Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn
Chương 29: Luyện tập cùng Shisui
“ Anh hai, tên Sasuke kia hôm nay lại không tới. Chẳng lẽ nó nghĩ mình đã học xong rồi, không cần tiếp tục giả vờ trước mặt chúng ta nữa. Hừm, nhất định là thế.”
Naruto vừa ăn cơm vừa bôi đen Sasuke, cũng không biết tên Sasuke có truyện gì, từ ngày Shisui bị đột kích đến hôm nay, không thấy hắn đến cùng Naruto luyện tập. Bởi vậy mấy ngày nay Naruto vẫn luôn lảm nhảm về Sasuke, ngay cả đi nhà cầu cũng không quên bôi đen vài câu.
“ Có lẽ cậu ta vướng vào sự việc gì đó, mấy hôm nữa sẽ lại đến luyện tập thôi. Em vẫn là chăm chú luyện tập đi, biết đâu cậu ta lại đang bí mật huấn luyện, đợi khi trở lại sẽ càng lợi hại, đánh cho em chỉ còn nước cạp đất mà ăn.”
“ Không được, tên Sasuke này quả nhiên xảo quyệt. Cố ý làm em phân tâm, còn mình thì lặng yên luyện tập.”
Naruto lập tức oa oa tức giận, giống như Sasuke lừa gạt tình cảm của nó vậy.
Sáng hôm sau, bởi vì hiếm khi được nghỉ cho nên Ichiro cùng Naruto đến sau núi luyện tập. Khi bọn họ đến nơi bất ngờ gặp Sasuke đã tới, thẫn thờ ngồi nhìn thác nước chảy.
“ Thất tình?”
Ichiro nhìn hình dạng của Sasuke, bỗng nhiên nghĩ tới những thanh niên thất tình thường sẽ đến nơi có nước, sau đó...
“ Cuối cùng ngươi cũng tới. Nào, đến đây đi, để ta xem ngươi học được chiêu gì mới.”
Naruto vừa thấy Sasuke, lập tức nhao nhao lên, hô hào muốn tỉ thí. Ichiro đi tới kéo áo Naruto đẩy nó qua một bên sau đó ngồi xuống bên cạnh Sasuke hỏi.
“ Có truyện gì sao?”
Sasuke quay đầu nhìn Ichiro, suy nghĩ một lúc mới nói.
“ Từ cái hôm đó anh hai bỗng trở lên hết sức kì lạ, giống như biến thành người khác vậy. Anh ấy trở lên lạnh lùng, còn luôn đối nghịch với cha, hôm qua anh ấy còn đánh nhau với người của cục cảnh sát. Bọn họ nói anh hai giết anh Shisui, chính là buổi tối hôm đó. Nhưng tớ biết hai bọn họ là bạn thân, anh hai sẽ không làm như vậy. Cậu nói đi, hôm đó là truyện gì xảy ra, cậu mau nói cho tớ biết.”
Sasuke kích động nắm chặt tay Ichiro, ánh mắt chăm chú, dường như Ichiro không nói cậu ta sẽ không buông tay. Ichiro nhìn cậu gật đầu nói.
“ Lúc đó tôi đến nơi liền gặp một nhóm người bịt mặt đang bao vây một thành viên tộc Uchiha, hẳn là Shisui mà cậu nói. Nhóm bịt mặt khá nhiều, tôi đành phải dùng kế dẫn dụ một ít theo tôi. Đợi đến khi tôi quay lại thì những kẻ khác đã chết, người tên Shisui cũng biến mất. Tôi nghĩ có lẽ anh hai của cậu tới và cứu người đi rồi.”
“ Nhưng anh Shisui bị cảnh sát tìm thấy bị chết đuối. Chẳng lẽ thật sự là anh hai đã giết anh Shisui. Không thể nào đâu.”
Ichiro giữ vai Sasuke giúp cậu ta tỉnh táo lại.
“ Đôi khi những thứ nhìn thấy, nghe được chưa chắc đã là sự thật. Cậu phải có lòng tin vào anh hai của mình, tôi cũng cảm thấy anh ta sẽ không đối bạn thân của mình xuống tay. Có lẽ trong truyện này còn có ẩn tình, có lẽ chỉ có mình anh cậu biết.”
