Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

THỨ TÂM - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:46:54

30.

Sở Thanh Phong vội vàng : "Lâm hiền , say , nên cẩn trọng lời ."

Vị Hàn Lâm trẻ tuổi phất tay áo: "Thanh Phong , ở kinh thành, ! Ta chỉ hận thôi! Người sách trong thiên hạ, ai ngưỡng mộ cốt khí của Bạch thiếu sư năm đó! Ninh vương đính hôn với con gái của thiếu sư, nhưng lưng lợi dụng ông ..."

"Ngươi cái gì?!"

Ta mất khống chế, đột ngột bật dậy. Bầu khí bàn rượu đột nhiên trở nên ngượng ngùng, tất cả đều đầy khó hiểu.

Sở Thanh Phong vội dậy đỡ : "Nương tử..."

Ta hất tay , hỏi vị Hàn Lâm trẻ tuổi : "Ngươi cái gì? Bạch thiếu sư, là Ninh vương hại ?"

Hắn lúng túng : "Đệ , lỡ lời lúc say , ngàn vạn đừng với Ninh vương..."

Ta còn thấy gì nữa. Khoảnh khắc , cảm giác như từng khúc xương trong cơ thể đều rạn nứt. Đến khi hồn , nước mắt trào khỏi khóe mắt.

Sở Thanh Phong nhẹ nhàng kéo lòng, tùy ý vài câu để che giấu. trong lòng tựa như phong ba bão táp, chẳng còn bất cứ điều gì nữa...

31.

Đợi hết, Sở Thanh Phong bế trở về phòng.

Ta gục vai nức nở. Sao thể ngu ngốc đến mức ? Bao năm nay ở bên cạnh Ninh vương, chứng kiến một lòng tranh đoạt ngôi vị thái tử. Chẳng lẽ mãi đến khi phụ chết, mới sinh dã tâm ?

Năm đó, thuộc hạ cũ của Thái tử tiền triều đông đảo như , tại chỉ mỗi nhà diệt môn!

Chỉ thể là vì lừa gạt cả phụ ! Nực , phụ vẫn còn cho rằng sẽ cam tâm tình nguyện một vương nhàn tản.

Ta gì thế … Ta kẻ thù lợi dụng, giúp trừ khử kẻ địch, thậm chí từng một lòng một tin tưởng . Ta còn mặt mũi nào xứng đáng con gái của cha đây!

"Nương tử..."

"Ta đáng chết, thực sự đáng chết!"

Sở Thanh Phong ôm lấy thể đang run rẩy vì kích động của : "Nương tử, của nàng, thực sự của nàng..."

Ta lắc đầu: "Không, hiểu, những gì! Ta... căn bản xứng !"

Hắn khẽ giọng : "Nương tử, nàng là nhất. Đừng , đừng đau lòng."

"Nương tử, bất kể nàng gì, vi phu cũng sẽ giúp nàng."

"..."

Hôm đó, đến mệt lả, gục trong lòng , dần trở nên tê dại. Từ đầu đến cuối, hề hỏi , chỉ lặng lẽ vỗ nhẹ lưng để an ủi.

Ta chợt lên tiếng: "Phu quân."

"Ừ?"

"Ta mới nhớ , lúc nhỏ phụ mẫu đặt cho một nhũ danh, gọi là Phúc Miên."

Ta nên quên mất, là Bạch Phúc Miên.

Chứ thanh đao trong tay Ninh vương, gọi là Lăng Sương.

32.

Ta quyết định liều một phen.

Sáng sớm hôm , mang thủ cấp đến phủ Ninh vương. Hắn cẩn thận hơn tưởng, bên mang theo hai cao thủ, để đến gần.

Ta quỳ xuống, nâng hộp gỗ trong tay dâng lên. Hộ vệ hai bên mở xem.

Sắc mặt hiện lên một tia khinh miệt: "Bổn vương hứa cho ngươi vinh hoa phú quý, ngươi cần, cứ nhất định tìm đường chết. Đem ngoài cho chó ăn ."

"Rõ."

Sau đó, : "Người của Phi Điểu Các thế nào?"

Ta cúi đầu đáp: "Trên đều hoang mang sợ hãi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thu-tam/8.html.]

Người bên cạnh lập tức : "Vương gia, lúc nếu phái chiêu dụ, e rằng thể đạt hiệu quả gấp bội."

Ta lên tiếng. Cho đến khi vạt áo thêu kim tuyến xuất hiện ngay mặt . Ta khẽ nhíu mày.

Hắn gọi : "Sương Nhi."

33.

Thật ghê tởm.

cố gắng nhịn xuống.

Hắn đỡ dậy: "Giận ?"

Ta nhịn hết nổi, vùng khỏi tay : "Vương gia, thể việc cho ngài, nhưng xin ngài tự trọng..."

Những lời trái chọc giận , càng siết chặt cánh tay hơn.

"Thế nào, thật sự xem bản là Sở phu nhân ?"

Ta... thật sự g.i.ế.c ngay lập tức. Hắn kẹp lấy cằm , ép đối diện với .

"Không cam lòng? Muốn g.i.ế.c bản vương?"

Để tránh bóp đến bầm tím, vẫn là tự gỡ tay .

"Vương gia, hận ngài, nhưng thể gì đây? Hoàng hậu nương nương chỉ còn hai vị hoàng tử."

Đây là lời mà Phượng Lương Nguyệt dạy . Nàng bảo, lấy lòng tin của , chỉ dựa việc giúp việc là đủ.

Điều đồng ý. Ta và Hứa Hà Doanh đều việc cho , nhưng căn bản xem chúng . Cách duy nhất khiến buông lỏng cảnh giác với chính là để thấy sự bất lực, vô vọng và yếu đuối của .

【Hoàng hậu nương nương chỉ còn hai vị hoàng tử.】

Một , một là Thái tử - kẻ thù của .

Ta những thể g.i.ế.c mà còn bảo vệ . Một kẻ yếu đuối đến mức nào mới lời . Trên mặt lộ vẻ chế giễu nhưng rốt cuộc cũng còn hung hăng như nữa.

"…Yên tâm, chỉ cần ngươi lời, bản vương sẽ cho ngươi cơ hội về bên bản vương."

34.

Trước khi rời , đề nghị gặp Hứa Hà Doanh một .

Ninh vương thả lỏng: "Ngươi và nàng quan hệ cũng tệ nhỉ."

Ta : "Trước đây trong vương phủ, vương phi đối xử với ."

Ninh vương hờ hững : "Đối với ngươi ? Có bằng bản vương đối với ngươi ? Bản vương đích cứu ngươi khỏi Nhạc phường, còn cho dạy ngươi một bản lĩnh."

Ta: "..."

Không hé răng.

Hắn : "Nói , câm ?"

Được , nhất định buồn nôn đến thế ?

Ta chỉ thể : "Không dám quên đại ân của vương gia."

Hắn cuối cùng cũng hài lòng, đó với : "Vương phi bệnh , thể gặp khách."

Ta khẽ siết chặt nắm tay. Lúc , may mắn vì bản từng trải qua những huấn luyện đó. Dù trong lòng sấm sét cuồn cuộn, gương mặt vẫn thể bình thản như mặt hồ lặng sóng.

Ta cố gắng dùng giọng điệu bình tĩnh nhất hỏi : "Hôm đó uống của nàng, đó thì hôn mê."

Hàm ý: Ta ngươi hạ độc.

Hắn lạnh: "Con đều mệnh cả."

Ta còn gì để , bởi vì căn bản .

Vậy nên chỉ lặng lẽ cáo lui.

Loading...