sách, suy nghĩ. Chợt nhớ , khi cha còn tại thế, dường như trong sân nhà cũng từng khung cảnh . Những câu thơ trong sách, đây Sở Thanh Phong thích , cũng quên sạch.
giờ đây, ký ức đang dần dần sống ...
"Cậu trai thả mồi, vợ xe tơ. Rượu thơm tràn chén rót đôi bờ.
Nắng lên hai trượng, cá cắn. Cả nhà vui vẻ chốn Nam hồ."
Những năm qua đánh đập, bẻ gãy từng khúc xương, hành hạ đến tận xương tủy... những tiếng gào thét vì đau đớn dường như đang dần rời xa . Bóng tối trói buộc bao năm qua đang dần xé rách, ánh sáng thuở thiếu niên từng chôn vùi, cuối cùng cũng đang trở về trong ký ức...
Ngay lúc đó, thấy một câu .
"Năm đó nếu Ninh vương xúi giục, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử thể trở mặt thành thù?"
Ta lập tức hồn, ký ức ấm áp trong khoảnh khắc cắt ngang.