“ Cảm ơn Ichiro, tớ cảm thấy ổn hơn rồi.”
“ Không có gì.”
……………
Kakashi với tư cách cựu đội trưởng đội ám bộ, thời gian gần đây rất bận rộn, cho nên Ichiro rất vui vẻ không cần tiếp nhận nhiệm vụ nào cả. Vấn đề là hắn cũng không có rảnh rỗi, bởi hắn còn có một tên bệnh nhân cần chăm sóc.
“ Ta đã thay thuốc, giúp hốc mắt của ngươi bảo trì lúc mới bị lấy đi, các dây thần kinh sẽ không bị khô héo. Tuy đau đớn một chút nhưng đợi đến khi ghét mắt sẽ dễ dàng hơn.”
Ichiro băng bó lại vết thương cho Shisui một cách cẩn thận, con hàng này sau này sẽ là đại tướng của hắn, không thể để bị mù. Shisui hơi sờ vải băng mắt cười nói.
“ Không ngờ ngươi còn hiểu y liệu như vậy. Ta rất tò mò ngươi là ai, ngươi dường như còn nhỏ hơn ta nhưng truyện biết đến lại rất nhiều. Đặc biệt ngươi đối với làng lá dường như càng quen thuộc.”
“ Ngươi một tên mù hỏi nhiều như vậy làm gì, có thể giúp ngươi sáng mắt sao? Ta lại không có ý định hại ngươi hay tổn hại Konoha, ngươi sau này cứ gọi ta là Tử Thần đi. Đợi một lúc nào thích hợp ngươi sẽ tự nhiên biết ta là ai thôi.”
“ Ha ha, ngươi nói cũng đúng.”
Ichiro đứng dậy vừa đi vừa nói.
“ Được rồi, theo ta ra ngoài đi. Không có đôi mắt khi sinh hoạt là rất khó khăn, nhưng khi chiến đấu lại không nhất định. Từ giờ đến khi ngươi được ghép mắt, ta sẽ giúp ngươi luyện tập. Có những lúc hai mắt bình thường cũng sẽ trở thành điểm yếu của ngươi, cho nên ta cảm thấy Danzo là giúp ngươi nhìn ra điểm yếu này.”
Shisui theo sát phía sau, thỉnh thoảng sẽ bị vấp chân nhưng sẽ không bị ngã sấp mặt. Hắn nghe Ichiro nói, cười cười.
“ Nói như vậy ta nên cảm ơn Danzo.”
Ichiro dừng lại, gật đầu nghiền ngẫm.
“ Hẳn nên thật tốt cảm tạ hắn, để không phụ công hắn giúp ngươi tìm ra sai sót. Ngươi cũng hẳn nên giúp hắn cũng nhìn ra sự thiếu lớn nhất, hắn không phải bất tử.”
Ichiro dẫn Shisui đi tới một bãi đất trống nhỏ cách nhà nhỏ không xa.
“ Đối với một ninja bình thường, giác quan quan trọng nhất chính là thị giác, thính giác. Một khi chiến đấu, kết hợp cả hai giác quan này sẽ không dễ bị đánh lừa. Nhưng một khi mất đi một giác quan, sẽ khiến một ninja mất đi phán đoán.”
Đột nhiên có một bàn tay vỗ nhẹ lên bờ vai của Shisui khiến hắn giật mình, bên tai liền vang lên giọng nói của Ichiro.
“ Ngươi mất đi thị giác, cho nên ngươi không thể nhìn thấy ta sử dụng phân thân thuật. Ngươi lại dùng thính giác để xác định vị trí của ta, tập trung ta, nhưng ngươi không biết nó chỉ là một phân thân.”
Shisui cười gượng.
“ Một người mù, bản năng liền là dùng tai để xác định vị trí của mọi vật phát ra tiếng động.”
“ Đúng vậy, cho dù hai mắt ngươi không mù, cũng sẽ không bảo đảm ngươi sẽ không bị khốn trong địa hình khiến ngươi bị mù tạm thời. Có khác gì hiện tại.”
Ichiro từ trong túi đồ lấy ra một cái khăn bịt lại hai mắt mình.
“ Mất đi thực nhãn, ngươi có thể luyện tâm nhãn, phân biệt hoàn cảnh xung quanh. Hoặc sử dụng gió để xác định hoàn cảnh.Tâm nhãn ta không biết, nhưng lợi dụng cơn gió ta có thể giúp ngươi luyện.”
“ Lợi dụng gió để xác định hoàn cảnh, đây chẳng phải là thể thuật hay dùng sao?”
Ichiro đứng bất động, nghe động tĩnh xung quanh.
“ Khi gió di chuyển sẽ giống như một tấm lưới, bao trùng cả không gian. Mà vật thể xung quanh chính là những con cá, cá mắc vào lưới khiến lưới dao động. Không gian lại như bể nước, mọi vật chuyển động đều khiến nước dao động.”
Bỗng trong rừng cây bốn phía xuất hiện từng tiếng rít gió, những hòn đá lao nhanh như một mũi tên bắn về hai người Ichiro.
“ Ngươi có thể xác định được bao nhiêu mũi tên đang bay tới. Lại có thể nhìn được đường đi của bao nhiêu mũi tên.”
“ Nghe nói tộc Hyuga có một bộ chưởng, có thể tạo ra một bức tường phòng ngự, khống chế một vùng không gian xung quanh mình.”
Shisui nghe Ichiro đột nhiên nhắc tới chuyện khác hơi khó hiểu. Mà lúc những hòn đá chỉ cách hai người bọn họ chưa tới ba mét phạm vi Ichiro liền động. Ichiro thân ảnh chớp hiện giống như quỷ mị, mỗi nơi xuất hiện thân ảnh của hắn đều sẽ có một viên đá rơi xuống đất.
“ Đây là...”
Shisui giật mình thốt lên, tai của hắn nhạy bén nghe được từng tiếng đá rơi, hơn nữa tất cả đều là cách hắn chưa tới ba mét. Hắn cảm giác như có một cái lồng bảo vệ chụp lấy hắn, tất cả viên đá bay tới đều hị cản ở bên ngoài, giống như.
“ Bức tường phòng ngự.”
Naruto vừa ăn cơm vừa bôi đen Sasuke, cũng không biết tên Sasuke có truyện gì, từ ngày Shisui bị đột kích đến hôm nay, không thấy hắn đến cùng Naruto luyện tập. Bởi vậy mấy ngày nay Naruto vẫn luôn lảm nhảm về Sasuke, ngay cả đi nhà cầu cũng không quên bôi đen vài câu.
“ Có lẽ cậu ta vướng vào sự việc gì đó, mấy hôm nữa sẽ lại đến luyện tập thôi. Em vẫn là chăm chú luyện tập đi, biết đâu cậu ta lại đang bí mật huấn luyện, đợi khi trở lại sẽ càng lợi hại, đánh cho em chỉ còn nước cạp đất mà ăn.”
“ Không được, tên Sasuke này quả nhiên xảo quyệt. Cố ý làm em phân tâm, còn mình thì lặng yên luyện tập.”
Naruto lập tức oa oa tức giận, giống như Sasuke lừa gạt tình cảm của nó vậy.
Sáng hôm sau, bởi vì hiếm khi được nghỉ cho nên Ichiro cùng Naruto đến sau núi luyện tập. Khi bọn họ đến nơi bất ngờ gặp Sasuke đã tới, thẫn thờ ngồi nhìn thác nước chảy.
“ Thất tình?”
Ichiro nhìn hình dạng của Sasuke, bỗng nhiên nghĩ tới những thanh niên thất tình thường sẽ đến nơi có nước, sau đó...
“ Cuối cùng ngươi cũng tới. Nào, đến đây đi, để ta xem ngươi học được chiêu gì mới.”
Naruto vừa thấy Sasuke, lập tức nhao nhao lên, hô hào muốn tỉ thí. Ichiro đi tới kéo áo Naruto đẩy nó qua một bên sau đó ngồi xuống bên cạnh Sasuke hỏi.
“ Có truyện gì sao?”
Sasuke quay đầu nhìn Ichiro, suy nghĩ một lúc mới nói.
“ Từ cái hôm đó anh hai bỗng trở lên hết sức kì lạ, giống như biến thành người khác vậy. Anh ấy trở lên lạnh lùng, còn luôn đối nghịch với cha, hôm qua anh ấy còn đánh nhau với người của cục cảnh sát. Bọn họ nói anh hai giết anh Shisui, chính là buổi tối hôm đó. Nhưng tớ biết hai bọn họ là bạn thân, anh hai sẽ không làm như vậy. Cậu nói đi, hôm đó là truyện gì xảy ra, cậu mau nói cho tớ biết.”
Sasuke kích động nắm chặt tay Ichiro, ánh mắt chăm chú, dường như Ichiro không nói cậu ta sẽ không buông tay. Ichiro nhìn cậu gật đầu nói.
“ Lúc đó tôi đến nơi liền gặp một nhóm người bịt mặt đang bao vây một thành viên tộc Uchiha, hẳn là Shisui mà cậu nói. Nhóm bịt mặt khá nhiều, tôi đành phải dùng kế dẫn dụ một ít theo tôi. Đợi đến khi tôi quay lại thì những kẻ khác đã chết, người tên Shisui cũng biến mất. Tôi nghĩ có lẽ anh hai của cậu tới và cứu người đi rồi.”
“ Nhưng anh Shisui bị cảnh sát tìm thấy bị chết đuối. Chẳng lẽ thật sự là anh hai đã giết anh Shisui. Không thể nào đâu.”
Ichiro giữ vai Sasuke giúp cậu ta tỉnh táo lại.
“ Đôi khi những thứ nhìn thấy, nghe được chưa chắc đã là sự thật. Cậu phải có lòng tin vào anh hai của mình, tôi cũng cảm thấy anh ta sẽ không đối bạn thân của mình xuống tay. Có lẽ trong truyện này còn có ẩn tình, có lẽ chỉ có mình anh cậu biết.”
“ Cảm ơn Ichiro, tớ cảm thấy ổn hơn rồi.”
“ Không có gì.”
……………
Kakashi với tư cách cựu đội trưởng đội ám bộ, thời gian gần đây rất bận rộn, cho nên Ichiro rất vui vẻ không cần tiếp nhận nhiệm vụ nào cả. Vấn đề là hắn cũng không có rảnh rỗi, bởi hắn còn có một tên bệnh nhân cần chăm sóc.
“ Ta đã thay thuốc, giúp hốc mắt của ngươi bảo trì lúc mới bị lấy đi, các dây thần kinh sẽ không bị khô héo. Tuy đau đớn một chút nhưng đợi đến khi ghét mắt sẽ dễ dàng hơn.”
Ichiro băng bó lại vết thương cho Shisui một cách cẩn thận, con hàng này sau này sẽ là đại tướng của hắn, không thể để bị mù. Shisui hơi sờ vải băng mắt cười nói.
“ Không ngờ ngươi còn hiểu y liệu như vậy. Ta rất tò mò ngươi là ai, ngươi dường như còn nhỏ hơn ta nhưng truyện biết đến lại rất nhiều. Đặc biệt ngươi đối với làng lá dường như càng quen thuộc.”
“ Ngươi một tên mù hỏi nhiều như vậy làm gì, có thể giúp ngươi sáng mắt sao? Ta lại không có ý định hại ngươi hay tổn hại Konoha, ngươi sau này cứ gọi ta là Tử Thần đi. Đợi một lúc nào thích hợp ngươi sẽ tự nhiên biết ta là ai thôi.”
“ Ha ha, ngươi nói cũng đúng.”
Ichiro đứng dậy vừa đi vừa nói.
“ Được rồi, theo ta ra ngoài đi. Không có đôi mắt khi sinh hoạt là rất khó khăn, nhưng khi chiến đấu lại không nhất định. Từ giờ đến khi ngươi được ghép mắt, ta sẽ giúp ngươi luyện tập. Có những lúc hai mắt bình thường cũng sẽ trở thành điểm yếu của ngươi, cho nên ta cảm thấy Danzo là giúp ngươi nhìn ra điểm yếu này.”
Shisui theo sát phía sau, thỉnh thoảng sẽ bị vấp chân nhưng sẽ không bị ngã sấp mặt. Hắn nghe Ichiro nói, cười cười.
“ Nói như vậy ta nên cảm ơn Danzo.”
Ichiro dừng lại, gật đầu nghiền ngẫm.
“ Hẳn nên thật tốt cảm tạ hắn, để không phụ công hắn giúp ngươi tìm ra sai sót. Ngươi cũng hẳn nên giúp hắn cũng nhìn ra sự thiếu lớn nhất, hắn không phải bất tử.”
Ichiro dẫn Shisui đi tới một bãi đất trống nhỏ cách nhà nhỏ không xa.
“ Đối với một ninja bình thường, giác quan quan trọng nhất chính là thị giác, thính giác. Một khi chiến đấu, kết hợp cả hai giác quan này sẽ không dễ bị đánh lừa. Nhưng một khi mất đi một giác quan, sẽ khiến một ninja mất đi phán đoán.”
Đột nhiên có một bàn tay vỗ nhẹ lên bờ vai của Shisui khiến hắn giật mình, bên tai liền vang lên giọng nói của Ichiro.
“ Ngươi mất đi thị giác, cho nên ngươi không thể nhìn thấy ta sử dụng phân thân thuật. Ngươi lại dùng thính giác để xác định vị trí của ta, tập trung ta, nhưng ngươi không biết nó chỉ là một phân thân.”
Shisui cười gượng.
“ Một người mù, bản năng liền là dùng tai để xác định vị trí của mọi vật phát ra tiếng động.”
“ Đúng vậy, cho dù hai mắt ngươi không mù, cũng sẽ không bảo đảm ngươi sẽ không bị khốn trong địa hình khiến ngươi bị mù tạm thời. Có khác gì hiện tại.”
Ichiro từ trong túi đồ lấy ra một cái khăn bịt lại hai mắt mình.
“ Mất đi thực nhãn, ngươi có thể luyện tâm nhãn, phân biệt hoàn cảnh xung quanh. Hoặc sử dụng gió để xác định hoàn cảnh.Tâm nhãn ta không biết, nhưng lợi dụng cơn gió ta có thể giúp ngươi luyện.”
“ Lợi dụng gió để xác định hoàn cảnh, đây chẳng phải là thể thuật hay dùng sao?”
Ichiro đứng bất động, nghe động tĩnh xung quanh.
“ Khi gió di chuyển sẽ giống như một tấm lưới, bao trùng cả không gian. Mà vật thể xung quanh chính là những con cá, cá mắc vào lưới khiến lưới dao động. Không gian lại như bể nước, mọi vật chuyển động đều khiến nước dao động.”
Bỗng trong rừng cây bốn phía xuất hiện từng tiếng rít gió, những hòn đá lao nhanh như một mũi tên bắn về hai người Ichiro.
“ Ngươi có thể xác định được bao nhiêu mũi tên đang bay tới. Lại có thể nhìn được đường đi của bao nhiêu mũi tên.”
“ Nghe nói tộc Hyuga có một bộ chưởng, có thể tạo ra một bức tường phòng ngự, khống chế một vùng không gian xung quanh mình.”
Shisui nghe Ichiro đột nhiên nhắc tới chuyện khác hơi khó hiểu. Mà lúc những hòn đá chỉ cách hai người bọn họ chưa tới ba mét phạm vi Ichiro liền động. Ichiro thân ảnh chớp hiện giống như quỷ mị, mỗi nơi xuất hiện thân ảnh của hắn đều sẽ có một viên đá rơi xuống đất.
“ Đây là...”
Shisui giật mình thốt lên, tai của hắn nhạy bén nghe được từng tiếng đá rơi, hơn nữa tất cả đều là cách hắn chưa tới ba mét. Hắn cảm giác như có một cái lồng bảo vệ chụp lấy hắn, tất cả viên đá bay tới đều hị cản ở bên ngoài, giống như.
“ Bức tường phòng ngự.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương